Chương 88

Edit : YuTuyTien

Đối với sự thức thời của 098, Lăng Sơ Nam rất vui vẻ.

Bởi vì từ trước đến nay Lăng Sơ Nam chưa từng nghe theo kiến nghị của mình, cho nên 098 liền đơn giản không thèm ra kiến nghị với cậu nữa, mà đổi thành dò hỏi.

"Ký chủ, hiện tại ngài muốn làm gì?"

"Chơi trò chơi."

"......."

"Ngươi đừng đưa ra loại biểu hiện giống như ta là mấy lão già không thèm hiếu kỳ với bất cứ thứ gì như vậy. Trước kia ta chưa từng gặp qua loại thế giới như thế này."

Lăng Sơ Nam nói.

"Hơn nữa, trò chơi này còn có rất nhiều cảnh đẹp, làm nhiệm vụ tốn nhiều thời gian như thế, cũng nên nghỉ ngơi một chút."

"Thực xin lỗi ký chủ, là tui đã hiểu lầm ngài."

098 có chút áy náy.

Cho dù có nói thế nào đi nữa, thì lúc Lăng Sơ Nam trở thành ký chủ cũng chỉ mới hơn hai mươi tuổi, phần lớn những người đang ở độ tuổi này đều đang ở nhà đọc sách đến trường, trong lòng có sự hiếu kỳ mới chính là điều bình thường.

Thời gian tiếp theo đều giống như Lăng Sơ Nam đã nói, cậu bắt đầu nghiêm túc chơi trò chơi, giống như một chút cũng không hề quan tâm đến chuyện của nam nữ chính.

Bởi vì thời gian trong trò chơi so với bên ngoài là tỉ lệ 6:1, hơn nữa kết nối mạng trong trò chơi với bên ngoài đều được liên kết, cho nên rất nhiều người đều đem công việc ở bên ngoài vào trong trò chơi để xử lý, đề cao không ít hiệu suất.(ảo vl)

Đây cũng là một trong những nguyên nhân chính khiến trò chơi này trở thành thế giới thứ hai của nhân loại.

Ngày thứ ba mươi ở trong trò chơi, cũng chính là ngày thứ năm ở bên ngoài, Lăng Sơ Nam đang cùng Phong Bất Dự hái thảo dược, đột nhiên động tác của Lăng Sơ Nam chợt dừng lại.

"098, thời gian đã qua lâu như vậy rồi, nhiệm vụ của nam chính thực hiện thế nào rồi? Cũng đã một tháng trôi qua, tại sao vẫn chưa nghe được tin tức gì?"

"Ký chủ, dạo gần đây nam chính không được thuận lợi cho lắm. Lần trước, ngài khiến cho cấp bậc của Thanh Thảo Y Y hạ xuống 10 bậc, cho nên cô ta liền nhờ nam chính mang đi thăng cấp. Sau đó, Tử Sắc Tường Vi thấy hai người bọn họ hòa hợp như vậy liền cảm thấy ghen tị."

Đối với việc ký chủ nhà mình cuối cùng cũng nhớ đến nhiệm vụ, 098 có chút cảm động, vì vậy vội vàng trả lời.

"Hơn nữa, không phải lúc trước nam chính đã bị gãy xương trong đám cháy khi ấy hay sao? Sau đó còn bị chúng ta tung ra video, mặc dù lúc ấy Viên Giai Nghệ không hề nói thêm điều gì, nhưng lại âm thầm thuê người đánh nam chính một trận, hiện tại hai tay của nam chính đều đang nằm trong trạng thái gãy xương, cho nên hai ngày tiếp theo đó hắn không thể vào trò chơi được. Trời Cao Đường Dài không hề đến tìm hắn, vì vậy cũng khiến tiến độ đoạt chức nghiệp ẩn bị chậm trễ. Ký chủ, ngày yên tâm, tui đã quan sát, kế hoạch của nam phụ hiện tại rất hoàn hảo, chỉ còn một bước đợi nam chính xuất hiện ở nơi nhận nhiệm vụ."

"Làm rất tốt."

Lăng Sơ Nam khen ngợi.

"Cảm ơn ký chủ."

Chẳng được bao lâu, âm thanh nhắc nhở của hệ thống lại vang lên.

"Giá trị nghịch tập +5%, hiện tại giá trị nghịch tập là 60%. Mong ký chủ tiếp tục cố gắng."

"Ký chủ, tình địch của nam chính đã đoạt mất chức nghiệp ẩn của hắn rồi."

098 hoan hô nói.

"Sau đó, Trời Cao Đường Dài dường như đang muốn đem cơ hội nhận nhiệm vụ che giấu tặng cho Tử Sắc Tường Vi."

"Quả nhiên là chân ái."

Lăng Sơ Nam cảm thán một câu.

"Ký chủ, nhưng nếu hậu cung số 2 đem nhiệm vụ đó trả lại cho nam chính thì làm sao bây giờ?"

Hai người bọn họ vẫn đang có tình cảm rất tốt, nếu Tử Sắc Tường Vi đem nhiệm vụ này trả lại cho nam chính, như vậy chẳng phải những việc Lăng Sơ Nam đã làm đều thành công cốc sao?

"Lúc nam chính tiến hành làm nhiệm vụ ẩn có nói với nữ chính không?"

Lăng Sơ Nam hỏi ngược lại.

098:"Không có, hắn không nói với bất kì ai."

