Editor: Đào Tử

_____________________________

Khi phát hiện cỗ thi thể này, nữ thi nằm sấp, quay mặt hướng dưới bậc thang bộ.

"Zombie?"

Liễu Diệp Tiên kéo căng thần kinh, tay thủ trước ngực.

Tùy thời chuẩn bị thêm lồng ánh sáng cho đồng đội.

Dị năng giả hệ trị liệu đẳng cấp tăng lên tới trình độ nhất định sẽ có được một hai cái kỹ năng phòng ngự.

Liễu Diệp Tiên lại là dị năng giả mang không gian linh tuyền, kỹ năng phòng ngự của cô xuất hiện đặc biệt sớm.

Dưới trạng thái toàn thịnh có thể triệu hoán ba lần lồng ánh sáng, mỗi lồng ánh sáng có thể ngăn cản ba lần công kích mạnh, rất BUG.

Bùi Diệp ra hiệu đám người đừng lo lắng.

"Yên tâm, không phải Zombie, chắc chỉ là một cỗ thi thể."

"Không phải Zombie thì tốt."

Liễu Diệp Tiên ngầm thở phào.

Zombie trí tuệ không cao, nhưng chúng nó có bản năng đi săn cực mạnh, để địch nhân thấy mình yếu không phải vấn đề to tát, bọn chúng còn nằm rạp trên mặt đất giả thi thể hoặc ngụy trang thành Zombie bị giết, dụ dị năng giả buông lỏng cảnh giác. Một khi dị năng giả tiếp cận, bọn chúng sẽ bỗng nhiên vùng lên.

Tiểu đội "Ngày Zombie" thường xuyên bôn ba bên ngoài, từng gặp kha khá Zombie giả chết.

"Đây là một bộ nữ thi, nhìn niên kỷ ba mươi là cùng, xương cốt còn rất trẻ." Bùi Diệp dùng trường côn "Dịch thạch cao" chế thành xốc thi thể lên, để thi thể chuyển thành đối diện với đám người, thi cốt sớm đã hư thối nghiêm trọng, giòi bọ thịt nhão theo dòng nước ra cổ áo ống tay áo, "Trang phục thi thể không giống là người sống sót phổ thông hoặc dị năng giả tiểu đội, thân thể của cô ta còn đè một khẩu súng, chắc là súng trường quân dụng?"

Quần áo thi thể vô cùng bẩn, gần như không nhìn ra màu sắc nguyên bản, chỉ có thể căn cứ kiểu dáng miễn cưỡng phán đoán.

Khẩu súng trường kia trông cũng khá mới, kiểu dáng đặt tại Hoa Quốc trái đất có lẽ xem như mới?

Bùi Diệp đối với bọn chúng không hiểu rõ, chỉ có thể đưa mắt nhìn về phía Tuân Minh Viễn, Tuân Minh Viễn xuất thân quân ngũ, hiểu rõ những thứ này nhất.

Tuân Minh Viễn nhìn thấy quần áo trên người nữ thi lập tức vặn lông mày, lại nhìn khẩu súng trường dính máu khô, cảm thấy chìm mấy phần.

"Đây là súng trường kiểu mới nhất, cô ấy chắc là chiến sĩ đặc chủng tinh nhuệ chấp hành nhiệm vụ."

Tin tức còn lại khó lộ ra, nhưng có câu nói này của Tuân Minh Viễn cũng đủ rồi.

"Tình trạng hư thối của thi thể quá cao, không dễ phán đoán thời gian tử vong, nhưng nguyên nhân tử vong hẳn là không xung đột."

Bùi Diệp dùng trường côn quay đầu nữ thi tới, đẩy đầu tóc rối bời của nữ thi ra, cẩn thận kiểm tra một phen.

"Quần áo bên eo có vết cắn Zombie lưu lại, nhưng vết thương trí mạng thực sự lại là vết đạn bắn ở thái dương đến một bên đầu. Khả năng lớn nhất là cô ấy sắp Zombie hóa, đồng đội đưa súng cho cô ấy kết liễu. Các cậu nhìn động tác trước khi chết của cô ấy và vị trí chúng ta phát hiện súng trường, trước khi chết hẳn không phải cầm súng cảnh giác quanh thân, mà là lấy một loại tâm thái hoàn toàn buông lỏng chịu chết. Nhìn vết súng, khoảng cách bắn chết rất gần."

Nữ thi chắc đã bị người lục soát, không để lại một vật hữu dụng.

"Thu xác cho cô ấy đi, người không thể quay về, tốt xấu để tro cốt trở về."

Bùi Diệp đứng dậy tránh khỏi vị trí, người giấy nhỏ cưỡi trên người ba chó Thanh Long nhảy ra mấy con xử lý thi thể sạch sẽ.

Bọn chúng đem xương cốt nữ thi và quần áo tách ra.

Cái trước đốt thành tro cốt, rồi dùng cái sau bọc lại, cùng với khẩu súng trường nhét vào một túi rác riêng.

Tuân Minh Viễn chú ý tới những chi tiết này, nét mặt nhu hòa nhìn về phía người giấy nhỏ.

Một trạm tàu điện ngầm thường thường có mấy cái lối ra, bọn người Bùi Diệp lại phát hiện cả ba lối ra đều bị vùi lấp, phong bế đường.

Trạm tàu điện không sụp đổ, nhưng lối ra tinh chuẩn sụp đổ, khiến người ta không khỏi hoài nghi có người cố ý làm ra.

"Tất cả các cậu theo sát, một người cũng không được tụt lại phía sau."

