Thế giới thứ 7 : Tinh tế
Chương 96
Editor : YuTuyTien
Chỉ trong nháy mắt khi Lăng Sơ Nam ném hạt châu vào lỗ đen, 098 liền cho rằng lần này chết chắc rồi. Có điều đột nhiên nó cảm nhận được cảnh tượng trước mắt đang thay đổi, người đang xuất hiện ở hòn đảo mà mà lúc nãy Lăng Sơ Nam ngồi, cũng là người đang ôm ký chủ nhà nó không phải là Phong Bất Dự thì là ai nữa?
Bởi vì lúc nãy đi vào bên trong quá sâu, cho nên Phong Bất Dự ôm cả người Lăng Sơ Nam bảo vệ trong ngực mình. Hiện tại bộ dạng của y vô cùng chật vật, đặc biệt là trên lưng huyết nhục mơ hồ, nhìn qua rất đáng sợ. Có điều y dường như không hề để ý đến điều này, chỉ liếc mắt nhìn Lăng Sơ Nam.
"Bảo bối em không sao chứ? Có bị thương ở đâu không?"
"Không bị thương, em không sao cả."
Ánh mắt của Lăng Sơ Nam có chút phức tạp, có điều rất nhanh đã quay về bình thường.
"Để em trị thương cho anh."
"Ký chủ, ngài đã nói trước với Phong Bất Dự rồi à?"
Khó trách 098 lại hoài nghi, nó rõ ràng đã nhìn thấy Lăng Sơ Nam để thế thân ở trong phòng, đến hiện tại thời gian hai người tách ra cũng chỉ mới hai tiếng, nếu không phải đã nói trước thì nó không tin.
Lăng Sơ Nam vừa trị thương cho Phong Bất Dự vừa trả lời: "Cứ xem như bọn ta đã nói trước với nhau đi."
Tại sao lần này lại sảng khoái thừa nhận vậy? 098 có chút nghi hoặc, sau đó nó đột nhiên ý thức được, hành động lần này Lăng Sơ Nam hoàn toàn giấu Phong Bất Dự để làm. Từ trước đến nay hai người chưa từng nói bất cứ điều gì về nhiệm vụ với nhau, cho dù là ở phương diện nào thì Phong Bất Dự cũng không thể biết được kế hoạch của Lăng Sơ Nam.
Hiển nhiên Lăng Sơ Nam đang gạt nó.
Có điều dù là thế nào thì nhiệm vụ cũng đã hoàn thành.
Cùng lúc đó, cốt truyện thứ hai mà Lăng Sơ Nam tâm tâm niệm niệm cũng được gửi xuống.
Giống như Lăng Sơ Nam đã suy đoán lúc trước, cốt truyện thứ hai có chuyển biến rất lớn. 《 Linh Giới 》 không phải chỉ là một trò chơi bình thường, sau khi phát triển đến bước cuối, nam chính là người đầu tiên phát hiện ra công pháp tu luyện trong trò chơi, thậm chí công pháp tu tiên lại có thể đem ra ngoài hiện thực. Đúng vào lúc này, ở thế giới hiện thực, từ bên trong đại dương truyền ra một loại virus mới bắt đầu ăn mòn thế giới, nhân loại phát sinh rất nhiều bệnh tật cấp tính, kề cận diệt vong.
Nam chính dựa vào những gì học được trong trò chơi, dẫn đầu nhân loại đấu với virus, cuối cùng tiêu diệt được nó và trở thành bá chủ của nhân loại.
Đây là loại cốt truyện kỳ lạ gì vậy? 098 quả thực đã bị người sáng tạo ra thế giới này thuyết phục. Có điều nó lại chú ý đến một việc.
"Ký chủ, cuối cùng nam chính cầm một viên đá tinh lọc Thánh địa, không phải cũng là hạt châu tăng phúc khí chứ?"
"Không phải ngươi nói thứ đó chỉ có ở cửa hàng hệ thống à? Trong cốt truyện có xuất hiện nhiệm vụ giả à?"
"Thế giới nguyên bản chỉ là một thế giới nguyên thủy vừa được tạo ra, đương nhiên không thể xuất hiện nhiệm vụ giả."
098 theo bản năng trả lời.
"Cho nên cuối cùng thứ đó là gì? Ngài có biết không ký chủ?"
"Biết chứ, ngươi cũng gặp qua rồi."
"Hả? Là gì vậy?"
