Phòng học của lớp 12 - B ở chính giữa lầu ba, hướng Bắc, là vị trí mà thầy Tần cố ý chọn căn cứ theo phong thủy.

Lục Trì thề, cậu ta chính tai nghe thấy Tiêu Diễn nói: Sẽ chuyển tới lớp B, với điều kiện tiên quyết Lâm Sơ Tuệ phải ở lại.

“Nếu tôi lừa bà, đêm nay ông đây sẽ bị Quỷ nhập tràng (1).”

Lâm Sơ Tuệ bán tín bán nghi, nhưng mà cô và Lục Trì là bạn nối khố từ thời cởi chuồng tắm mưa, vì vậy chỉ cần nhìn là biết tên này đang nói thật hay chém gió.

“Thế vì sao cậu ta không thừa nhận?”

“Xấu hổ chăng? Ai biết.”

“Trông tên đó không giống kẻ hay ngại ngùng.”

Lần đầu tiếp xúc, khí thế của tên kia đã vô cùng áp đảo, thiếu chút nữa Lâm Sơ Tuệ đã không nhịn được quỳ xuống trực tiếp hô một tiếng “ba”.

“Cậu biết tên học thần Tiêu Diễn kia được hâm mộ thế nào không?” Lục Trì ngồi sán lại thì thầm: “Không biết thì rửa tai nghe anh đây phổ cập giáo dục cho này. Bạn gái cũ của tôi bây giờ tối nào cũng đăng lên trang cá nhân nói mình thích cậu ta thế nào, hâm mộ cậu ta ra sao.”

Lâm Sơ Tuệ nhàn nhạt liếc tên bạn chí cốt một cái: “Loại bạn gái cũ này mà ông còn dây dưa à?”

Lục Trì: “Block người ta thì có vẻ không phong độ cho lắm, tôi chỉ chờ Tiêu Diễn làm cho cậu ta khóc một trận sáng mắt ra.”

Lâm Sơ Tuệ: “......”

Một người anh em khác, dân chơi hệ kỹ thuật - Chương Thừa Vũ, chỉ trong một giây đã moi được toàn bộ thông tin liên quan đến Tiêu Diễn ra, thao thao bất tuyệt nói: “Cô nhi, thiên tài, con nhà thế gia hào môn, cắt gan, hỏa hoạn… Mẹ ơi. Cuộc đời của cậu ta thâm trầm sóng gió, đặc sắc ngoạn mục như phim vậy.”

Lâm Sơ Tuệ: “Bạch tuộc đại ca (*), ông có thể nói tiếng người được không. Tiếng mà mấy người không nếp nhăn não vẫn có thể hiểu được ý.”

(*) 章鱼 (Zhāng yú) – bạch tuộc gần như đồng âm với 章宇 (Zhāng yǔ) – Chương Vũ.

“Thôi, các chú nghe anh nói đây.” Lục Trì hắng giọng, kể: “Cậu ta vốn là cô nhi, nhiều năm trước được một gia đình hào môn nhận nuôi, nhà đó rất có thế lực, hơn nữa trong nhà có một đứa con ung thư cần thay gan. May mà Tiêu Diễn lại sở hữu lá gan trăm triệu người có một, vừa vặn có thể hiến…”

Lâm Sơ Tuệ hoàn toàn bị câu chuyện máu chó này hấp dẫn: “Không phải điều tôi đang nghĩ đó chứ…”

Lục Trì: “Chính là như thế, người nhà kia đưa cậu ta ra nước ngoài, lấy lá gan quý giá đó, rồi ghép cho con trai của mình.”

“Đệt.”

“Hai năm sau, nhà này gặp hỏa hoạn, người duy nhất may mắn sống sót là Tiêu Diễn.”

“Hỏa hoạn, là cậu ta.....đốt?”

Lục Trì bình tĩnh đáp: “Không biết có phải cậu ta ra tay hay không, nhưng lúc ấy trong nhà chỉ có một mình Tiêu Diễn.”

“Vì sao phải làm đến như vậy?”

