Điền Lâm Hỉ cũng tán dương thái độ của Diệp Trạch Đào, cậu học trò này của mình thật là không tồi!

Nhìn dáng vẻ của Diệp Trạch Đào, nghĩ đến đứa con trai mình lại bị vợ quản lý khắt khe, Điền Lâm Hỉ liền nhíu mày. Nếu con trai mình có được bản lĩnh như Diệp Trạch Đào thì mình cũng không cần phải phí nhiều tâm tư như vậy.

Thực ra Điền Lâm Hỉ cũng có suy nghĩ riêng. Con trai quá yếu đuối, tuy mình không ngừng dìu dắt cũng vậy. Từ trước tới nay, điều mà Điền Lâm Hỉ lo lắng nhất đó là những chuyện sau này. Nếu có ngày mình rời đi, đắc tội với nhiều người như vậy, lỡ có người đến trừng trị con trai mình thì phải làm sao?

Chính vì có những suy nghĩ như thế này nên Điền Lâm Hỉ luôn đang âm thầm bồi dưỡng lực lượng thân tín của mình. Nói thật, lúc đầu, Diệp Trạch Đào cũng chỉ là một trong số rất nhiều nhân tài mà Điền Lâm Hỉ bồi dưỡng, là một người bình thường nhất. Cũng từ sau khi năng lực mọi phương diện của Diệp Trạch Đào càng ngày càng xuất chúng, Điền Lâm Hỷ mới coi Diệp Trạch Đào là trọng điểm bồi dưỡng.

Nhìn thấy sự trưởng thành từng ngày của Diệp Trạch Đào, tâm trạng của Điền Lâm Hỉ rất tốt. Con người Diệp Trạch Đào rất thuần phác, rất tình nghĩa, những điều này đều là phẩm chất đáng quý. Tin là dù Diệp Trạch Đào có thể tiến xa như thế nào đi nữa, chỉ cần Điền gia có chuyện, hắn sẽ dốc sức giúp đỡ.

Bây gờ Diệp Trạch Đào cũng đã đến thời điểm quan trọng. Tuy tuổi tác có vấn đề, chỉ cần có thành tích chính trị lớn thì hắn rất có khả năng tiến thêm một bước!

- Trạch Đào, chuyện khu kinh tế mới Giáp Hà mới là trọng điểm trong công tác của con. Có làm bao nhiêu việc đi nữa, nếu công tác ở khu kinh tế mới Giáp Hà không thể đi lên thì mọi thứ đều vô nghĩa!

Diệp Trạch Đào nói:

- Mấy chuyện lặt vặt còn rất nhiều, nhưng công tác ở Giáp Hà vẫn luôn vận hành bình thường. Hiện nay những công việc cơ bản đã sắp xong rồi, con lập tức tiến hành ký kết các dự án, đến lúc đó công tác của Giáp Hà sẽ xuất hiện một sự thay đổi!

Trong chuyện này, Diệp Trạch Đào cũng có đủ lòng tin.

Điền Lâm Hỉ rất thích nhìn thấy biểu hiện này của Diệp Trạch Đào, mỉm cười gật đầu, nói:

- Lần này coi như ông Ngô nợ con một món nợ ân tình rồi. Hơn nữa, ông ta cũng muốn mượn việc này thể hiện một chút!

Điền Lâm Hỉ vừa nói tới chuyện này, Diệp Trạch Đào liền hiểu ý tứ của ông. Xem ra việc mời Ngô Ân Long đến Giáp Hà khảo sát cũng có khả năng.

- Ông ta đồng ý đến Giáp Hà khảo sát ư?

Thấy Diệp Trạch Đào đã đoán ra, Điền Lâm Hỉ cười ha ha, nói:

- Dù con không mời ông ta, ông ta cũng muốn làm chút việc, nếu không Dương Gian Thủy kia làm sao lên chức?