Có điều hiện tại Lăng Sơ Nam đương nhiên không có tâm trạng giải đáp vấn đề của 098, sau khi đã khôi phục được một chút, Phong Bất Dự đột nhiên lại đè cậu xuống bãi cát.
"Ngươi có nhớ, có một lần ta hỏi Phong Bất Dự, Long tộc bọn họ có thể sống đến bao lâu, lúc đó y trả lời thế nào?"
Lúc Lăng Sơ Nam chuẩn bị giải đáp thắc mắc cho 098, đã cách thời điểm 098 đặt vấn đề nửa tháng. Lúc này trên chiếc tủ đầu giường bên trái vẫn có bát canh bổ thận đầy tình yêu của lão quản gia mang đến.
Cũng may trí nhớ của 098 cũng không tệ lắm, rất nhanh nó đã nhớ ra đoạn ký ức ngắn ngủi đó.
Khi đó biểu tình của Phong Bất Dự có chút cứng đờ.
"Tại sao bảo bối lại muốn hỏi cái này?"
"Chỉ là do tò mò thôi."
"Nghiêm túc mà nói, Thần Long tộc sẽ không tử vong, chúng ta loại tồn tại vĩnh hằng. Trừ khi..."
"Trừ khi gì?"
Phong Bất Dự liếc mắt nhìn Lăng Sơ Nam một cái, sau đó duỗi tay lấy một viên châu màu vàng từ trong ngực ra, đưa vào tay Lăng Sơ Nam.
"Tui biết rồi!"
Nhớ đến đây, 098 lập tức hiểu ra.
"Ký chủ, ý ngài là viên đá ở Thánh địa chính là Long châu đúng không? Long châu có khả năng tinh lọc, nói cách khác nguyên liệu để chế tạo thuốc tinh lọc là từ Long châu của Phong Bất Dự trích ra."
"Thông minh." Lăng Sơ Nam khen ngợi.
Mất đi Long châu sẽ phải tử vong, cho nên dù là trong cốt truyện không hề đề cập đến, nhưng nếu dựa theo lời nói của Phong Bất Dự, trên thế giới này không thể có được con rồng thứ hai, như vậy y đã chết. Cho nên Lăng Sơ Nam mới ngăn cản tiếp tục chế tạo số lượng lớn thuốc tinh lọc. Nghĩ đến số điểm năng lượng bị mất hơn phân nửa của mình, 098 không khỏi cảm thấy có chút cân bằng.
"Vậy mà lúc trước ngài lại nói không phải vì Phong Bất Dự."
"Thật sự không phải là vì y."
Lăng Sơ Nam vô tội nói.
"Nếu y chết, thì ta phải làm sao đây?"
"....Cho nên ngài liền lựa chọn hố hệ thống đáng thương của ngài?"
"Là do ngươi tự nguyện giúp đỡ."
098 khóc không ra nước mắt, chỉ hận không thể cho bản thân mấy bạt tai, cho ngươi lắm miệng này! Đúng vào lúc này, nó đột nhiên nghe thấy Lăng Sơ Nam nói.
"Cảm ơn ngươi, 098."
Hình như vừa nãy ký chủ nói cảm ơn nó? 098 cảm thấy bản thân đã bị ảo giác.
"Ký...ký chủ, vừa nãy ngài nói gì cơ?"
"Ta nói cảm ơn ngươi." Lăng Sơ Nam tốt bụng nhắc lại lần nữa.
Lần này 098 nghe rất rõ ràng, đột nhiên nó có chút ngại ngùng.
"Đừng.... đừng khách sáo. Ký chủ, ngài khách sáo như vậy tui sẽ thấy ngại đó."
"Bởi vì ngươi đã giúp ta một chuyện lớn."
"Là... là tui tự nguyện hỗ trợ. Sau này nếu ký chủ cần giúp chuyện gì cứ trực tiếp nói với tui!"
"Được, một lời đã định! 098, ngươi đúng là một hệ thống tốt."
"Cảm ơn ký chủ!"
Nghe thấy Lăng Sơ Nam nói như vậy, 098 cuối cùng cũng phản ứng lại được. Hình như vừa nãy tự bản thân nó đã đào cho mình một cái hố, còn liên tục nhảy xuống đó, thậm chí tự lấp hố lại và giẫm giẫm lên.
Bây giờ đổi ý có còn kịp không?