“Trong nhà ba mẹ nuôi của câu ta giấu rất nhiều tiền mặt. Cậu hiểu không?” Lục Trì lời ít ý nhiều nói tiếp: “Sau vụ hỏa hoạn đó, việc này không giấu diếm được nữa, nhanh chóng bị phanh phui, cha nuôi của cậu ta bị đưa đi xét xử. Tòa phán tử hình treo (2). Chuyện đó từng một thời chấn động Nam Thành, liên tục lên bản tin mấy ngày liền.”

Chương Thừa Vũ đánh giá: “Trâu bò quá nhỉ.”

Lục Trì: “Trâu thì trâu thật đấy, nhưng cũng… quá tàn nhẫn. Cậu ta có thể nhẫn nhịn nhiều năm như thế, sau đó không tiếc lấy mạng mình ra, lôi cha nuôi đến thẳng vành móng ngựa.”

Nói xong, ánh mắt hai người đồng thời nhìn về phía Lâm Sơ Tuệ ——

“Quái vật” vừa ấn nút “Follow” bạn. Chúc mừng cô gái được chọn.

Ngay lúc này, thầy Tần hăng hái bước vào lớp, đi theo sau ông là một thiên niên áo trắng mặt mày thanh tú. Lâm Sơ Tuệ nhận ra, chính là tên “người Tây” Hứa Gia Ninh.

Cậu ta vừa đi tiến vào, toàn bộ nữ sinh trong lớp như thể linh cảm được mùi hương của trai đẹp, lập tức ngẩng đầu, chăm chú nhìn Hứa Gia Ninh, ánh mắt sáng quắc, bật mode “thú săn mồi”.

“Giới thiệu một chút, đây học sinh chuyển trường mới được phân vào lớp chúng ta —— Hứa Gia Ninh. Mọi người cùng giúp đỡ bạn ấy hòa nhập với môi trường mới nhé.”

Thầy Trần còn chưa dứt lời, tiếng vỗ tay đã rần rật vang lên, như muốn bể nóc nhà.

Đặc biệt là Lục Điềm Bạch ngồi phía trước Lâm Sơ Tuệ, hai tay vỗ lớn như hai nắp nồi đập vào nhau.

“Chào mọi người, mình là Hứa Gia Ninh, mình mới chuyển từ Eton College về, rất vui được làm quen với mọi người. Mình có rất nhiều sở thích, nhưng nhìn chung đều liên quan đến âm nhạc, trong đó sở trường của mình là guitar, piano. Tương lai hy vọng có thể cùng mọi người chơi nhạc.”

Chẳng ai biết “Eton College” là cái gì, nhưng đều cảm thấy cái tên này nghe rất lợi hại.

Lâm Sơ Tuệ tựa lưng vào bàn phía sau, hơi nghiêng đầu hỏi đại ca google Chương Thừa Vũ: “Rốt cuộc từ đâu tới?”

Chương Thừa Vũ nhỏ giọng đáp: “Nghe phát âm, hẳn là trường trung học nội trú Eton (3).”

Lâm Sơ Tuệ cúi đầu dùng di động tìm kiếm một chút ——

Trường trung học nội trú Eton, ngôi trường danh giá và đẳng cấp bậc nhất nước Anh, chỉ nhận dạy con nhà trâm anh thế phiệt, học phí tiền tỉ, đào tạo toàn nhân vật kiệt xuất. Với phương châm đào tạo ra những "người đứng đầu", trường áp dụng lối giáo dục đề cao tinh thần kỷ luật và rèn luyện những phẩm chất đạo đức của một nhà lãnh đạo bên cạnh việc trau dồi kiến thức. Đây cũng là nơi đào tạo của 19 đời Thủ tướng Anh.

Cô buông di động, bĩu môi.

Trâu bò. Đúng là trâu bò.

Thầy Tần để Hứa Gia Ninh tự mình chọn chỗ ngồi. Các nữ sinh thậm chí còn vô cùng tự giác sôi nổi dọn dẹp vị trí bên cạnh mình, có người còn cực kỳ thức thời đuổi khéo bạn cùng bàn sang chỗ khác, nhường vị trí cho Hứa Gia Ninh.

Hứa Gia Ninh không nhìn bọn họ.

Cậu ta một thân phẩm chất quý ông Anh quốc, nhìn như lễ phép nhưng thật ra vô cùng xa cách lạnh nhạt, lại có chút cao ngạo.

