Editor: Tuyết Hạ Bình Chi
Lục Văn Từ lần nữa lại lên hot search.
Lúc trước đột nhiên nát thành cái dạng kia, bây giờ phim còn chưa bắt đầu quay, lại mỗi ngày lên trên hot search ở.
Cái thể chất huyền học này khiến người qua đường đều cảm thấy ngạc nhiên, rất muốn hỏi thử cảm tưởng người trong cuộc.
Người trong cuộc Lục Văn Từ không có cảm tưởng gì, chỉ muốn nghiêm túc quay phim.
......
Linh Quỳnh không trở về Tô gia, Tô gia cũng không đến tìm cô.
Ngay từ đầu có thể không biết cô ở nơi nào, nhưng mà sau này chắc có không ít người gặp qua cô.
Muốn tìm cô cũng không khó.
Tô gia đến lúc này còn không tìm đến, Linh Quỳnh cho là Tô gia cũng định không nhận lại cô--người con gái tư sinh này nữa.
Không nghĩ tới Tô gia bây giờ đột nhiên phái người tìm tới cửa.
Linh Quỳnh sau khi tính toán một phen, quyết định trở về kế thừa gia nghiệp.
Nữ chính là người thừa kế đường đường chính chính đã đi lĩnh cơm hộp, cũng chỉ còn lại cô là đứa con gái cưng của trời ......
Linh · con gái cưng của trời · Quỳnh nụ cười dần dần biến thái.
......
Linh Quỳnh cùng người trở lại Tô gia, cha Tô ngồi ở trong phòng khách, khuôn mặt đen xì, khí áp cực thấp.
Cha Tô ngay lúc Linh Quỳnh vừa vào cửa liền mở miệng: "Ba không phái người đi tìm con, con vẫn chưa trở lại có đúng không?"
Linh Quỳnh rất nhu thuận đứng đàng hoàng, "Ngài trông thấy con sẽ tức giận mà, con trở về không phải chọc tức ngài sao? Làm ngài tức giận không tốt lắm."
Cô gái nhỏ mở miệng một tiếng ngài, âm thanh ngọt nhu, nghe vào thái độ phi thường tốt.
Nhưng mà cha Tô nghe ra cũng không phải cô có thái độ đó , lửa giận từ từ bốc lên, "Ý của con là con không trở về là tốt cho ba sao?"
Cô vô tội phủ nhận: "Con không có nói như vậy nha." Đây chính là ba nói.
Ba ——
Ba Tô đập bàn một cái, "Con biết bởi vì chuyện con đào hôn, tạo cho nhà biết bao ảnh hưởng và thiệt hại không?"
Cô đi ra ngoài không trở lại, ba Tô đcô toàn bộ thẻ ngân hàng của cô đóng băng, giấy chứng nhận cũng đều ở trong nhà, đoán có lẽ không đến mấy ngày cô sẽ tự trở về.
Nhưng mà ai biết, đừng nói mấy ngày, mấy tháng cũng không thấy bóng dáng cô đâu.
Không chỉ có không thấy, nghe nói cô sống cũng không tệ.
Căn bản là không có thảm như suy nghĩ của ông.
Ông nếu không phái người đi tìm cô, đoán chừng căn bản cô cũng không muốn trở về.
"Cha, con đây không phải là đào hôn, là từ hôn." Linh Quỳnh uốn nắn cha Tô.
Cha Tô tức giận cầm lấy đồ trên bàn đập qua, "Con còn mạnh miệng! Tô gia nuôi con nhiều năm như vậy, là để ngươi chọc tức ba?"
Linh Quỳnh linh hoạt tránh đi 'Vũ khí ' đập đến , kéo khóe miệng cười một chút, "Đó cũng không phải là lí do để cho ngài bán con gái . Hơn nữa ngài là cha con về mặt sinh học, nuôi dưỡng con là trách nhiệm của ngài."
Không quản được nửa người dưới của mình, thì phải chăm lo cho nửa đời con trẻ.
Không có khuyết điểm nha.
Cha Tô trừng mắt, chỉ về phía cái mũi cô rống to: "Con nói cái gì? Tô Miểu Miểu, con nói cái lời vô liêm sỉ gì !!"
"Biết bao nhiêu người muốn gả vào Thẩm gia? Thẩm gia có tài sản vô số, con gả đi chính là Thiếu phu nhân, cho con đi hưởng phúc, chỗ nào có lỗi với con? Con còn muốn cái gì?!"
Linh Quỳnh nghiêng đầu một chút, "Thẩm gia tốt như vậy, ngài không tự mình gả đi đi."
Nguyên chủ tiến vào Thẩm gia thành ra kết cục gì?
Đó là hưởng phúc sao?
Hưởng phúc cái quỷ ấy?
Cha Tô: "......"
Đây là cái lời nói mê sảng đại nghịch bất đạo gì vậy!
Cha Tô xanh mặt, không biết từ chỗ nào lôi ra một cây chổi lông gà, giương lên hướng về phía trên thân Linh Quỳnh hét.
Linh Quỳnh lại không ngốc, sẽ không đứng im cho ai đó đánh.
Trong lúc nhất thời phòng khách biến thành một đống lộn xộn, náo nhiệt đến không chịu được.
Cha Tô dù sao cũng đã đến trung niên, thể lực không thể cùng người trẻ tuoor so sánh, đuổi Linh Quỳnh chưa được hai vòng đã thở hỗn hển.