Việc này đúng là như vậy. Một vài đồng chí lão thành sau khi lui xuống đều thích mượn một vài chuyện để lộ mặt. Khu kinh tế mới Giáp Hà vừa hay chính là khu vực nóng sốt. Đối với người nóng lòng muốn lộ diện thể hiện sự tồn tại của mình như Ngô Ân Long mà nói thì không có gì có thể thể hiện hơn là đến Giáp Hà khảo sát.

Đây là chuyện hai bên cùng có lợi. Diệp Trạch Đào cũng rất vui.

Điền Lâm Hỉ nói:

- Con cũng đích thân đến chỗ ông ta mời thử xem. Quan niệm thể diện của lão già này rất nặng, trong lòng muốn đi nhưng lại tỏ ra kiêu ngạo!

Diệp Trạch Đào cũng cười.

Có được sự gợi ý của Điền Lâm Hỉ, Diệp Trạch Đào dứt khoát tận dụng cơ hội, nhờ Điền Lâm Hỉ liên lạc với Ngô Ân Long, bày tỏ muốn đến nhà thăm ông ta.

Quả nhiên, Ngô Ân Long vừa nghe Diệp Trạch Đào muốn đến, liền vui vẻ, nói:

- Là Tiểu Diệp à, hoan nghênh tới nhà chơi. Tôi đang ở nhà, cậu qua đây đi.

Gọi điện xong, Điền Lâm Hỉ liền cười nói;

- Con xem đó, lão già này chết cũng sĩ diện. Nhớ là đến nhà ông ta thì nói vài lời nịnh bợ!

Diệp Trạch Đào cũng cảm thấy hứng thú, cười cười rồi đi ra, tới nhà Ngô Ân Long.

Chỗ ở của hai nhà không xa lắm, Diệp Trạch Đào vừa đi vừa nghĩ về những chuyện xảy ra trong thời gian này. Thực ra, Diệp Trạch Đào cũng biết trong chốn quan trường, chuyện lên xuống cũng không có quá nhiều lợi ích cho mình. Một nhóm xuống thì nhanh chóng sẽ có nhóm khác lên. Những người lên chức càng bốc đồng, có lẽ càng khiến người ta không thể yên tâm.

Con đường mình phải đi còn rất dài, thật không biết còn gặp bao nhiêu lãnh đạo!

Chỉ có thể cố gắng làm tốt những nhân duyên này!

Lúc Diệp Trạch Đào đến nhà Ngô Ân Long, thấy bên trong lại còn có một vài người có vẻ là lãnh đạo đang ngồi.

Ngô Ân Long mỉm cười với Diệp Trạch Đào nói:

- Mấy khi cậu đến thăm lão già này!

Diệp Trạch Đào vội vàng nói:

- Vẫn luôn muốn đến thăm ông Ngô, nhưng sợ ảnh hưởng đến sự nghỉ ngơi của ông.

Cười ha ha, Ngô Ân Long chỉ về Diệp Trạch Đào giới thiệu với mọi người:

- Vị này là đồng chí Tiểu Diệp, Diệp Trạch Đào, công tác ở Giáp Hà. Sau này mọi người thân thiết một chút.

Lời nói này hoàn toàn không có ý coi Diệp Trạch Đào là người ngoài.

Những người đó đổ dồn ánh mắt về phía Diệp Trạch Đào.

Chỉ tay về phía người đầu tiên, Ngô Ân Long mỉm cười, nói:

- Tiểu Diệp, đây là đồng chí Dương Gian Thủy, công tác ở tỉnh Kim Tây.

- Chào Bí thư Dương!

Đã biết được tình hình của Dương Gian Thủy từ chỗ Điền Lâm Hỉ từ lâu. Người này là Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Kim Tây, có dáng dấp của nhân vật lớn, đã từng làm thư ký cho Ngô Ân Long.

Nhìn về phía người này, Diệp Trạch Đào thấy dáng vẻ gầy gò, thầm cảm thán sự thông minh, khôn khéo của con người này, thăng tiến cũng nhanh đấy.