Bùi Diệp muốn liên hệ Thái Hạo, ai ngờ tín hiệu đứt quãng, tất cả đều là tiếng rè rè, ngẫu nhiên mới có thể nghe rõ âm mấy chữ bị bóp méo.

Mất đi phương tiện liên lạc, nếu bọn họ lạc nhau trong tàu điện ngầm tối đen, hội hợp rất khó.

Thời điểm tận thế đại bạo phát, tàu điện ngầm sớm đã tan tầm.

Ít người, Zombie tất nhiên cũng ít.

Một đoàn người Bùi Diệp xuống tàu điện ngầm, tra rõ lộ tuyến, chuẩn bị đi điểm lục soát gần nhất.

Căn cứ quan phương cho ra tổng cộng có 27 điểm lục soát, đám người Bùi Diệp trải qua thương nghị, quyết định một phương án đỡ tốn thời gian công sức lục soát nhất.

Tàu điện ngầm thấm nước không quá nghiêm trọng, mực nước sâu nhất không quá đầu gối.

Tất cả mọi người mang ủng cao su đi mưa cũng không sợ.

Nhưng vì nước đọng quá đục ngầu, rất khó thấy rõ động tĩnh dưới nước.

Tận thế vừa đến, ngưu quỷ xà thần gì cũng có.

Không ai dám xem thường nước bẩn chỉ cao lưng chừng đầu gối, trời mới biết dưới nước có vật gì?

Lỡ mục tiêu nhiệm vụ ngay trong nước, bọn họ không cẩn thận bỏ lỡ làm sao xử lý?

"Trông cậy các em, Thanh Long Yển Nguyệt."

"Vâng!"

Hai chó cùng kêu lên đáp ứng.

Thanh Long và Yển Nguyệt cùng thi triển dị năng.

Lấy dị năng hệ phong tách nước bẩn ra, lại lấy dị năng hệ băng đông cứng.

Tốc độ tăng dị năng của Thanh Long hệt như ngồi hỏa tiễn, ngay cả Liễu Diệp Tiên sở hữu linh tuyền không gian cũng không sánh nổi.

Ít việc như vậy, đối bọn chúng mà nói chả phải việc chi khó.

Tàu điện ngầm một mảnh đen kịt.

Đám người chỉ có thể dựa vào đèn trên nón bảo hộ chiếu sáng dẫn đường.

Trên đường đi chỉ nghe được tiếng gió ù ù, tiếng bước chân và tiếng hít thở đám người.

Không ai nói lời nào, bầu không khí có vẻ hơi nặng nề.

"Có động tĩnh!"

Một chú cẩu cẩu đội cảnh khuyển đột nhiên mở miệng, đám người dừng bước lại.

Cẩu cẩu tiến lên hai bước, quỳ xuống đất lắng nghe.

"Càng ngày càng gần —— Bọn chúng đang tới gần hướng chúng ta!"

Thính lực dị thú cẩu cẩu mạnh xa dị năng giả nhân loại.

Cẩu cẩu nói xong tầm mười giây, mấy người Hướng Thụy Quân đẳng cấp tương đối cao mới lờ mờ có cảm giác.

Cẩn thận nghe, là thanh âm chít chít, giống chuột.

"Là chuột?"

Liễu Diệp Tiên e ngại con gián, rắn, rệp, chuột, chỉ nhìn ảnh chụp đều có loại xúc động nổi da gà lông tơ cầm vũ khí nổi dậy.

Cô không dám xem nhẹ lời cẩu cẩu.

"Bọn chúng" đang đến gần!

Số lượng tuyệt đối khoảng hai con hoặc hai con trở lên!

Hướng Thụy Quân điều động dị năng, lôi quang và ánh lửa quẩn quanh hai tay trái phải, trong tư thế chuẩn bị chiến đấu.

"Nhiều ít?"

Cẩu cẩu đáp: "Rất nhiều!"

Nó bồi thêm một câu.

"Số lượng nhiều hơn chúng ta."

Hướng Thụy Quân nói: "Không có số lượng cụ thể?"

Cẩu cẩu lỗ tai tiu nghỉu xuống, con ngươi sáng lấp lánh đầy vẻ vô tội.

Nó chỉ biết số đếm trong vòng hai mươi.

Toán học chưa có học tốt nha? ? ?

"Đến rồi!"

Bùi Diệp phút chốc hô to một tiếng.

Cô em Đao ở một bên đội ngũ nhảy ra, bốn vuốt bám chặt mặt đất.

Nó hơi ngửa cổ hướng về sau, cổ sung túc khí, há miệng ngưng tụ ra một ngọn lửa bán kính ba bốn mét phun về phía trước.

Khi ngọn lửa bùng lên, ánh sáng đỏ cam chiếu sáng một mảnh đường hầm tàu điện ngầm.

Đám người cũng thấy rõ thứ gì tới.

Con dơi!

Một đám Zombie dơi hai mắt đỏ ngầu, hai cánh mở ra chừng một mét!

Nhìn sơ qua, số lượng không trên trăm cũng có năm mươi!

Ngay sau cô em Đao động thủ, Liễu Diệp Tiên lập tức mở ra một lồng ánh sáng bảo phủ tất cả mọi người trong đó.

Lồng ánh sáng không chỉ có thể chịu va chạm ngoại giới, còn có thể ngăn cách nhiệt độ bên ngoài.

Một đạo lôi điện màu lam tạo thành trường long từ trong tay Hướng Thụy Quân bay ra, bay lượn đem con dơi tránh đi lửa phun ra nổ nát vụn.

______________________

Đào: Bộ này kha khá rùi nên tiến độ sẽ chậm hơn bộ kia


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play