Hứa Gia Ninh đi thẳng một đường tới cạnh Lâm Sơ Tuệ, Lâm Sơ Tuệ thấy thế, nhanh chóng ném cặp sách trên bàn của mình xuống ghế, tỏ vẻ: “Ngại quá, có người ngồi rồi.”

Hứa Gia Ninh trực tiếp ngồi vào vị trí phía sau Lâm Sơ Tuệ, thành bạn ngồi cùng bàn với Lục Trì, thấp giọng lẩm bẩm nói: “Narcissus (*).”



(*) Cái này theo mình hiểu có lẽ Hứa Gia Ninh ý muốn nói Sơ Tuệ tự luyến, nhưng không nói thẳng ra mà nói bóng gió kiểu tri thức. :v Vì Trong thần thoại Hy Lạp, Narcissus (/nɑːrˈsɪsəs/; tiếng Hy Lạp: Νάρκισσος, Narkissos) là một thợ săn từ Thespiae trong Boeotia, nổi tiếng với vẻ ngoài đẹp trai. Một lần Narcissus nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của mình ở dưới nước và đem lòng yêu chính bản thân mình. Vì vậy, chàng đau khổ tự lao mình xuống sông tự tử do tình yêu chính mình không bao giờ được đáp lại. Khi ở thế giới bên kia, Narcissus vẫn không thôi ngắm mình dưới làn nước của sông mê Styx. Sau này Thuật ngữ Nhân cách yêu mình thái quá dựa trên tính cách của nhân vật này.

Lâm Sơ Tuệ nhíu mày, quay đầu lại lườm cậu ta một cái.

Cậu ta điềm nhiên ngồi xuống, nhún vai, thản nhiên nhìn lại cô.

Cô biết tên “Tây pha kè sính ngoại” này nhất định đang mắng mình, nhưng cô lại nghe không hiểu, dù không cam tâm nhưng lại không móc mỉa lại được.

Lúc này, Tiêu Diễn cũng rảo bước tiến vào phòng học lớp B.

Cậu mặc áo phông màu đen, trên vai là một chiếc balo chéo cùng màu, khí chất hoàn toàn bất đồng với Hứa Gia Ninh.

Người con trai này ngũ quan như họa, khí chất xuất thần, như một bức tranh thủy mặc đạm mạc. Đương nhiên đó chỉ đánh lừa.

Nếu ví Hứa Gia Ninh giống một cơn gió nhẹ thanh mát giữa ngày hè nóng nực, thì học thần Tiêu Diễn hệt một tràng gió sắc lạnh ở rìa vách núi lộng gió, tận lực giấu đi ánh hào quang, nhưng lại che dấu bén nhọn bên trong.

Thời khắc học thần bước vào lớp, tất cả đều kinh ngạc, tròng mắt người nào người đó như chuẩn bị rớt xuống bàn.

Một Hứa Gia Ninh tới còn chưa đủ, lại thêm một vị thần tiên như mây trôi trên trời như Tiêu Diễn.

Hiện tai, khuôn mặt thầy Tần trên bục giảng như thể sắp nở hoa đến nơi, ông đã gom được toàn bộ học thần, học bá đỉnh nhất cái trường này quy tụ về đây. Có khi còn trực tiếp triệu hồi được rồng thần xuất hiện ấy chứ.

Quả nhiên, chỉ cần cuốc tốt, chẳng có góc tường nào không đào được.

“Tiêu Diễn, em nói vài lời giới thiệu với các bạn đi.”

Tiêu Diễn vốn đang chuẩn bị tìm vị trí ngồi, nghe vậy thì dừng một chút —— nhàn nhạt mở miệng

“Tôi là Tiêu Diễn.”

Cả phòng học như nín thở, ngơ ngác nhìn cậu, như thể đang chờ học thần nói câu sau.

Cậu ta dường như không chuẩn bị gì trước, thấy mọi người còn an tĩnh háo hức chờ đợi, vì thế mặt lạnh lùng vô cảm bổ sung câu tiếp theo: “Đứng thứ nhất toàn khối.”

“...”

Đủ ngang ngược.

Đủ phách lối.