Sau khi 《 Linh Giới 》 phát hành trên toàn thế giới, bởi vì độ chân thật lên đến 100% cho nên chỉ trong vòng chưa đến hai năm, số lượng người chơi đã chiếm 80% dân số trên thế giới. Dù sao thì chênh lệch thời gian giữa hiện thực và trò chơi là sáu lần, việc này tương đương đã kéo dài tuổi thọ của nhân loại. Phần lớn mọi người đều đồng ý đem thời gian của mình đặt vào trong trò chơi và nó cũng chính thức trở thành thế giới thứ hai của nhân loại.
Thật ra Lăng Sơ Nam cũng thường xuyên lên trò chơi. Là độc dược sư duy nhất, có thể nói cậu ở trò được hoanh nghênh rất nhiều. Theo lời 098 thì là, bên cạnh ký chủ lúc nào cũng có một xô giấm, thật là đáng sợ.
Càng đáng sợ hơn chính là vận đào hoa của Lăng Sơ Nam dường như vẫn luôn rất tốt. Cách mỗi đoạn thời gian đều có người thổ lộ với cậu trên kênh thế giới, nam nữ đều có, mà phần lớn là những người đã gặp mặt cậu ở buổi offline hôm đó. Bọn họ thực sự chính là điều mà trời cao phái tới để chọc tức Phong Bất Dự.
Đối với việc này 098 tỏ vẻ rất thích thú.Đến năm thứ năm, rốt cuộc cũng có người phát hiện ra bí mật của trò chơi. Thân là người sáng tạo ra trò chơi, tập đoàn Kim Việt đã thừa nhận 《 Linh Giới 》 là do bọn họ hợp tác với quốc gia tạo ra, đại biểu rằng nó là tác phẩm đưa nhân loại vào kỷ nguyên mới, tất cả mọi người đều trở nên điên cuồng mà 《 Linh Giới 》 cũng tiến vào làn sóng mới.
Đối với chuyện này, Lăng Sơ Nam không có bao nhiêu hứng thú. Sau khi long châu giả được cậu đưa vào vòng xoáy, đại dương một lần nữa trở lại yên bình.
Dưới sự giám sát nghiêm ngặt của người nhà Thanh Thảo Y Y, Tần Húc Dương cả đời đều phải ở trong tù. Bởi vì di chứng của vết thương, Thanh Thảo Y Y chỉ sống đến 40 tuổi liền qua đời.
Đương nhiên, đây đều là những việc do 098 lãi nhãi với Lăng Sơ Nam, lúc này cậu đã đưa Phong Bất Dự và một đám tiểu đệ trở về đại dương.
Sau khi đã tìm hiểu tình hình vai chính xong, 098 liền bắt đầu chú ý đến người thầm yêu Lăng Sơ Nam trước kia.
"Ký chủ, cho đến hiện tại Trịnh Minh Kiệt vẫn không tìm người yêu, tui cảm thấy rất có thể là bởi vì ngài. Ngài có muốn nói điều gì không?"
Lúc này giọng nói của Phong Bất Dự vang lên: "Bảo bối, thánh địa có một tiểu nhân ngư vừa mới ra đời. Em có muốn đến đó xem không?"
"Tiểu nhân ngư?"
Lăng Sơ Nam xoay người ôm lấy cổ Phong Bất Dự.
"Mau đưa em đến đó xem."
098 vẫn luôn bị xem nhẹ: "..."
Lần nữa quay về không gian hệ thống, Lăng Sơ Nam đột nhiên lại có cảm giác xa lạ.
"Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ, chào mừng ngài trở về không gian hệ thống. Nhiệm vụ lần này tổng cộng nhận được 15000 điểm năng lượng, nhiệm vụ phụ tuyến hoàn thành, điểm năng lượng được nhân đôi, tổng cộng nhận được 30000 điểm năng lượng. Hiện tại tổng điểm năng lượng là 57000. Cửa hàng hệ thống đã mở ra, xin hỏi ký chủ có muốn mua gì không?"
"Không."
"Ký chủ, ngài thật sự không muốn suy xét mua chút đồ gì sao?"
098 đẩy mạnh tiêu thụ.
"Gần đây không gian hệ thống đã có thêm rất nhiều vật phẩm thú vị đó."
"Ý của ngươi là, ta hãy xài hết điểm năng lượng sau đó còn tặng thêm cho ngươi à?" Lăng Sơ Nam hỏi.
