Editor: Đào Tử
___________________________
"Không có khả năng! Đó chính là một vật lưu niệm du lịch rất phổ thông phỏng chế giá rẻ."
Lão huynh Bạch Tuộc bất an du động trái phải.
Xúc tu nó bấu chặt cái ghế, dường như đang run rẩy.
Bùi Diệp truy vấn: "Vật lưu niệm du lịch phỏng chế?"
Lão huynh Bạch Tuộc chắc chắn gật đầu.
"Tôi xác định khối xương chân kia là trưởng bối đi ra ngoài du lịch, tiện tay mua từ cửa hàng lưu niệm ở thắng cảnh..."
Nói đến cái này nó lại muốn trầm cảm.
Vì sao?
Bởi vì xương đùi có ý nghĩa biểu tượng đặc thù, các tộc nhân rất xem trọng.
Tặng xương đùi cho đứa bé mới sinh bình thường đều là đặc chế, làm bằng vật liệu gì cũng có.
Bạn bè lão huynh Bạch Tuộc quen biết, xương đùi hộ thân của bọn họ chỉ lớn hơn cổ xúc tu nó một chút, thậm chí càng nhỏ hơn, có thể làm trang sức.
Duy chỉ có trường bối của nó hố, không để tâm đến nó.
Món quà hộ thân là tiện tay mua ở cửa hàng lưu niệm thắng cảnh.
Giá rẻ chất lượng kém, chế tác thô ráp.
Hơn phân nửa là xưởng nhỏ lẻ không chứng nhận làm ra.
Mặc dù như thế, trước khi phi thuyền rơi xuống, bản thể lão huynh Bạch Tuộc vẫn rất trân quý đem xương đùi chia thành mấy khúc cất vào hộp riêng biệt.
Vì sao không để nguyên cất vào một hộp?
Đương nhiên bởi vì thể tích hộp quá nhỏ, xương đùi giá rẻ mua ở cửa hàng lưu niệm quá dài quá lớn.
Cho nên ——
Bùi Diệp và lão huynh Bạch Tuộc, một người một bạch tuộc, hai mặt nhìn nhau.
Có vấn đề ở đâu?
"Chờ một chút —— Ông vừa nói cửa hàng lưu niệm thắng cảnh, vật lưu niệm du lịch phỏng chế?"
Lão huynh Bạch Tuộc gật đầu: "Đúng vậy, tôi nói như vậy."
"Nếu là phỏng chế, cái kia chắc có nguyên bản phỏng chế?"
Lão huynh Bạch Tuộc lần nữa gật đầu.
Vấn đề này rất dư thừa nha.
Không có nguyên bản sao phỏng chế?
"Nguyên bản lại là chuyện gì xảy ra?"
Cô cảm thấy đây mới là mấu chốt vấn đề.
Lão huynh Bạch Tuộc nói: "Trước đó chẳng phải tôi nói trong chuyện thần thoại tộc nhân tử vong, thân thể hóa thành núi cao? Cái phiên bản chuyện thần thoại này lưu truyền rộng như vậy, tự nhiên có lý do. Chúng tôi phát hiện một cái xương chân trái hoàn chỉnh trong chỗ sâu đường hầm dưới núi cao."
Bùi Diệp nghe xong, trong lòng hơi hồi hộp một chút.
Tìm được manh mối mấu chốt nhất, cùng manh mối khác chậm rãi hợp thành một chuỗi.
"Chúng tôi phát hiện trên xương chân này đúng là có năng lượng 'Tà ác' dao động, vô cùng ăn khớp với Ma Thần trong thần thoại."
Bùi Diệp truy vấn: "Cái xương chân kia đâu?"
Lão huynh Bạch Tuộc nói: "Nghe nói sở trưởng một nhiệm kỳ nào đó của sở nghiên cứu tinh tế tham dự nghiên cứu, kết quả phát hiện xương đùi ẩn chứa lực lượng cực kỳ cổ quái. Lực lượng ẩn chứa phía trên sẽ theo thời gian chuyển dời mà hoạt động mạnh dần, một khi trở lại phạm vi núi cao, hoạt tính năng lượng lại giảm xuống, cho đến lâm vào 'Giấc ngủ' . Nghe nói năm đó nghiên cứu cũng không thuận lợi, còn xảy ra sự cố nghiên cứu rất nghiêm trọng. Bởi vậy, nghiên cứu liên quan tới nó bị cưỡng ép đình chỉ. Bây giờ cất giữ trong bảo tàng trưng bày và triển lãm núi cao kia, nghe nhiều du khách nói cầu nguyện nó rất linh nghiệm..."
Bùi Diệp khóe miệng giật một cái.
Cô e là biết vấn đề mấu chốt ở nơi nào.
"Ông có nghĩ tới... Nguyên bản cái xương chân kia, ngay trên phi thuyền của mình?"
Lão huynh Bạch Tuộc: "..."
Không có khả năng! ! !
Da xanh thẳm của lão huynh Bạch Tuộc biến sắc trắng bệch như tường nhà.
Nó bị phỏng đoán của Bùi Diệp hù dọa.
Bùi Diệp lại rất tỉnh táo: "Không phải không có khả năng này, bằng không, bọn sói trắng và A Sửu giải thích thế nào?"
Bọn chúng đều từng bị lực lượng bám vào khối xương chân kia ảnh hưởng, tiến hóa theo hướng sai lầm.
Cường đại thì cường đại, nhưng cường đại mất lý trí chẳng qua là quả bom hạt nhân tùy thời có thể kích nổ, cuối cùng sẽ mang đến tai họa.