Thời điểm chọn vị trí ngồi, Tiêu Diễn quét mắt nhìn quanh phòng học, tầm mắt tự nhiên rơi xuống người Lâm Sơ Tuệ, đi tới phía cô.

Lâm Sơ Tuệ trơ mắt nhìn cậu đặt túi xuống bên cạnh mình.

Có hơi kinh ngạc.

Lão Tần đã sớm hoài nghi hai đứa trẻ này có quan hệ không bình thường, nhưng không ngờ Tiêu Diễn lại trắng trợn, táo bạo như vậy.

Là một chủ nhiệm lớp nghiêm khắc và thuộc phe phản đối yêu sớm ở lứa tuổi học sinh, ông lập tức nói: “Tiêu Diễn, em có muốn ngồi lên phía trước không, mấy cô cậu ngồi phía sau đều là học sinh yếu kém không cứu vớt nổi, đặc biệt là Lâm Sơ Tuệ. Hơn thế trò ấy tính cách bốc đồng, lại ồn ào sợ sẽ ảnh hưởng đến việc tiếp thu kiến thức của em.”

Tiêu Diễn nhìn Lâm Sơ Tuệ một cái, khóe miệng khẽ cong lên: “Em muốn ngồi ở đây.”

Lời này nói vừa ra, không chỉ thầy Tần, ngay cả Hứa Gia Ninh ngồi hàng sau, cũng nhịn không được liếc mắt nhìn vị học thần trong truyền thuyết một cái.

Lục Trì thấp giọng mắng: “Mẹ nó chứ.”.

Thằng cha này đủ ngang ngược, đủ ngông cuồng đấy.

Tiêu Diễn là học thần thầy Tần mất bao công sức, đổ bao tâm huyết mới đào về được, đương nhiên không dám nặng lời, làm tổn thương lòng tự trọng của cậu ta. Thầy Tần thầm nghĩ, tương lai còn dài, mình thiếu gì cách chậm rãi giải quyết ba cái chuyện tình yêu nam nữ tuổi dậy thì này. Vì thế xuống nước, nhượng bộ nói: “Vậy, được rồi… em cứ ngoan ngoãn bị ảnh hưởng… À không phải, cố gắng giúp bạn cùng bạn cùng bạn tiến bộ trong học tập nhé.”

“Vâng, thưa thầy.”

Lâm Sơ Tuệ nhìn ánh mắt chất vấn của thầy Tần, chấn động, hạ giọng nói: “Không thù không oán vì sao cứ nhất định phải hại tôi?”

Tiêu Diễn nhoẻn miệng cười, thản nhiên đáp: “Nghe nói thành tích cậu không tốt.”

“Nên?”

“Vừa hay, thành tích tôi cũng không tệ lắm.”

“Vì thế?!!”

“Chúng ta làm đôi bạn cùng tiến quả thực rất phù hợp.”

Lâm Sơ Tuệ: “...”

Mẹ nó vị (học) thần này rõ ràng không muốn giúp người tích đức làm vui, mà là muốn hại chết cô mới đúng.

Tiêu Diễn bỏ cặp sách vào ngăn bàn, sau đó lấy ra một bộ đề toán, bắt đầu cần mẫn ngồi giải.

Cô nhịn không được liếc sang nhìn cậu ta.

Tay cậu ta rất đẹp, đốt tay thon dài, khớp xương rõ ràng, bởi vì làn da vô cùng trắng, cho nên khi ánh nắng chiếu xuống lớp da như biến thành trong suốt, nhìn rõ được cả mạch máu xanh nhàn nhàn trên mu bàn tay.

Quả thực một bàn tay khiến người khác không thể rời mắt.

Lâm Sơ Tuệ lại nhìn bàn tay mình, tay của cô khá nhỏ, mềm mềm, kết cấu không quá tinh tế, miễn cưỡng có thể nói là không quá khó coi.

Cô sâu kín thở dài.



“Lâm Sơ Tuệ.”

Tiêu Diễn đang giải toán, bỗng nhiên gọi tên cô, Lâm Sơ Tuệ giật cả mình.

Giọng điệu này, còn tưởng là ba cô hiện về.

“Sao… có… có việc gì!”

“Mang bài kiểm tra toán ra đây.”

“Hả???”

“Bài thi toán được 9 điểm ấy, mang ra đây.”