Cha Tô chống đỡ cái bàn thở mạnh, "Trong khoảng thời gian này con ở bên ngoài đều học thứ gì, quy củ của nhà đều quên sạch sẽ có phải hay không, con tới đây cho ta."
Linh Quỳnh ở phía trước cái bàn mắt trợn trắng, "Đi qua đó không phải bị đánh sao? Ngài thấy con giống đồ đần không?"
Cha Tô: "......"
Cha Tô tức giận đến choáng đầu, kéo ghế ra ngồi xuống nghỉ ngơi.
Linh Quỳnh cũng ngồi xuống theo, nâng khuôn mặt nói: "Cha, ngài xcô thể lực của ngài không được nha, không bằng con đăng kí cho ngài một lớp học thể dục, cố gắng luyện được tám khối cơ bụng?"
Cha Tô đã ở cái tuổi này, đã sớm nuôi thành bụng nhỏ, bị tám khối cơ bụng kích động đến, chổi lông gà bay thẳng đến phía cô.
Chổi lông gà bay qua đầu Linh Quỳnh , đập vào tấm kính thủy tinh phía sau.
Cha Tô chỉ vào Linh Quỳnh, nghiến răng nghiến lợi, "Cha không so đo với con chuyện lúc trước, hai ngày nữa có yến hội, con theo cha cùng đi."
Cha Tô đại khái là sợ bị tức chết ở đây, nói xong cũng đi .
Linh Quỳnh gãi gãi cằm, không biết cha Tô đang làm cái gì.
Bất quá cũng không có gì đáng ngại, ngược lại là cô trở về kế thừa gia nghiệp , vậy thì ngoan ngoãn theo ông một chút cũng tốt.
Không đi theo NPC, sao có thể tiếp được thứ nhiệm vụ mình muốn.
Linh · người chơi lâu năm· Quỳnh: Ta hiểu ta hiểu.
......
Linh Quỳnh về biệt thự cũng không thấy mẹ Tô, hỏi người hầu mới biết được mẹ Tô từ sau khi Tô Khinh Ý qua đời, tâm tình vẫn luôn không tốt.
Lúc trước nháo ra chuyện đính hôn, càng không tốt .
Bây giờ đi du lịch giải sầu tĩnh dưỡng, trong thời gian ngắn sẽ không trở về.
Mẹ Tô người này nha, ngược lại không có làm khó nguyên chủ cũng không cắt xén tiền của cô, bình thường đều là không nhìn cô, xem như trong nhà không có người này, nhắm mắt làm ngơ.
Yến hội diễn ra vào ba ngày sau, Linh Quỳnh từ chối cha Tô tới đón cô, lấy cái cái xe tao khí của mình chạy chậm tới hiện trường.
Linh Quỳnh đi vào mới biết được, cha Tô gọi cô tới là vì 'Gả chồng 'cho cô.
...... Bán con gái sẽ nghiện sao?
Thẩm gia bên kia nháo thành cái dạng kia, cha Tô cũng không có khả năng mặt dày mà tiếp tục dây dưa.
Cho nên một lần nữa tìm một người khác làm lựa chọn đầu tiên.
Cha Tô: "Tuổi con cũng không còn nhỏ, Tô gia nuôi con nhiều năm như vậy, con bây giờ nên vì trong nhà ra một phần lực."
"Xuất lực không có vấn đề nha."
Cha Tô nghe Linh Quỳnh nói như vậy, nhẹ nhàng thở ra.
Nhưng câu nói này vẫn chưa xong, lại bị câu tiếp theo của cô nhấc lên.
"Ngài xem con lúc nào có thể kế thừa gia nghiệp? Con lúc nào cũng có thể, chỉ xem ngài lúc nào thuận tiện." Cô gái mặt mũi cong cong cười, khả ái lại nhu thuận, "Con đã chuẩn bị kỹ càng!"
Đỉnh đầu cha Tô bốc lên mấy chữ.
Chỉ bằng mi?
Bằng mi?
Mi?
Ngữ điệu cha Tô cổ quái, "Con muốn kế thừa gia nghiệp?"
"Con bây giờ không phải là con gái duy nhất của ngài sao? Con kế thừa gia nghiệp có vấn đề gì không? Hay là...... Ngài còn có con riêng?"
Nói xong lời cuối cùng, cô gái nhỏ lộ ra vẻ kinh ngạc.
Cha Tô khóe miệng co giật, rất muốn ấn cô vào trong hồ bên cạnh tắm lại đầu óc.
Đây là lời cô nên nói sao?
Cái này là tiếng người sao?!
Cha Tô trở ngại lúc này nhiều người, đè nén lửa giận, "Con hiểu công việc ở công ty sao? Trước đây cho con đến công ty, con nói như thế nào? Cho co đi học quản lý công ty, con học được mấy ngày?"
Bây giờ lại nói với ông phải thừa kế gia nghiệp.
Sợ là kế thừa không có mấy ngày, gia nghiệp liền không còn.
"Người thì sẽ thay đổi, con còn trẻ, còn có thể cố gắng." Linh Quỳnh nắm tay, trong ánh mắt tràn đầy ánh sáng kiên định.
"Con bớt nói nhảm đi." Cha Tô căn bản không tin, "Đi với cha gặp người, con còn dám làm trò quỷ, con xem cha sẽ thu thập con ra sao."
"Ngài suy nghĩ một chút, con rất có thiên phú, đáng được đầu tư."
"Ngài đừng đi nhanh như vậy mà."
"Con thật sự có thể!!"
*
Hôm nay chỉ có một chương, hi hi hi, yêu thương