Khuôn mặt của Dương Gian Thủy đã nở một nụ cười từ lâu, nói:

- Cựu lãnh đạo, đây chính là đồng chí Tiểu Diệp à, quả nhiên không tồi!

Chủ động đưa tay ra hướng về phía Diệp Trạch Đào, Dương Gian Thủy cười nói:

- Sớm đã nghe danh cậu, chỉ là không được gặp.

- Lúc nào đó Bí thư Dương cũng đến Giáp Hà chúng tôi khảo sát, chỉ đạo công tác xem sao. Chúng tôi rất cần sự ủng hộ của các tỉnh.

Dương Gian Thủy liền cười, nói với Ngô Ân Long:

- Đồng chí Tiểu Diệp chưa gì đã kéo tài trợ cho Giáp Hà như vậy rồi!

Ngô Ân Long cũng cười.

Giới thiệu rồi mới biết, những vị này hẳn đều là những người một phe với Dương Gian Thủy. Lần này tập trung đến chỗ Ngô Ân Long thăm hỏi ông.

Diệp Trạch Đào sớm đã lăn lộn dưới cơ sở thành người không khéo, vừa nhìn đã hiểu. Cùng với khả năng tiến bộ của Dương Gian Thủy, ông ta đã bắt đầu bắt tay vào suy nghĩ bố cục của tỉnh Kim Tây. Tỉnh Kim Tây hẳn là địa bàn thuộc Ngô Ân Long, dẫn những người này tới, chính là muốn Ngô Ân Long xác nhận người thay thế.

Ngô Ân Long này cũng là người có ý tứ. Trong trường hợp này còn đồng ý để mình tới, có phần không khách khí rồi!

Nghĩ lại một chút, Diệp Trạch Đào lại phần nào hiểu được suy nghĩ của Ngô Ân Long. Dựa vào lực lượng bây giờ của ông ta, ra sức ủng hộ người của mình lên chức hẳn là không có gì khó. Nhưng làm như vậy có thể hơi lộ liễu. Đối với người mà Điền Lâm Hỉ cho là rất giữ thể diện này mà nói, ông ta có chút khó khăn. Làm như vậy là có ý để mình nhìn thấy những người này rồi đem chuyện này nói với Hô Diên Ngạo Bác bọn họ.

Lại có một trao đổi mới!

Diệp Trạch Đào đã nhìn ra suy nghĩ của Ngô Ân Long.

Thực ra Ngô Ân Long cũng muốn mượn chuyện này để quan sát năng lực của Diệp Trạch Đào thêm một chút.

- Tiểu Diệp, công việc dạo này bận chứ?

- Ông Ngô, công tác đang vững bước triển khai, nhưng vẫn có một vài khó khăn. Hôm nay đến là để cầu viện!

Đối phương đã có suy nghĩ thì Diệp Trạch Đào cũng đi thẳng vào vấn đề luôn.

Ngô Ân Long mỉm cười, nói:

- Có vấn đề gì?

- Ông Ngô, ông xem khu kinh tế mới Giáp Hà, một nơi khỉ ho cò gáy, phát triển vô cùng khó khăn. Lần này khó khăn lắm mới có một vài doanh nghiệp mở ra ở Giáp Hà. Chỉ dựa vào lực lượng của tỉnh Cam Ninh chúng tôi thì mức độ tuyên truyền không đủ xa. Cho nên muốn mượn thanh danh của ông chấn động một chút!

Ngô Ân Long liền cười, chỉ vào Diệp Trạch Đào nói với Dương Gian Thủy và mọi người:

- Mọi người nhìn xem, tên tiểu tử này đã nhắm vào tôi rồi!

Dương Gian Thủy liền cười, nói:

- Tiểu Diệp mời đúng người rồi. Dựa vào thanh danh của cựu lãnh đạo, quả thật là có thể giúp đỡ được họ.

- Cậu cũng nói vậy à. Ha ha.

Ngô Ân Long tỏ ra rất vui.

