Editor: Đào Tử

__________________________

Thành công dễ nói, vinh quang gia thân.

Thất bại nhất định phải chết!

Bùi Diệp lấy một điếu thuốc nhóm lửa, hút sâu hai hơi, nhờ vào đó để đại não hạ nhiệt độ.

"Họ có nói rõ trong hộp vắc xin chứa vật gì không?"

Phát sinh quái sự không rõ, không cách nào liên hệ cùng Thái Hạo, còn không phải lần một lần hai, trong chuyện này tất có ẩn tình.

Nếu không phải ngoại lực ngăn cản thì là nội bộ hộp vắc xin có vấn đề.

Loại hộp này phần lớn thời gian dùng để chở vắc xin, nhưng cũng có thể dùng như két sắt giữ bí mật cực cao.

Trừ phi dùng thủ đoạn đặc thù nhập một đoạn mật mã phức tạp vào, nếu không không cách nào mở ra.

Vật liệu đủ kiên cố, không đủ lực lượng thì không cách nào phá hư hộp từ ngoại bộ, phá hủy cũng sẽ kích hoạt thiết bị tự hủy nội bộ.

Thái Hạo nói: "Họ chỉ nói một nửa, còn lại một nửa và mật mã mở ra phải chờ quan phương Hoa Quốc thực hiện cam kết mới bàn giao."

Bùi Diệp nhếch miệng.

"Đúng là thận trọng."

Thái Hạo nói: "Quan phương cũng lo lắng đồ vật bên trong, nhưng giờ khắc này không có lựa chọn nào khác."

Tất cả mọi người là nhân loại trên địa cầu.

Vận mệnh tương liên, có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục.

Đối mặt trận tai họa tận thế quét sạch toàn cầu, với mối nguy chủng tộc trước mặt, khập khiễng giữa các nước tạm thời gác một bên, quan phương sau khi cân nhắc lựa chọn mạo hiểm một lần.

Bùi Diệp không phải thổ dân trái đất, cao tầng Hoa Quốc quyết định thế nào cô không muốn bình luận.

Nhiệm vụ mới là hàng đầu!

Bùi Diệp thuật lại lời Thái Hạo cho thành viên tiểu đội "Ngày Zombie", Hướng Thụy Quân cau mày lại.

"Là lạ chỗ nào?"

Hướng Thụy Quân nói: "Không có."

Ngoài miệng nói như vậy, lại vụng trộm liên lạc Bùi Diệp, hai người đơn độc mở một kênh nói chuyện riêng.

"Nói đến việc này, kiếp trước tôi từng nghe một ít tin đồn." Hướng Thụy Quân nghiêm túc nói, "Người sống sót A Quốc và các quốc gia liền đại lục tại tận thế ba bốn năm, tuần tự bị Zombie hủy diệt. Zombie hủy diệt bọn họ cực kì cường đại, tốc độ tiến hóa nhanh đến mức dọa người."

Nhanh đến trình độ nào?

Thời điểm Hoa Quốc bên này Zombie mạnh nhất vừa tăng lên tới cấp ba, người ta bên kia đã tới Zombie cấp năm.

Tận thế năm năm, nghe thổ địa bên kia Zombie cấp bốn năm bò đầy đất, Zombie cấp sáu bảy một khu vực có thể nhìn thấy mấy con.

Thậm chí nghe đồn còn có Zombie cấp tám chín.

Tin đồn này là Hướng Thụy Quân ngẫu nhiên nghe được, nguồn tin là từ một thành viên đoàn đội Liễu Diệp Tiên kiếp trước, tương đối đáng tin.

Nói là căn cứ thành phố B thông qua giám sát vệ tinh, trong lúc vô tình phát hiện bên kia có Zombie nam tính hình thái giống nhân loại như đúc.

Nó mặc âu phục giày da, ngồi ngay ngắn trên vương vị.

Ngàn vạn Zombie khác chen chút chung một chỗ, reo hò tôn thờ nó, đem dị thú xé sống, máu tươi vẩy phía dưới vương tọa.

Bùi Diệp hơi vặn lông mày.

"Cậu lo lắng cái gì?"

Hướng Thụy Quân nói: "Tôi luôn rất hiếu kì Zombie nước họ vì sao tốc độ tiến hóa nhanh như vậy."

Ban đầu cô hoài nghi là phòng thí nghiệm họ là đầu nguồn virus Zombie, người ta ở gần đầu nguồn virus tiến hóa nhanh cũng bình thường.

Bây giờ ngẫm lại, cô cảm thấy sau chuyện này lộ ra một cỗ quỷ dị.

Hướng Thụy Quân nói: "Cậu còn nhớ rõ chứ? Tràng cảnh lần thứ nhất chúng ta gặp côn trùng?"

"Con côn trùng gây hại vườn trái cây kia? Dĩ nhiên nhớ kỹ."

Hướng Thụy Quân nói: "Khi đó cách tận thế bộc phát mới trôi qua bao lâu? Mật độ Zombie cấp hai xen lẫn bầy Zombie cao đến bất thường."

Đối với plugin Bùi Diệp mà nói, Zombie cấp hai và Zombie cấp một không khác nhau.

Nhưng đối với người bình thường, hai cái lại như trời với đất.

"Tốc độ tiến hóa của bọn chúng quá nhanh."

Bùi Diệp trầm tư.

