Editor: Đào Tử
_____________________________
"Suy đoán của cô quá hoang đường, trái đất là một tinh cầu nguyên thủy chưa hề phát hiện, chưa hề khai thác."
Lão huynh Bạch Tuộc dường như muốn thuyết phục Bùi Diệp bỏ đi những suy nghĩ hoang đường này, cũng đang cố gắng thuyết phục chính mình.
"Mặc dù tôi chỉ là phó sở trưởng sở nghiên cứu tinh tế, nhưng quyền hạn tình báo tôi có thể tiếp xúc đến không ít, tôi dám cam đoan —— Trong này tuyệt đối không có nội dung tướng quan đến trái đất. Nếu như trái đất là viên tinh cầu từng được phát hiện, không lý nào đến bây giờ vẫn chưa khai phá..."
Bùi Diệp không nói gì, chỉ dùng ánh mắt kiên định bình tĩnh nhìn lão huynh Bạch Tuộc.
Lão huynh Bạch Tuộc không có tránh đi.
"Vậy ông làm sao giải thích những trùng hợp ấy?"
Lão huynh Bạch Tuộc yếu giọng nói: "Có lẽ thật là sự trùng hợp... Có lẽ giống như tôi suy đoán, có tên khốn âm thầm tính toán tôi, muốn đem người cạnh tranh đáng gờm cho chức sở trưởng sở nghiên cứu là tôi kéo xuống. Hay là... Thật sự khối xương chân kia có vấn đề?"
Bùi Diệp buồn cười nói: "Ý của ông là khối xương chân vết cắt dứt khoát kia sẽ tự mình chạy đến khoang hành lý của ông, đổi với xương chân hộ thân của ông? Tinh chuẩn tại thời điểm ông nhảy vọt lỗ sâu gây ra trục trặc, cuối cùng tính toán ông hạ cánh khẩn cấp trái đất, dẫn phát trận đại họa virus X?"
Lão huynh Bạch Tuộc nghẹn không nói ra lời.
Được Bùi Diệp nhắc nhở, nó cũng phát hiện rất nhiều chỗ không đúng, không cách nào dùng suy đoán trùng hợp, đồng nghiệp tính toán đơn thuần như vậy đi giải đáp.
Bất luận nó làm sao suy diễn giả thiết, cũng không tìm thấy một cái giải thích hợp logic.
Bùi Diệp nói: "Được rồi, chân tướng một ngày nào đó sẽ khai quật ra, chúng ta nói chuyện khác đi."
Thiết bị đầu cuối cá nhân trên tay Bùi Diệp, lão huynh Bạch Tuộc đối với đề nghị của cô vĩnh viễn không cách nào nói "Không".
"Nói chuyện gì?"
"Nói chuyện thần thoại xưa hành tinh mẹ các ông, đặc biệt là có quan hệ xương chân Ma Thần, phiên bản gì cũng được."
Lão huynh Bạch Tuộc: "..."
Nó biết Bùi Diệp không hề từ bỏ mà (゜-゜)
Kể chuyện xưa cũng không phải sở trường của lão huynh Bạch Tuộc, may mắn nó có thể điều động kho số liệu, Bùi Diệp muốn nghe bao nhiêu cái chuyện thần thoại xưa đều được.
"... Thật ra tôi không tin những chuyện xưa không thiết thực này lắm..."
Tuyên truyền chuyện thần thoại xưa chẳng qua là vì hấp dẫn du khách đến khu danh thắng tiêu phí, kiếm tiền qua đó.
Hàng năm bình mới rượu cũ, du khách nhìn nhờn rồi.
Vì lôi kéo càng nhiều du khách, những câu chuyện thần thoại xoay quanh ngọn núi và xương chân kia mỗi năm càng phóng đại hơn năm trước.
Lão huynh Bạch Tuộc ra kết luận.
"Truyền thuyết tiền nhân cũng chỉ là truyền thuyết mà thôi."
Cái gì tiên tổ khẩn cầu Ma Thần, mượn nhờ chỗ không gian Ma Thần mở cánh cửa thông hướng thế giới mới, thật khó bề dò xét được.
Bùi Diệp cung cấp mạch suy nghĩ mới.
"Nếu quả thật tồn tại 'Thế giới cũ', sự tồn tại của không gian cung phụng Ma Thần có cùng loại với lỗ sâu không?"
"Thế giới cũ" và hành tinh mẹ lão huynh Bạch Tuộc chính là hai phần đối diện trên một trang giấy, không gian cung phụng Ma Thần đem trang giấy gấp lại, rút ngắn khoảng cách vô hạn giữa cả hai. Gần tới trình độ nào? Mở một cánh cửa, là từ "Thế giới cũ" đến hành tinh mẹ lão huynh Bạch Tuộc.
Bùi Diệp rảnh đến nhàm chán, không nhịn được mở não động lớn.
Dùng góc độ khoa học nhìn chuyện thần thoại, có khi thần thoại không chỉ là câu chuyện tưởng tượng?
Lão huynh Bạch Tuộc cảm thấy giả thiết của Bùi Diệp khá thú vị, nhưng cũng cho phủ định.
"... Chủng tộc chúng tôi phát triển không tệ, thăm dò tinh tế cũng có ba bốn ngàn lịch vũ trụ. Từ khi gia nhập liên minh trí tuệ, cùng hưởng số liệu, bản đồ so với dĩ vãng khuếch trương vô số lần, cho tới nay cũng không tìm thấy một viên tinh cầu phù hợp 'Thế giới cũ' trong chuyện xưa... Nếu quả thật có 'Thế giới cũ', nói rõ 'Thế giới cũ' nằm ngoài phạm vi đã thăm dò. Cho dù là khoa học kỹ thuật hành tinh mẹ hiện tại, chúng tôi cũng vô pháp nhảy dời tới tận cùng của phạm vi thăm dò trong thời gian ngắn."
