- Anh Diệp suốt ngày anh đều bận rộn, thời gian có thể thả lỏng thì nên thả lỏng chút mới phải.

Lỗ Nghệ Tiên rất quan tâm nói, tay cầm khăn lau rất nhanh đã lau sạch bàn trà.

Là người từng trải, đối với chuyện quan tâm người khác, Lỗ Nghệ Tiên cũng có chút kinh nghiệm, lời nói cũng khiến cho người ta cảm thấy ấm áp.

Diệp Trạch Đào vội thu dọn đồ trên bàn, vừa cười vừa nói:

- Không sao, thói quen thôi.

Lỗ Nghệ Tiên cũng là một tay cừ trong vấn đề nội trợ, toàn bộ trong nhà được cô dọn dẹp, rất nhanh đã trở nên vô cùng chỉnh tề khoan khoái, cộng thêm căn phòng này của Diệp Trạch Đào cũng không phức tạp, căn bản Lỗ Nghệ Tiên không cần tốn quá nhiều công sức để hoàn thành, Lỗ Nghệ Tiên liền đem những bộ quần áo cũ của Diệp Trạch Đào bỏ vào trong máy giặt.

Nhìn thấy tình huống Diệp Trạch Đào đang chăm chú nhìn vào đống văn kiện, Lỗ Nghệ Tiên chần chừ một chút, đến phòng vệ sinh soi soi gương, rửa sạch tay gỡ một chút tóc rối, nhìn nhìn lại cái nút áo sơ mi trên mặt hơi đỏ lên, mở cái nút áo kia ra thêm một nút, để lộ ra bộ ngực trắng nõn của mình, lúc này mới cầm một cái khăn mặt đến trước bàn trà của Diệp Trạch Đào.

Lỗ Nghệ Tiên kia cố ý không ngừng gần sát bàn trà, bộ ngực được mở ra của cô không ngừng được hở ra trong lúc cô lau bàn.

Bây giờ Diệp Trạch Đào không cần phải nhìn cũng thấy được tình huống kia của Lỗ Nghệ Tiên, lập tức nghĩ đến bộ ngực của Ôn Phương, nghĩ thầm hai cô cũng có thể so sánh một chút!

Khi cảm nhận được ánh mắt của Diệp Trạch Đào, cũng không biết như thế nào, Lỗ Nghệ Tiên lập tức làm ngã ly trà trên bàn, nước trà liền chảy đầy bàn.

Dưới sự kinh hãi, Lỗ Nghệ Tiên liền giật mình nói:

- Em đã làm đỗ ly trà!

Dù sao cũng là lần đầu tiên quyến rũ Diệp Trạch Đào, Lỗ Nghệ Tiên cũng là một phụ nữ đàng hoàng, tâm trạng có chút khẩn trương nên đã làm cho ly trà ngon đỗ đầy bàn, Lỗ Nghệ Tiên cũng luống cuống, không ngừng xin lỗi.

- Không sao, không sao!

Diệp Trạch Đào hốt hoảng, vội di dời tài liệu trên bàn.

Diệp Trạch Đào cũng không có nghĩ quá nhiều, chỉ có điều lo cho đống văn kiện bị ướt, cũng may động tác của Diệp Trạch Đào mau nên cũng không có văn kiện nào bị ướt.

Thấy nước trà rất có thể sẽ chảy tới tầng dưới bàn trà, Lỗ Nghệ Tiên vội vàng lấy đồ vật lau chùi.

Bàn trà có hai tầng, tầng phía dưới để báo chí, phía dưới đang có tập ảnh, hiện giờ Lỗ Nghệ Tiên cũng rất bối rối, động tác cũng không được như ý.

Trong lúc vô ý, tầng phía dưới đã bị Lỗ Nghệ Tiên làm rơi trà ra ngoài.

Cũng do trong lúc vội vàng không biết sao tập ảnh lại bị mở ra một trang.

A!

Hai người cùng thấy một tấm hình đặc biệt khiêu gợi trong tập ảnh.

Ánh mắt Diệp Trạch Đào trợn lên!

Lỗ Nghệ Tiên cũng giật mình khi thấy tấm ảnh kia.

Đây là tấm ảnh tả thực của Dương Ngọc Tiên!

Nhìn như thế nào đi nữa thì tấm ảnh đều khơi dậy dục vọng của đàn ông.

Trong ánh mắt Diệp Trạch Đào tràn đầy sự hốt hoảng.

Đây chính là một tấm ảnh rất khiêu gợi.

Nhìn qua chắc không phải là mời chuyên viên chụp ảnh rồi. Chắc là do hai đứa con gái này lén chụp nhau, rất gợi cảm nên ít nhiều cũng có chút ngượng ngùng.

Dáng người kia đương nhiên không thể nào sánh được với những người đàn bà đầy đặn của Diệp Trạch Đào, nhưng cũng tràn đầy nét thanh xuân.

Những chỗ nên lộ ra đều đã để lộ trước mắt hai người, Lỗ Nghệ Tiên cũng không biết người phụ nữ chụp trong tấm hình, chỉ cảm thấy tràn đầy thanh xuân.