"...Ngài vẫn nên tích góp thì hơn."
Nhớ đến mấy chục vạn điểm năng lượng của mình, 098 liền vô cùng đau lòng.
Có điều cho dù nói như vậy nhưng Lăng Sơ Nam vẫn mở cửa hàng hệ thống ra, đem những vật phẩm mới mẻ thú vị mà 098 đã nói nhìn thử một lần.
"Ký chủ, ngài xem, có cả bùa ẩn thân, bùa thuấn di, bùa bình an... Đều là đem từ thế giới tu chân vào, toàn bộ đều được giảm giá 20%."
"Mười vạn và tám vạn khác nhau chỗ nào?" Lăng Sơ Nam hỏi.
098: "..." Cũng đúng, dù sao đều đâu mua nổi.
"Bắt đầu nhiệm vụ tiếp theo đi."
"Vâng, đang tiếp nhận thông tin của thế giới, mong hãy chờ một lát."
Lúc Lăng Sơ Nam mở mắt ra thì cậu đang ở trên giường, trên đầu là trần nhà với bầu trời nhân tạo, trời xanh mây trắng có vẻ vô cùng hài hòa.
Cạnh giường có đặt mấy dụng cụ tinh xảo kỳ quái, thông tin trên đó Lăng Sơ Nam vừa nhìn qua đã hiểu được, đại khái là số liệu của thân thể này, cậu nhìn chằm chằm vào đường điện tâm đồ.
"098, thân thể này có phải mắc bệnh tim không?"
"Thưa ký chủ, thân thể này có bệnh tim rất nghiêm trọng, tăng đường huyết, chứng béo phì. Theo tình hình hiện tại, thì cậu ta còn bị hủy dung, chân cũng bị gãy xương."
098 nhanh chóng đưa ra đáp án.
"Nếu như ngài không đến, có lẽ bây giờ cậu ta đã tử vong."
"...Đúng là thảm, cậu ta là vai phản diện à?"
"Là rất thảm mới phải."
098 đồng tình.
"Cậu ta xác thực là vai phản diện. Xin hỏi ký chủ có muốn tiếp thu cốt truyện ngay bây giờ không?"
"Có."
Đây là một câu chuyện ngựa giống ở thế giới tương lai. Nam chính là một trạch nam đến từ thế kỷ 21, lúc xuyên đến hắn có được một bàn tay vàng là hệ thống dưỡng thành đại thần. Bằng vào cốt truyện do hệ thống cung cấp, hắn tất nhiên trở thành đại thần vô cùng quan trọng đối với thế giới tương lai rất chú trọng món ăn tinh thần này, còn được vô số mỹ nhân yêu thích.
Thân thể hiện tại của Lăng Sơ Nam tên là Mục Lâm Kha, năm nay 23 tuổi, với tuổi thọ trung bình của nhân loại lên đến 300 năm, cậu ta xem như chỉ là một đứa trẻ. Cậu ta là một tiểu boss mà nam chính gặp được giữa đường. Hai người đều là tác giả hợp đồng của Phong Vân Văn Hóa -- mạng lưới tiểu thuyết lớn nhất của thế giới này, hơn nữa còn là dưới danh nghĩa cùng một biên tập.
Mục Lâm Kha là nhờ vào nhân khí chồng chất từ lúc bắt đầu mới trở thành đại thần, đương nhiên không thích nhìn thấy nam chính một bước lên trời như thế, cho nên gây không ít phiền toái cho hắn, rất nhiều lần cướp mất vị trí vốn dĩ thuộc về nam chính.
Sau khi biết được chuyện này, nam chính đương nhiên không vui rồi. Hắn có hệ thống trợ giúp, còn mang theo hào quang nhân vật chính, đương nhiên sẽ không bị một đại thần thời xưa xử lý được. Cho nên hắn tìm ảnh thật của Mục Lâm Kha, vạch trần cậu ta trên diễn đàn. Những độc giả vốn dĩ dành rất nhiều mong đợi cho đại thần nhà mình vừa thấy đại thần mà mình yêu thích là một tên mập mạp, đương nhiên không thích nữa. Kết quả, người hâm mộ của Mục Lâm Kha điên cuồng giảm xuống.
Vốn dĩ cốt truyện phát triển đến chỗ này, Lăng Sơ Nam cảm thấy cũng không có vấn đề gì. Dù sao cũng là do Mục Lâm Kha trêu chọc nam chính trước, bị đối phương trả thù cũng là hợp tình hợp lý.