Nếu năm đó tiên tổ thật sự là từ "Thế giới cũ" bên ngoài phạm vi thăm dò đi vào hành tinh mẹ định cư, như vậy...
"... Như thế kỹ thuật không gian, sợ thật sự là 'Thần' mới có thể làm được."
Nhìn lão huynh Bạch Tuộc lâm vào trầm tư, Bùi Diệp không khỏi híp híp mắt.
"Ông có nghiên cứu qua thuộc tính thiên phú không gian hay không?"
Chủ đề Bùi Diệp nhảy vọt quá lớn, lão huynh Bạch Tuộc suýt nữa không kịp phản ứng.
"Hơi liên quan đến một hai."
Lão huynh Bạch Tuộc nói rất khiêm tốn.
"Vậy tôi dẫn ông đi một cái không gian nhìn xem."
Cái không gian này, đương nhiên là không gian linh tuyền của Liễu Diệp Tiên.
Bùi Diệp cho tới nay vẫn xem phó bản trò chơi như phó bản trò chơi.
Nếu là "Phó bản trò chơi", thăm dò đến mỗi cái manh mối, mỗi một viên trứng màu, tất nhiên có ý nghĩa tồn tại.
Bất luận là quyển sách « Thiết huyết nữ vương tận thế sở hữu linh tuyền: Quân thiếu sủng trong lòng bàn tay », hay bản nguyên tác « Tận thế sủng trong lòng bàn tay », Đại khái bên trong đều đối với bàn tay vàng lớn nhất —— Miêu tả không gian linh tuyền đều tương đối khái quát và tinh giản, giống như một tấm phông nền.
Không nói lai lịch của nó, cũng chưa hề nói năng lực của nó, dường như ý nghĩa tồn tại của nó chính là cung cấp cho nguyên nữ chính Liễu Diệp Tiên, hiện nữ chính Hướng Thụy Quân một cái túi kinh nghiệm có thể sống tươi đẹp hoặc đại sát tứ phương tại tận thế, cảm giác tồn tại không cao, nhưng lại lộ ra ám chỉ khắp nơi.
Đây giống như cái gì?
Đây giống như là một mỹ nhân mặc ái muội đối với mình muốn cự tuyệt lại ra vẻ mời chào, muốn dục còn đừng, cách giày ngứa nhưng lại không chịu đao thật súng thật đánh giáp lá cà. Từ đầu đến cuối dừng lại ở mức mập mờ, cách một tầng lụa trắng muốn lộ không lộ, việc Bùi Diệp cần phải làm là xé toang nó.
Có lẽ mấu chốt phá giải không ở chỗ khác, ngay tại bàn tay vàng hai vị nữ chính tuần tự nắm giữ ——
Không gian linh tuyền!
Lớn gan suy đoán, cẩn thận chứng thực.
Cô muốn cho lão huynh Bạch Tuộc nghiên cứu không gian linh tuyền một chút thì làm quái gì, tất nhiên phải trưng cầu ý kiến Liễu Diệp Tiên.
Liễu Diệp Tiên nghe yêu cầu của cô, cũng không có truy nguyên, trực tiếp để Bùi Diệp và lão huynh Bạch Tuộc tiến vào.
Lão huynh Bạch Tuộc: "..."
Nó tiến vào không gian linh tuyền trong chớp mắt liền sợ ngây người.
"Tôi, tôi muốn thu thập số liệu một chút..."
Lão huynh Bạch Tuộc nói chuyện hơi run rẩy.
Không thể tưởng tượng nổi! ! !
Nó lấy tám cái xúc tu của mình thề, cái không gian này đơn giản là một kỳ tích.
"Kỳ tích?"
Dưới da mặt trắng noãn của Liễu Diệp Tiên chứa đầy hiếu kì.
Lão huynh Bạch Tuộc không có trả lời, nó chỉ điều ra máy làm việc giả lập, phát huy công năng tám cái xúc tu, tốc độ nhanh đến chỉ còn lại tàn ảnh.
Thời điểm đám người cách thành phố B chỉ có ba ngày lộ trình, lão huynh Bạch Tuộc không ngủ không nghỉ làm việc hơn trăm giờ rốt cuộc chịu leo ra không gian linh tuyền.
Nó đi ra liền quăng một đống lớn số liệu tất cả mọi người xem không hiểu.
"Tôi có một phát hiện trọng đại! !"
Lão huynh Bạch Tuộc kích động đến biến thành màu đỏ.
"Không gian linh tuyền nghiên cứu ra được?"
Lão huynh Bạch Tuộc không nhịn được nói: "Hơi có chút đột phá."
"Cái gì đột phá?"
Lão huynh Bạch Tuộc đột nhiên đem xúc tu đặt trên vai Thanh Long.
Tuy đối phương là hư ảnh, nhưng hư ảnh này quá mức chân thực, Thanh Long thật có loại ảo giác mình bị xúc tu bạch tuộc cuốn trên vai.
"Tiên tổ chúng ta có thể là một nhà."
Thanh Long ghét bỏ né tránh.
"Tôi là chó trên lục địa, ông là bạch tuộc trong biển, chỗ nào một nhà? Trèo cái giao tình gì!"