Thậm chí trong ảnh chụp còn có nội dung như thế!

Diệp Trạch Đào vội nhặt tập ảnh kia lên.

Chần chừ một chút, Lỗ Nghệ Tiên nhìn về phía Diệp Trạch Đào với ánh mắt khó hiểu.

Lỗ Nghệ Tiên liền suy nghĩ. Xem ra Diệp Trạch Đào cũng rất máu đấy, bình thường không có chuyện gì cũng xem loại ảnh này. Thật sự không ngờ đến hắn lại còn có ham muốn như thế.

Cũng không muốn cùng hắn xem ảnh chụp ở đó!

Lại nhớ tới ngày cùng ném bóng rổ và cảm nhận được vật kia của Diệp Trạch Đào cường tráng, Lỗ Nghệ Tiên cũng có chút dục vọng.

- Đây là một học sinh!

Lúc Diệp Trạch Đào nói câu này, lại nghĩ nói thế cũng không thoả đáng nên có chút lúng túng.

Lúc này Lỗ Nghệ Tiên nhìn về phía Diệp Trạch Đào và hạ giọng nói:

- Đàn ông mà, không sao đâu! Thật ra có những lúc phụ nữ cũng lén xem đấy.

Cô sợ Diệp Trạch Đào ngượng ngùng nên nói câu này.

Chuyện này!

Diệp Trạch Đào biết đối phương có thể đã hiểu nhầm ý rồi.

Lời nói của Lỗ Nghệ Tiên càng khiến cho Diệp Trạch Đào cảm thấy lúng túng.

Tuy nhiên Diệp Trạch Đào cũng có chút khó xử, rất khó giải thích chuyện này.

- Thật ra tấm hình này cũng không đủ để nói lên điều gì! Cũng rất nghẹn ngào đấy!

Lỗ Nghệ Tiên cười cười nói.

Khi thấy bộ dạng này của Diệp Trạch Đào, Lỗ Nghệ Tiên càng thả lỏng, chỉ sợ Diệp Trạch Đào không háo sắc, bây giờ thấy Diệp Trạch Đào phải lén xem những tấm ảnh này thì cô biết mình đã có cơ hội.

Diệp Trạch Đào đành phải gật đầu nói:

- Đúng vậy, đúng vậy.

Lúc này Lỗ Nghệ Tiên đã đứng dậy nhìn Diệp Trạch Đào, có chút đỏ mặt nói:

- Anh Diệp, anh là Chủ tịch thành phố, những vật này cũng không nên tuỳ tiện để lung tung, nếu để người ngoài thấy được thì không hay.

Diệp Trạch Đào gãi đầu không biết nên làm gì giờ đây mới phải, thầm nghĩ trong lòng:

- Đứa nhỏ này!

Không biết trong tập ảnh kia còn có nội dung gì, một quyển như thế, lại do hai đứa nhỏ này quậy trò, chắc chắn còn có một số nội dung khiến cho người khác giật mình đây!

Đột nhiên lại nhớ tới vẻ mặt của Lỗ Nghệ Tiên khi giao tập ảnh này cho mình, Diệp Trạch Đào có chút sửng sờ, thầm nghĩ chẳng lẽ Lỗ Nghệ Tiên đã biết nội dung bên trong?

Nếu thật là thế thì đây là điều khiến cho người khác khó chịu!

Hai đứa nhóc này!

Trước đến giờ, Dương Ngọc Tiên và Thôi Nguyệt Lan đều tự cho là người phụ nữ của mình, không biết hai ba năm đã qua đi, các cô còn có ý nghĩ này không nữa.

Diệp Trạch Đào có chút bận tâm về chuyện này.

Lỗ Nghệ Tiên nào biết có chút nội tình này, khi thấy Diệp Trạch Đào không ngờ cũng lén xem những hình ảnh như thế, trong lòng liền cười thầm Diệp Trạch Đào này cũng không đứng đắn, ít nhiều trong lòng cũng có chút khó hiểu, dựa vào quyền lực hiện giờ của Diệp Trạch Đào, muốn có phụ nữ nào mà chẳng được, làm gì phải xem những hình ảnh này, tuy rằng ảnh chụp rất đẹp nhưng đâu có dùng được!

Nghĩ đến đây lại nhìn về phía Diệp Trạch Đào, Lỗ Nghệ Tiên càng thêm tin rằng, nếu Diệp Trạch Đào có ham muốn như thế thì mình càng có thêm cơ hội, bầu không khí hôm nay rất không tệ, nếu như có thể nhân bầu không khí này để đột phá, hiệu quả chắc chắn sẽ tốt hơn.

Lỗ Nghệ Tiên đã bị kích thích một chút, một người phụ nữ xinh đẹp như mình lại bị Cố Minh Trung đem ra làm vật tặng cho người ta, nghĩ đến đây tâm trạng của cô không được tốt.

Lúc này Lỗ Nghệ Tiên có tâm trạng sứt mẻ nặng nề.

Thu dọn những ly trà kia, Lỗ Nghệ Tiên đã di chuyển tới bên cạnh.