Lâm Sơ Tuệ nhất thời không kịp phản ứng lại, theo bản năng rút tờ bài thi trong ngăn bàn ra. Tiêu Diễn nhận lấy tờ giấy dúm dó, nghiêm túc xem qua, kiểm tra đáp án và phần cô để trống, hàng mày kiếm khẽ nhăn lại: “Thành tích không có vấn đề, nhưng… tư tưởng chắc chắn rất có vấn đề.”

Đầu ngón tay thon dài của cậu ta gõ gõ lên tờ đề, giọng đầy chất vấn: “Sao lại viết thơ lên bài thi toán?”

Lâm Sơ Tuệ bị vẻ mặt nghiêm túc, cùng ngữ điệu nghiêm khắc kia dọa sợ, há miệng run rẩy không nói được thành câu, thậm chí còn xém chút nữa quỳ xuống kêu “Ba tha cho con lần này.”

Lâm Sơ Tuệ thất thần một lúc, mới lấy lại được bình tĩnh.

Thằng cha này đang hỏi cung ai vậy?

Cô nhíu mày, giật lấy bài thi của mình, lạnh nhạt đáp: “Tôi thích thì tôi viết đó, liên quan đếch gì đến cậu.”

Cậu ta thản nhiên liếc nhìn bài thi của Lâm Sơ Tuệ nhắc nhở: “Bài thơ nịnh nọt cậu viết không phải nguyên nhân thầy đánh cậu âm điểm.”

Lâm Sơ Tuệ hất cằm: “Học thần có cao kiến gì? Học sinh cá biệt như tôi xin rửa tai nghe.”

Tiêu Diễn lạnh nhạt đáp: “Cậu viết nhầm tên thầy Toán thành tên cô giáo dạy văn.”

Lâm Sơ Tuệ: ????

Cô nhanh chóng lật lật quyển sách dạy toán. Đúng là … đã viết nhầm tên!

Chỉ vì viết nhầm tên thầy cô mà tuyệt chiêu nịnh nọt thành ra công cốc, cô hối hận hết một tiết.

Sau khi tan học, cô xích qua, hỏi: “Học thần cậu học Anh Văn ổn chứ?”

“Cũng tạm.”

“Từ Na Ti Nhĩ Tư nghĩa là gì?” Cô vụng về phát âm lại theo trí nhớ từ ‘Narcissus’ mà ban nãy Hứa Gia Ninh mắng cô.

“Gì cơ?”

“Na Ti Nhĩ Tư.”

Hai hàng mi Tiêu Diễn khẽ chớp chớp.

“Na Ti Nhĩ Tư ý.”

“Cậu có chắc từ mà cậu đang phát âm là một từ đơn không?".

“......” Lâm Sơ Tuệ ghé vào trên bàn: “Thế mà cũng khoe mẽ đứng thứ nhất toàn khối, ‘Na Ti Nhĩ Tư’ là gì cũng không biết.”

Lúc này, Hứa Gia Ninh ngồi phía sau mới dùng phát âm chuẩn Anh Anh của mình uyển chuyển nói: “Ý cậu ta là Narcissus.”

Lâm Sơ Tuệ quay đầu lại, hung hăng trừng cậu ta một cái.

Tiêu Diễn nghĩ nghĩ, nói: “Narcissus? Thủy tiên? Có ý là tự luyến.”

Lâm Sơ Tuệ khó hiểu: “Vì sao thủy tiên lại có ý là tự luyến?”

“Chuyện này bắt nguồn từ thần thoại Hy Lạp, Narcissus là con trai của thần sông Cephissus và nữ thần nước Liriope, lớn lên có dung mạo vô cùng xinh đẹp. Đối với đám người điên cuồng theo đuổi mình, chàng ta chỉ cảm thấy dung tục, khinh thường. Một lần Narcissus soi mình bên bờ sông ngắm nhìn hình ảnh phản chiếu của mình dưới nước càng thêm đem lòng yêu say đắm chính bản thân. Cuối cùng, chàng ta đau khổ tự lao mình xuống sông tự tử do tình yêu chính mình không bao giờ được đáp lại. Sau khi chết chàng ta biết thành hoa thủy tiên. Trong tiếng Anh, thủy tiên dùng để hình dung sự tự luyến.”