"Tôi nhớ ông từng nói, phi thuyền ông lái là trang bị sở nghiên cứu mới mua vì hội nghị giao lưu chuyên môn lần này. Rõ ràng là mới, vì sao thời điểm dịch chuyển tại lỗ sâu, liên tục hai lần phạm sai lầm? Phạm sai lầm thì cũng thôi đi, hết lần này tới lần khác còn hạ cánh khẩn cấp xuống trái đất?"
Quá nhiều trùng hợp va vào nhau, đó chính là âm mưu.
Dựa theo lão huynh Bạch Tuộc nói, tinh hệ chỗ trái đất vô cùng vắng vẻ, thuộc về địa phương liên minh trí tuệ sẽ không thăm dò tới.
Vì cái gì?
Bởi vì mọi người nhận định địa phương này tài nguyên thiếu hụt, không có giá trị thăm dò.
Nếu không phải lỗ sâu dịch chuyển xảy ra chuyện, ai mà biết nơi này còn cất giấu một viên minh châu màu xanh thẳm?
Lão huynh Bạch Tuộc cũng không ngừng lẩm bẩm.
"Không có khả năng... Không có khả năng đâu... Sao có thể như vậy..."
Xương đùi nguyên bản vốn nên trưng bày tại viện bảo tàng được bảo vệ nghiêm ngặt, tại sao lại chạy đến khoang hành lý phi thuyền của nó?
Lão huynh Bạch Tuộc bắt đầu trầm cảm hằng ngày.
Nó trầm cảm trọn vẹn ba phút, thình lình mở ra bốn cái mắt kép to lớn.
Chỉ thấy tám xúc tu nó cùng lên, hai xúc tu chuyển giữa màn hình không trung, hai xúc tu nhanh chóng gõ văn tự, bốn xúc tu còn lại làm công việc khác nhau. Nhập chuỗi mật mã, giải khai kho số liệu bí mật của thiết bị đầu cuối cá nhân, từ vô số tư liệu lấy ra tin tức tình báo...
Bùi Diệp không có quấy rầy lão huynh Bạch Tuộc, chỉ ở một bên lẳng lặng nhìn xem.
Đại khái bận rộn mấy phút, màn hình trước mặt lão huynh Bạch Tuộc chỉ còn lại hai thứ.
Bên trái là một đoạn biểu đồ sóng dao động kỳ quái, bên phải càng thêm phức tạp hơn bên trái, đường cong loạn thành bánh quai chèo.
Lão huynh Bạch Tuộc chỉ vào bên trái nói: "Đây là phân tích năng lượng của khối xương chân trái năm đó sở nghiên cứu phân tích ra được."
Nó lại chỉ vào bức bên phải.
"Đây là số liệu giám sát thời điểm phi thuyền hai lần nhảy vọt gặp trục trặc."
Lão huynh Bạch Tuộc từ bên phải tách ra một cái biểu đồ, lại tiến hành một trận tám xúc tu cùng lên, chỉ còn tàn ảnh thao tác.
"Hai cái số liệu độ ăn khớp cao..."
Đây chính là bằng chứng phi thuyền từng chịu xương chân thần bí ảnh hưởng.
Bản thể lão huynh Bạch Tuộc không có phát hiện điểm ấy, bởi vì thời gian quá gấp, chân tướng cũng ẩn tàng quá sâu.
Hiện tại vấn đề tới ——
Ai đem xương chân viện bảo tàng trưng bày đánh tráo cùng xương chân hộ thân của lão huynh Bạch Tuộc?
Nó dùng xúc tu chống đầu.
Suy tư một lát, hít một hơi khí lạnh.
"Chẳng lẽ..."
Bùi Diệp nhíu mày: "Ông nhớ tới đầu mối gì rồi?"
"Xem ra là có tên khốn hãm hại tôi! Mục đích của nó chính là hi vọng tôi làm hỏng hội nghị giao lưu, không cách nào cạnh tranh chức vị sở trưởng!"
Phi thuyền xảy ra chuyện, lão huynh Bạch Tuộc không thể kịp thời đến hội nghị giao lưu, không hỏng việc mới lạ.
Làm hư rồi, nó còn cạnh tranh chức vị sở trưởng thế nào?
Bùi Diệp: "..."
Cô tạt cho lão huynh Bạch Tuộc một chậu nước lạnh.
"Tôi cảm thấy ông suy nghĩ nhiều." Nếu thật là đối thủ cạnh tranh muốn chơi lão huynh Bạch Tuộc, thủ đoạn nhẹ vốn khác còn nhiều, rất nhiều, cần gì liều lĩnh đi trộm khối xương chân kia, "Ngược lại tôi cảm thấy... Mục đích chân chính kẻ đứng sau đúng là trái đất, tất cả sinh vật trên trái đất."
Lão huynh Bạch Tuộc mặt ngơ ngác.
"Trái đất? Không thể nào!"
Nó tình cờ mới phát hiện trái đất.
Trước đó, hành tinh mẹ không có một chút ghi chép liên quan tới trái đất.
Nếu mục tiêu kẻ đứng sau chính là trái đất, nó từ đâu biết được tình báo trái đất?
Bùi Diệp lại cực kì chắc chắn suy đoán của mình.
Cô chạm đến chân tướng.
Giả thiết, "Xương chân Ma Thần" trong lời lão huynh Bạch Tuộc là xương chân dưới núi cao kia.
Như vậy chuyện thần thoại xưa bắt đầu, không gian thần bí cung phụng xương chân Ma Thần ở đâu?
Tộc nhân suất lĩnh tàn quân thông qua không gian cung phụng Ma Thần mở ra cửa lớn thông với thế giới mới.
Nói cách khác, mảnh không gian thần bí kia nối liền thế giới cũ và thế giới mới?