Diệp Trạch Đào nói:

- Trung ương vẫn luôn nói phải ủng hộ sự phát triển của miền Tây. Chuyện này thực sự là phải có một vài nhân vật lớn có tiếng trong giới đến miền Tây khảo sát mới được. Ông Ngô được Đảng coi trọng, trong mắt nhân dân cả nước cũng là nhân vật có suy nghĩ mới. Có ông đi đánh tiếng thì chúng tôi cũng đủ hăng hái rồi!

Đúng như những gì Điền Lâm Hỉ nói, Ngô Ấn Long sớm đã muốn mượn một vài chuyện để thể hiện lực lượng của mình. Rõ ràng khu kinh tế mới Giáp Hà chính là nơi tốt để thể hiện, trong lòng rất vui khi Diệp Trạch Đào mời mình đi.

- Tiểu Diệp, dự án của các cậu bàn bạc như thế nào?

Người hiểu tính cách của Ngô Ân Long hơn ai hết như Dương Gian Thủy liền hỏi một câu.

Đương nhiên Ngô Ân Long có thể đến khảo sát Giáp Hà, nhưng nếu dự án của Giáp Hà không có khí thế lớn lắm thì sẽ ảnh hưởng tiêu cực đến thanh danh của Ngô Ân Long.

Mọi người đều nhìn về phía Diệp Trạch Đào.

Tuy Ngô Ân Long đã biết tình hình của một vài dự án của Giáp hà, nhưng cũng muốn hiểu hơn một chút, mỉm cười nhìn về phía Diệp Trạch Đào.

Diệp Trạch Đào nói một lượt tình hình toàn bộ công tác của khu kinh tế mới Giáp Hà

Lần này Dương Gian Thủy hơi ngạc nhiên. Ông ta hoàn ta không ngờ Giáp Hà đã có động tĩnh lớn như vậy. Trong suy nghĩ của ông ta, Giáp Hà mới bắt đầu không lâu, cho dù có dự án cũng chỉ vài cái. Chỉ cần có dự án ký kết khoảng một tỷ là có thể đi khảo sát. Bây giờ mới biết khí phách khu kinh tế mới Giáp Hà của người ta lớn kinh người, động tĩnh đã lớn như vậy rồi.

Lần này nếu ông Ngô đi thì sẽ có lợi rất lớn cho việc tăng cường thanh danh của Ngô Ân Long. Đương nhiên nên đi, đừng nói là Ngô Ân Long, mình cũng rất muốn đi xem sao.

Nhìn về phía Diệp Trạch Đào, Dương Gian Thủy đã có phần không dám tin.

Ngô Ân Long lại biết rất nhiều tình hình, nếu không cũng sẽ không động đến Giáp Hà. Bây giờ có được sự xác định của Diệp Trạch Đào, Ngô Ân Long đã quyết định đi khảo sát xem sao.

Mỉm cười nhìn về phía Diệp Trạch Đào, Ngô Ân Long nói:

- Công tác của các cậu làm vô cùng xuất sắc, những đồng chí cấp dưới của các cậu đều có thể làm tốt công việc như vậy, những lão già như chúng tôi càng nên ủng hộ công tác của các cậu. Đến lúc đó cậu báo với tôi một tiếng là được, tôi cũng muốn đi xem sự phát triển của khu kinh tế mới Giáp Hà.

Diệp Trạch Đào liền vui mừng, nói:

- Có ông Ngô đến, khu kinh tế mới Giáp Hà sẽ có một sự phát triển lớn hơn!

Dương Gian Thủy không ngừng nhìn về phía Diệp Trạch Đào, trong lòng luôn cho rằng Hô Diên Ngạo Bác bọn họ đang dìu đỡ Diệp Trạch Đào, hắn mới có thể trưởng thành nhanh như vậy. Bây giờ xem ra, năng lực bản thân của cậu thanh niên trẻ tuổi này cũng rất mạnh!

Trong lòng Dương Gian Thủy cũng đã bắt đầu coi trọng Diệp Trạch Đào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play