“......”

Lâm Sơ Tuệ nghe Tiêu Diễn giải đáp, tức giận xoay người, “loảng xoảng” một tiếng, đập mạnh lên mặt bàn Hứa Gia Ninh, gằn giọng nói: “Cậu mới là tên tự luyến. Giả vờ tiếng Tây tiếng ta thâm sâu. Đồ sính ngoại! Tây Pha Kè”

Hứa Gia Ninh vốn dĩ đang làm bài tập, lười quan tâm tới thái độ khó ở của “cô em gái mới” này, không ngờ con nhóc này quá hung hăng, còn dám đập bàn của cậu.

Không thể nhịn nổi nữa, cậu ta đứng lên, nhíu mày nói: “Cậu thử đập cái nữa xem.”

“Tôi lại sợ thằng cha Tây Pha Kè nhà cậu quá. Sao thích lên mặt hả?” Lâm Sơ Tuệ không chịu thua kém cũng đứng lên, đập mạnh một cái lên bàn của cậu ta.

Hứa Gia Ninh giận dữ bắt lấy cánh tay mảnh khảnh của cô, gằn giọng cảnh cáo: “Tôi không so đo với con gái, nhưng cô cũng nên biết thân biết phận, một vừa hai phải thôi. Đừng có quá đáng như vậy.”

Lâm Sơ Tuệ đang muốn đánh trả, lúc này, một bài tay có lực khác đột nhiên xuất hiện, chế trụ cổ tay Hứa Gia Ninh, bẻ một cái, nhanh như cắt gập lại đằng sau.

Tay của Hứa Gia Ninh bất ngờ bị tấn công, chưa kịp phản ứng đã bị đối phương chế trụ, bắt buộc phải buông Lâm Sơ Tuệ ra, đau đớn đến nhíu chặt mày.

Con ngươi Tiêu Diễn đen huyền, sâu thăm thẳm như đáy vực, nhìn chằm chằm cậu ta, chất giọng trầm thấp, đầy uy hiếp ——

“Đừng có - chạm vào - cậu ấy.”

Quỷ nhập tràng (tiếng Hán: "鬼壓床 hoặc 鬼压床"/bính âm: Guǐ yā chuáng) là một câu chuyện lưu truyền trong dân gian kể về hiện tượng người chết trong lúc khâm liệm thì sống dậy và có những hành động khó hiểu. Những câu chuyện về quỷ nhập tràng thường gắn liền với con mèo đen hay còn gọi là linh miêu, truyền thuyết kể rằng khi người chết chưa được khâm liệm mà một con mèo màu đen nhảy qua xác chết thì sẽ làm cái xác chết vùng dậy.

Tử hình treo là hình phạt tử hình cho phép hoãn thi hành trong vòng hai năm, tiếng Trung Quốc gọi là sihuan (死缓). Sau thời gian thử thách hai năm đó, hình phạt sihuan hầu như sẽ được thay thế bởi hình phạt tù chung thân kéo dài khoảng 20 cho đến 25 năm. Đây là hình phạt được áp dụng thay cho việc thi hành ngay lập tức (liji zhixing 立即执行) trong những vụ án có tình tiết giảm nhẹ.

Eton College hay còn gọi tắt là Eton là một trường nội trú độc lập của nước Anh dành cho các học sinh nội trú tuổi từ 13 đến 18. Đây là một trường nam sinh lớn, có 1.300 học sinh, được thành lập năm 1440 bởi vua Henry VI của Anh với vai trò "The King's College of Our Lady of Eton besides Wyndsor". Eton College là trường trung học nội trú chỉ tiếp nhận các nam sinh tuổi từ 13-18. Trường tọa lạc tại thị trấn Windsor, cách cung điện Windsor của nữ Hoàng Elizabeth Đệ Nhị không quá xa và con đường từ trường đi đến trung tâm thủ đô London chỉ khoảng 20 cây số. The Good Schools Guide gọi Eton là "trường công cộng số một dành cho nam sinh", thêm vào đó, "giảng dạy cũng như điều kiện vật chất không thua kém trường nào khác" Đây cũng là một trường có mặt trong nhóm G20 Schools.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play