Hướng Thụy Quân tiếp tục nói: "Côn trùng gây hại vườn trái cây đến từ phòng thí nghiệm bên kia, đến từ 'Người ngoài hành tinh'. Đại quân Zombie bay trước đó không lâu tập kích căn cứ YY, chẳng phải cũng là thủ bút mẫu trùng? Mẫu trùng cũng đến từ phòng thí nghiệm kia, đến từ 'Người ngoài hành tinh'. Có lẽ kiếp trước A Quốc..."

Chẳng trách bỏ mình!

"Cậu lo lắng chúng ta dẫn sói vào nhà?"

Hướng Thụy Quân nói: "Tôi không biết là lợi nhiều hơn hại, hay hại lớn hơn lợi."

Nếu mấu chốt tăng lên khó khăn tận thế là đồ vật "Người ngoài hành tinh", quan phương dung túng bọn chúng nhập cảnh, khó nói là hi vọng hay tai họa.

"Đi tới đâu hay tới đó đi, chúng ta không có lựa chọn nào khác."

Hướng Thụy Quân không khỏi thở dài một tiếng.

Đúng vậy, không có lựa chọn nào khác.

Kết thúc nói chuyện riêng, Bùi Diệp tiếp tục cùng mọi người thương nghị kế hoạch lục soát.

"Chúng ta tại cửa vào cái trạm điểm này, trên bản vẽ hết thảy có 27 điểm lục soát, chúng ta chia binh hay từng bước từng bước đi tìm?"

Tuân Minh Viễn nhìn thoáng qua mấy người đồng bọn, đề nghị: "Cùng một chỗ tìm đi, chia binh quá mạo hiểm. Thái Hạo chẳng phải nói chi viện quan phương phái ra sau đó, vừa tiếp cận mục tiêu nhiệm vụ liền mất liên lạc? Cửa vào trạm tàu điện ngầm sụp đổ, tình hình bên trong cũng khó nói..."

Tàu điện ngầm thường nằm sâu hai mươi mét dưới lòng đất, thành phố W bởi vì nguyên do thổ nhưỡng, địa chất, tuyến đường cạn một chút, nhưng cũng có 15 mét.

Thành phố W nhiều mưa, trước đó còn có mấy lần động đất, khó nói hệ thống thoát nước dưới lòng đất còn có tác dụng không.

Thiết bị thông gió thì sao?

Bọn họ là người không phải Zombie, bò trong lòng đất sâu như vậy cần cân nhắc vấn đề dưỡng khí.

Lối ra trạm tàu điện ngầm đổ sụp bởi vì ngoại lực tự nhiên hay có người thiết kế?

Tình huống nội bộ ra sao rồi?

Không biết một cái tình báo, tùy tiện xuống dưới còn chia binh, tính nguy hiểm quá lớn.

Tổng hợp cân nhắc, Tuân Minh Viễn đề nghị mọi người vẫn nên hành động cùng một chỗ.

Tốc độ lục soát chậm một chút, nhưng an toàn có bảo hộ.

Bùi Diệp nói: "Được, hành động chung với nhau."

Cô không có dị nghị đáp ứng.

Đám người làm bước cuối cùng chuẩn bị xuống tàu điện ngầm.

"Mình không biết khi đó đến tột cùng cậu mua bao nhiêu thứ..."

Bùi Diệp câm lặng nhìn Liễu Diệp Tiên.

Vì sao ngay cả đồ lặn đều có?

Mà còn không chỉ một bộ?

Đợi Bùi Diệp nhìn thấy Liễu Diệp Tiên hệt mèo máy Doraemon móc ra một đống lớn đồ vật, khóe miệng không nhịn được run rẩy.

Liễu Diệp Tiên còn tồn trên trăm cái bình dưỡng khí, nón bảo hộ chiếu sáng, đồ lặn...

Những cái này đều là cô ấy tồn tại ba ngày trước tận thế.

Một người sinh viên đại học có phương pháp mua được những thứ này, cũng điêu thật.

Liễu Diệp Tiên nói: "Phát huy tác dụng chứng minh hàng tồn có giá trị nha, mình còn có xíu kiêu ngạo nhỏ nữa nè."

Bùi Diệp: "..."

Có tiền đúng là muốn làm gì thì làm.

Không mặc đồ lặn, bọn Bùi Diệp mang một đôi ủng cao su đi mưa, bình dưỡng khí trên lưng, cất bình dưỡng khí dự bị, để phòng vạn nhất.

À, còn có nón bảo hộ chiếu sáng cần đeo lên.

Đội cảnh khuyển hợp lực đẩy đá lớn đổ sụp ra, không thể đẩy ra đánh nát rồi đẩy ra, không lâu lộ ra một cái hố đen ngòm.

"Xem tình hình, tình huống thông gió phía dưới không thể lạc quan."

Nhấc tảng đá đổ sụp ra, một cỗ hôi thối quái lạ và nóng ẩm đập vào mặt.

Ngoại trừ tầm mười cấp bậc thang phía trên hư hại, những bậc khác coi như hoàn hảo.

Bật đèn chiếu sáng trên nón bảo hộ.

Bùi Diệp đi trước nhất, Yển Nguyệt và cô em Đao che chở bảo hộ hai bên đội ngũ, Thanh Long bọc hậu.

Vừa đi được nửa bậc thang, đám người phát hiện một bộ thi thể nữ giới hư thối nghiêm trọng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play