Nhưng vấn đề lại chính là, Mục Lâm Kha đột nhiên xảy ra chuyện, chẳng những gãy chân, hủy dung mà còn suýt mất mạng. Hơn nữa cùng ngày hôm đó, cậu ta vừa hay hẹn nam chúng để trao đổi chuyện đăng ảnh.
Trong cốt truyện có nói đây là ngoài ý muốn, nhưng nếu không có ký ức của Mục Lâm Kha, có lẽ ngay cả Lăng Sơ Nam cũng sẽ cho rằng là ngoài ý muốn.
Sau khi xem xong cốt truyện, Lăng Sơ Nam im lặng hai giây.
"098, kịch bản ngựa giống cẩu huyết như vậy ngươi tìm được ở đâu thế?"
"Ký chủ, oan ức quá, thế giới nhiệm vụ là dựa vào cấp bậc nhiệm vụ hiện tại của ngài để phân chia ngẫu nhiên, thật sự không phải do tui tự ý lựa chọn đâu. Tui làm gì có bản lĩnh như vậy!"
Đúng vào lúc này, một người bác sĩ trung niên đẩy cửa bước vào.
"Cậu tỉnh rồi."
---
Chương 97
Editor: YuTuyTien
Sau khi kiểm tra cho Lăng Sơ Nam xong, bác sĩ mới nhẹ nhàng thở ra.
"Không còn gì đáng ngại nữa rồi. Cậu cứ yên tâm, dựa theo kỹ thuật chữa trị hiện tại, chân của cậu rất nhanh sẽ hồi phục lại thôi, còn miệng vết thương trên mặt cậu là do cậu ngã từ trên lầu xuống bị kính H7 kiểu mới làm bị thương đến, cho nên... Có điều cậu cũng đừng quá lo lắng, nếu như cậu đồng ý, sau này chúng tôi có thể tiến hành phẫu thuật chỉnh dung cho cậu."
"Bệnh tim là do di truyền mx3 gây ra, hiện tại vẫn chưa có phương pháp chữa trị."
Bác sĩ đẩy đẩy mắt kính.
"Người nhà của cậu chúng tôi đã liên hệ rồi, có điều hình như bọn họ rất bận, chỉ thanh toán tiền viện phí mà thôi."
Lăng Sơ Nam gật đầu, ý bảo đã biết.
"Vậy cậu cứ nghỉ ngơi trước đi, lần sau tôi sẽ quay lại, có chuyện gì cứ gọi người máy hỗ trợ."
Thấy Lăng Sơ Nam không có phản ứng, trong mắt vị bác sĩ hiện lên một tia đồng tình, nhạn nhàng đóng cửa phòng bệnh lại, im lặng thở dài, sau đó mới nhanh chóng đi đến phòng bệnh tiếp theo.
"Bây giờ đang lưu hành loại vai ác có thân thế đáng thương nhue thế này sao?"
Lăng Sơ Nam hỏi.
"Cũng không phải. Ký chủ, thân thế của vai ác có rất nhiều loại."
098 vừa nói xong, sau đó lại nghĩ đến thế giới của Bạch Tử Mộc, có chút không xác định.
"Chắc chỉ là trùng hợp mà thôi."
"Dựa theo kỹ thuật chữa trị của thế giới này, hai chân của ta mất bao lâu để khôi phục lại?"
"Nhiều nhất là hai tháng."
098 trả lời.
"Tui nghĩ tốt nhất ngài nên tự minh chữa trị."
"Lâu như vậy à... Ta vẫn nên tự cấp tự túc thì hơn."
Mặc dù nói như vậy nhưng Lăng Sơ Nam vẫn không lập tức hành động, mà là ử bệnh viện an nhàn trải qua.
Hiện tại mỗi một người công dân sinh ra đều sẽ được trang bị một cái quang não, đồng thời cũng tượng trưng cho thân phận. Đương nhiên, quan trọng nhất chính là có thể tùy thời tùy chỗ đi đến không gian thứ hai, cũng chính là thế giới Internet.
Rất nhanh Lăng Sơ Nam đã tìm hiểu được cách sử dụng quang não, thuận lợi đi vào thế giới quang não của mình.
Đây là một không gian loại nhỏ bịt kín, xung quanh đều tối đen, vừa bước vào Lăng Sơ Nam liền cứng đờ.