Đúng lúc này đột nhiên Lỗ Nghệ Tiên hô lên một tiếng, toàn bộ thân người ngã về phía Diệp Trạch Đào giống như vấp phải vật gì trên mặt đất vậy.

Diệp Trạch Đào đang xấu hổ không biết nên nói gì cho phải, đột nhiên nghe thấy tiếng kêu sợ hãi thì thấy một thân người đã ngã tới.

A!

Lúc Diệp Trạch Đào giật mình thì toàn thân của Lỗ Nghệ Tiên đã ngã vào lòng ngực của Diệp Trạch Đào.

Theo bản năng vươn tay ra, Diệp Trạch Đào ôm lấy Lỗ Nghệ Tiên.

Chuyện này!

Diệp Trạch Đào còn cả kinh, thân hình đẫy đà của Lỗ Nghệ Tiên sớm đã nằm gọn trong lòng ngực, đặc biệt hơn là bộ ngực đầy đặn của Lỗ Nghệ Tiên đang dán trước miệng của Diệp Trạch Đào.

Chuyện gì thế?

Diệp Trạch Đào sững sờ đứng đó.

Lúc này Diệp Trạch Đào phát hiện vị trí phía dưới của mình dường như bị một bàn tay đè xuống.

Hai người đều dừng động tác, một hồi sau Diệp Trạch Đào lại phát hiện, vị trí phía dưới của mình dường như bị Lỗ Nghệ Tiên lấy tay nhào nặn.

Lần này Lỗ Nghệ Tiên đúng là mặt dày kiếm chuyện rồi, biết rõ căn bản nơi này không có ai, nếu hôm nay không thể kiếm được một chút thành quả thì về sau cơ hội sẽ càng thêm khó khăn.

Dù sao cũng là người từng trải trong chuyện này, Lỗ Nghệ Tiên giả bộ như vô ý cứ nhào nặn vài cái, cảm thấy vật kia của Diệp Trạch Đào có sự thay đổi, ra vẻ như giật mình kinh hãi nói:

- Anh Diệp, em không có cố ý.

Lúc nói chuyện, lồng ngực của cô dường như đang cọ xát ngoài miệng của Diệp Trạch Đào.

Đôi ngực mềm mại, Diệp Trạch Đào cũng đã nhiều ngày rồi không làm chuyện nam nữ.

Lúc bắt đầu Diệp Trạch Đào còn cho rằng đây là hành vi vô ý, khi Lỗ Nghệ Tiên triển khai xoa nhẹ chỗ đó vài cái, lúc này Diệp Trạch Đào mới phản ứng lại, dọn dẹp hết nửa ngày người phụ nữ này đúng là có ý đồ đây!

Làm sao bây giờ?

Diệp Trạch Đào do dự.

Đối với người như Lỗ Nghệ Tiên, Diệp Trạch Đào không động lòng mới lạ, hình dáng của người phụ nữ này rất xinh đẹp, lại vài lần biểu hiện ra ý này với mình, nhưng nếu làm việc đó với người phụ này, thì người phụ nữ của mình sẽ càng nhiều, bây giờ lại phức tạp như vậy.

Khi nghĩ tới những chuyện này, vốn Diệp Trạch Đào muốn nhéo vào mông của Lỗ Nghệ Tiên nhưng ngừng lại.

Lúc này Lỗ Nghệ Tiên rất mẫn cảm, lập tức liền phát hiện tình huống kia của Diệp Trạch Đào, trong lòng có chút vội vã, sao có thể để gã bảnh bao này tuột xích trong thời điểm quan trọng này chứ?

Lần này bất kể ra sao cũng phải làm xong chuyện này!

Nghĩ đến đây Lỗ Nghệ Tiên liền hạ giọng nói:

- Anh Diệp, em không có yêu cầu anh điều gì, đàn ông có nhu cầu là chuyện bình thường, anh cũng đừng nên nhìn những hình ảnh kia nữa, chỉ cần anh có nhu cầu thì kêu em một tiếng, em sẽ đến giúp anh giải quyết!

Nói ra những lời này, bản thân Lỗ Nghệ Tiên cũng có chút không dám tin, sự can đảm của cô ta khiến cho mình ngạc nhiên.

Tuy nhiên khi cô nói ra những lời này, những điều băn khoăn đã hoàn toàn biến mất, chỗ đó đang được nắm giữ rất nhanh đã cứng lên.

Bị Lỗ Nghệ Tiên quyến rũ, tâm trạng của Diệp Trạch Đào lập tức bị đốt cháy, nghĩ thầm rằng đối phương cũng đã như thế, nếu mình còn nhịn thì chắc chắn có bệnh rồi, bàn tay vốn có ý rút lại lập tức có lực trở lại, đặt tay lên mông của Lỗ Nghệ Tiên hung hăng bắt đầu chuyển động nhào độn.

Rên rỉ một tiếng, rất lâu chưa từng làm qua chuyện như thế, dục vọng của Lỗ Nghệ Tiên rất nhanh tăng lên, toàn bộ thân mình được Diệp Trạch Đào vuốt ve rất nhanh đã nằm xụi trên người Diệp Trạch Đào.

Trong phòng tràn đầy xuân sắc, quần áo hai người vứt lung tung!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play