"Ký chủ, ký chủ, ngài không sao chứ?"
Trong lúc Lăng Sơ Nam trầm mặc, 098 liền lớn tiếng kêu lên.
Một lát sau, ngay khi 098 chuẩn bị gọi thêm một lần nữa, Lăng Sơ Nam đã lên tiếng, giọng nói của cậu rất bình tĩnh.
"Ta không sao. Đúng rồi, cái không gian này là sao?"
Trải qua mấy thế giới, bệnh của Lăng Sơ Nam dường như đã tốt hơn rất nhiều. Thấy cậu thực sự không có bất thường nào, thậm chí còn có tâm trạng hỏi nó chuyện này là sao, 098 mới nhẹ nhàng thở ra.
"Đây có lẽ là không gian đăng nhập lúc đầu của nguyên chủ thiết lập. Nếu ngài không thích có thể trực tiếp thay đổi, quang não sẽ căn cứ vào tưởng tượng của ngài để thiết lập hình ảnh không gian."
Vừa dứt lời, 098 liền phát hiện xung quanh sáng lên, cảnh tượng cũng xảy ra biến hóa, cuối cùng biến thành một căn phòng, ánh đèn ấm áp vô cùng hài hòa.
Dường như có chút quen thuộc?
Mãi cho đến khi Lăng Sơ Nam đi vào nhà vệ sinh, nhìn thấy hoa văn xinh đẹp chiếm hơn nửa mặt gương trước mặt, cuối cùng 098 cũng nhớ ra, đây chẳng phải là căn phòng của Lăng Sơ Nam ở thế giới nguyên bản hay sao? Thì ra trí nhớ của ký chủ lại tốt đến vậy... 098 không khỏi lại cảm thấy lo lắng, lâu như vậy rồi nhưng đến chi tiết nhỏ nhất cũng ghi nhớ, vậy...
098 không dám nghĩ tiếp nữa, nó nhanh chóng kéo mình trở về hiện thực, trong lòng cảm thấy may mắn vì ít nhất hiện tại ký chủ vẫn bình thường.
Trong gương phản chiếu một dáng người mập mạp tròn vo, trông có vẻ hơn 100kg. Lăng Sơ Nam chớp chớp mắt nhìn bản thân trong gương, đôi mắt vốn dĩ bị che lập đến nỗi chỉ còn một đoạn bé xíu có chút động tĩnh. Sau đó Lăng Sơ Nam lại cười một cái, vươn cánh tay mập mạp chọc chọc phần mỡ trên má.
"...Ký chủ, ngài đừng quá thương tâm, mỗi một người mập mạp đều chứa đựng tiềm lực."
098 sớm biết Lăng Sơ Nam là nhan khống, nó cho rằng Lăng Sơ Nam đang ghét bỏ bộ dáng hiện tại của mình, cho nên nó liền nói: "Đợi ngài giảm béo xong nhất định sẽ rất đẹp."
"Nhìn ta giống đang thương tâm à?"
Lăng Sơ Nam híp mắt hỏi. Đương nhiên, hiện tại lúc cậu híp mắt không khác gì đang mở to mắt bao nhiêu.
"Ta cảm thấy bộ dạng này rất đáng yêu."
Môi hồng răng trắng, lông mi rất dài, mấu chốt chính là làn da rất mềm, ra ngoài cũng là một tên mập mạp xinh đẹp.
...Xong rồi, tinh thần ký chủ vẫn đang thất thường.
Đối với thẩm mỹ của 098, béo chính là xấu. Vừa nãy nó an ủi Lăng Sơ Nam bất quá cũng chỉ là nói suông mà thôi. Theo kinh nghiệm của nó, thật ra mỗi một người mập mạp đều là tiềm lực, đặc biệt là Lăng Sơ Nam còn gánh phải thân phận xấu hổ này của nguyên chủ, cho nên 80% tỷ lệ cho dù gầy cũng sẽ xấu.
Huống chi thân thể hiện tại của Lăng Sơ Nam còn bị hủy dung, với kỹ thuật chưa trị ở hiện tại miệng vết thương đã khép lại, chưa kể nguyên nhân khiến cậu ta bị thương kahs đặc biệt cho nên rất có khả năng sẽ không thể chữa trị được.
Có điều 098 vẫn quyết định không đả kích Lăng Sơ Nam.
Sau khi xem xong diện mạo, Lăng Sơ Nam quay trở lại phòng ngồi lên giường, lấy quang não ra đọc phần tiểu thuyết mà Mục Lâm Kha đã viết lúc trước.
Sau khi xem xong mấy chương của bộ tiểu thuyết duy nhất được bước vào Kim Bảng của Mục Lâm Kha, Lăng Sơ Nam lướt lướt một xíu liền nhận ra tác phẩm đứng đầu Kim Bảng của Phong Vân Văn Hóa là do nam chính sao chép từ tác phẩm <Thần Điêu Đại Hiệp>, còn lại đều là những bộ tiểu thuyết tình cảm hoặc là chiến tranh.
Những tác phẩm còn lại trên bảng xếp hạng không hề có tiểu thuyết võ hiệp, ở thế giới công nghệ cao này, có thể nói tiểu thuyết võ hiệp của nam chính chính là một quả bom hạng nặng, cũng khó trách hắn lại nổi tiếng.
Tiểu thuyết của Mục Lâm Kha là thể loại tình yêu.
Phong Vân Văn Hóa là giới tiểu thuyết lớn nhất, nhân tài rất nhiều, cho nên Mục Lâm Kha có thể trở thành đại thần, đương nhiên thục lực không hề nhỏ, lối hành văn được công nhận rất đặc sắc. Hơn nữa, cậu ta lại chăm chỉ, trở thành đại thần không phải là chuyện gì đáng để kinh ngạc.
Lấy tốc độ đọc kinh người của Lăng Sơ Nam, cũng phải mất mấy ngày mới có thể đọc hết toàn bộ tác phẩm của Mục Lâm Kha.
Mặc dù ở thế giới nguyên bản, Lăng Sơ Nam không có nhiều thời gian để đọc tiểu thuyết, nhưng sau khi đến thế giới nhiệm vụ, mỗi lần nhàm chán cậu cũng xem không ít những cái gọi là tiểu thuyết thịnh hành, ví dụ như tiểu thuyết ngôn tình, số lượng đọc qua không hề ít. Cậu không thể không công nhận Mục Lâm Kha viết rất tốt, có thể xem là một trong những tác phẩm đặc sắc mà cậu từng đọc. Từ tác phẩm đầu tiên cho đến tác phẩm hiện tại, có thể nhìn ra được Mục Lâm Kha đã nghiên cứu rất kỹ càng, tiến bộ rất lớn.
Lối hành văn của Mục Lâm Kha là tinh tế đặc sắc, lấy từng chi tiết để khiến người đọc động tâm, kịch bản rất ít, nhưng phong cách lại là phong cách riêng.
Bởi vì xảy ra chuyện mà hơn nửa tháng vẫn chưa có cập nhật mới. Tác phẩm mới của Mục Lâm Kha có rất nhiều người thúc giục, những người xem ảnh của cậu ta đa số đều là con gái, ở khu bình luận phần lớn đều là lo lắng cho tác giả, nhìn qua có vẻ hài hòa.
"Ký chủ, tiếp theo ngài định làm gì?" 098 hỏi.
"Viết tiểu thuyết."
Nghe vậy, 098 liền trở nên hứng thú.
"Đúng vậy! Một tên nam chính chỉ biết sao chép chúng ta phải cho hắn một bài học! Tốt nhất là đánh bại hắn ở phương diện viết tiểu thuyết!"
"Ừm, 098, có phải ngươi đã quên gì không?"
"Gì cơ?" Trong lúc nhất thời 098 không kịp phản ứng lại.
"Nhiệm vụ."
"...Thực xin lỗi ký chủ."
Không ngờ nó lại quên mất chuyện quan trọng như vậy. 098 liên tục xin lỗi, vốn dĩ nó dự định đợi bác sĩ đi rồi sẽ thông báo nhiệm vụ, không ngờ lại quên mất.
"Ký chủ, nhiệm vụ lần này là trở thành đại thần đứng đầu Phong Vân Văn Hóa, đánh bại Diệp Sở Phong, khiến Diệp Sở Phong phải trắng tay. Nhiệm vụ phụ tuyến - Tìm được một chân ái."
Theo tiến trình nhiệm vụ, không biết vì nguyên nhân gì mà Lăng Sơ Nam lại nhận ra hệ thống càng ngày càng nhân tính hóa. Có điều ngược lại, trí nhớ của nó càng ngày càng kém, hơn nữa cũng càng ngày càng thích nói dối, luôn chỉ nhớ ăn không nhớ đánh. Chuyện này khiến Lăng Sơ Nam rất hài lòng.
"Ngươi so với hệ thống của nam chính, thì bên nào mạnh hơn?"
"Thưa ký chủ, hệ thống dưỡng thành của nam chính là sản phẩm của thế giới khoa học kỹ thuật, là sản phẩm dùng một lần, còn tui là hệ thống nhiệm vụ do Chủ thần đại nhân sáng tạo ra, có thể tự do xuyên qua vô số thế giới. Nếu không có tình huống đặc biệt nào, tui sẽ vĩnh sinh. Cho nên hai bên không thể so sánh với nhau."
Nói đến phía sau, giọng nói của 098 tràn đầy kiêu ngạo.
Lăng Sơ Nam gật gật đầu, đồng ý với cách nói của 098.
"Phần sau của tiểu thuyết nam chính viết ngươi có sao lưu lại không?"
"Có."
098 đáp.
"Những tác phẩm cơ bản của thế giới tui đều sao lưu lại. Ở thế giới tương ứng với yêu cầu của ngài tui đều có thể tìm được."
"Vậy ngươi sao lưu lại toàn bộ tư liệu tiểu thuyết mà nam chính đã viết cho ta, sau đó đưa lên phần sao lưu của Phong Vân Văn Hóa."
Lăng Sơ Nam rời khỏi không gian giả tưởng trên máy tính, nói.
"Vâng."
098 đáp, ngữ khí có chút hưng phấn.
"Ký chủ, ngài định tiên hạ thủ vi cường sao?"
Nếu đem những tác phẩm nam chính sắp viết đều đem ra ngoài trước, vậy những tiểu thuyết nam chính lấy được từ chỗ hệ thống sẽ trở thành một đống rác thải vô dụng. Hơn nữa ký chủ sẽ dựa vào đó để trở thành đại thần đứng đầu không ai sánh bằng trong thế giới này. Một chiêu này của ký chủ thật sự quá thông minh!
"Ai nói ta muốn tự mình viết mấy cuốn tiểu thuyết đó?"
Ngay khi 098 xoa tay hầm hè chuẩn bị hành động, Lăng Sơ Nam liền đánh gãy tượng tượng của nó.
"A?"
"Dùng bút danh của tác giả gốc, đăng ký vào Phong Vân Văn Hóa, tạm thời không công khai ra ngoài."
Lăng Sơ Nam nói.
"098, ngươi lợi hại như vậy, nhất định có thể làm được đúng không?"
Vốn dĩ đang khó hiểu với nửa câu đầu của Lăng Sơ Nam, 098 đột nhiên nghe được khích lệ của cậu, lập tức vứt bỏ nghi hoặc.
"Đương nhiên không thành vấn đề, đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ."
Đúng như 098 đã nói, bản lĩnh của nó quả thực rất lớn, chưa đến một tiếng đã đem mọi chuyện làm xong.
"Ký chủ, ngài bảo không công khai, cho nên tui đã mã hóa tin tức rồi. Cần phản có quyền hạn tối cao mới có thể xem được, nếu có gì thì ngài vẫn có thể yêu cầu bỏ mã hóa tùy ý, ngài xem như vậy có được không?"
"Không có vấn đề gì! 098 giỏi quá!"
098 có chút thẹn thùng.
"Cảm ơn ký chủ đã khích lệ, đây đều là việc tui nên làm."
Sau đó 098 liền nhìn thấy ký chủ nhà mình mở file word trống trên máy tính.
"Ký chủ, ngài làm gì vậy?"
"Viết chương mới."
"..."
Qua vài phút, trên trang tính vẫn không có chữ nào, cuois cùng 098 không nhịn được nữa.
"Ký chủ, không lẽ ngài định viết tiếp phần tiểu thuyết của nguyên chủ à?"
Vừa hỏi xong, 098 cũng cảm thấy có chút buồn cười. Chưa kể đến việc Lăng Sơ Nam chưa từng viết tiểu thuyết, mà nó cũng không thể tượng tượng được bộ dáng Lăng Sơ Nam sẽ viết loại tiểu thuyết ngọt ngào tình tứ này.
"Đừng quậy, 098, ngươi đang ngắt quãng suy nghĩ của ta."
".....Vâng."