"Vậy lúc Trời Cao Đường Dài nói cho Tử Sắc Tường Vi về nhiệm vụ này, có đề cập đến việc bản thân hắn đã vất vả như thế nào mới có thể tìm được nhiệm vụ ẩn này hay không?"

"Có, hắn nói bản thân được như thế cũng không dễ dàng gì." 098 trả lời.

"Ít nhất trước mắt chỉ như vậy thôi, Trời Cao Đường Dài vẫn đang cực lực theo đuổi Tử Sắc Tường Vi, hơn nữa hắn cũng là người mà Tử Sắc Tường Vi rất tin tưởng."

Cuối cùng, Lăng Sơ Nam nói.

"Chuyện này ngươi đừng quá lo lắng."

Dựa theo tính cách của nam chính, cho dù Tử Sắc Tường Vi có nhận quà của nam phụ hay không, thì cô ta vẫn bị loại trừ.

---Truyện chỉ đăng tại wattpad YuTuyTien, page khác là ăn cắp

Quả nhiên, không quá nửa tháng, Tử Sắc Tường Vi, cũng chính là Từ Vi, liền hoàn toàn tuyệt giao với Tần Húc Dương.

Giống như Lăng Sơ Nam dự liệu, Tần Húc Dương là một người vô cùng phản cảm với hành động phản bội, hơn nữa người đa nghi như hắn ta sẽ không dùng người có chủ đích, ngay cả phương diện yêu đương cũng như vậy. Mặc dù hắn rất thích đàn chị xinh đẹp này, nhưng lại không chấp nhận được cô ta lại để cho người khác đến đoạt mất nhiệm vụ ẩn mà hắn khó khăn giành được như thế. Cho dù cô ta đã giải thích rằng đây không phải là ý của cô ta, nhưng hắn chỉ cảm thấy cô gái này thật giả dối.

"Giá trị nghịch tập +5%, hiện tại giá trị nghịch tập là 65%. Mong ký chủ tiếp tục cố gắng."

098 vui vẻ đưa tin.

"Ký chủ thật lợi hại!"

Nó vốn dĩ cho rằng, cốt truyện này có nhiều nữ chính như vậy, nhất định sẽ rất khó làm nhiệm vụ, không ngờ rằng Lăng Sơ Nam lại dễ dàng giải quyết nhiều người như vậy.

Trước mắt chỉ còn lại ba vị nữ chính là nữ thần của con cá nhỏ Thanh Thảo Y Y, con gái của Mộ Dung Minh tổng tài tập đoàn Kim Việt - Mộ Dung Tuyết vẫn chưa lên sàn và Trịnh Minh Duyệt gần như đang trên bờ vực bị loại bỏ.

Trong đó, người chủ chốt chính là Mộ Dung tiểu thư vẫn chưa lên sàn, mà người khó giải quyết nhất cũng chính là cô ta. Như cũ vẫn là là tình tiết anh hùng cứu mỹ nhân. Tên nam chính này thật ra bắt cá rất nhiều tay, có điều mấy nữ chính lại thích hắn, cho nên vẫn luôn bị lừa.

"Ký chủ, thêm mấy ngày nữa nam chính sẽ gặp mặt Mộ Dung Tuyết, ngài có muốn ngăn cản không?"

"Không được."

Lăng Sơ Nam vùi đầu vào trong nước, nhìn bầu trời, đột nhiên cậu bật dậy ngẩng lên trời hô.

"Anh có thể tạo mưa không?"

Từ trong đám mây xuất hiện một cái đầu rồng, y chớp chớp mắt nhìn về phía Lăng Sơ Nam, giống như đang mỉm cười, sau đó móng vuốt nhẹ nhàng cào một cái, một đoán mây đen lập tức tụ trên không trung, vừa vặn che phủ toàn bộ hồ nước.

Lăng Sơ Nam duỗi tay hứng lấy hạt mưa, lẩm bẩm.

"Mấy câu chuyện thần thoại đúng là gạt người, em nhớ trong đó có nói, chỉ khi Thần Long hắt hơi hoặc là rơi nước mắt mới có thể tạo mưa."

"Nói như vậy cũng không sai, làm như thế thực sự cũng có thể tạo thành mưa."

Phong Bất Dự đột nhiên xuất hiện ở sau lưng Lăng Sơ Nam, duỗi tay ôm lấy cậu.

"Có điều anh sợ em nói đó là nước mắt nước mũi của anh, không được sạch."

"Phì... haha..."

Lăng Sơ Nam đột nhiên nở nụ cười, sau đó nghiêm túc nói.

"Có điều nếu là anh, em sẽ không để ý đâu."

098:"Ký chủ, từ khi nào ngài bắt đầu nói mấy lời ngọt ngào này vậy?"

"098, đồ ăn nhà ta cơ thể rất khỏe mạnh, chưa bao giờ có nước mũi."

Lăng Sơ Nam nói.

"Hơn nữa, từ trước đến nay y chưa từng khóc."

Có a! 098 định nói vậy, có điều cuối cùng nó vẫn không lên tiếng. Bởi vì nó cũng không biết, đó có phải là khóc hay không, hay chỉ là ảo giác của nó.

Theo lý mà nói, thân là một hệ thống, nó và ký chủ hẳn phải trở về không gian hệ thống cùng lúc, nhưng ở thế giới trước, không biết là vì nguyên nhân gì, nó lại đột nhiên dừng lại thế giới đó thêm vài giây. Mà cũng chính vài giây đó, nó dường như đã nhìn thấy bộ dáng người đàn ông nọ ôm lấy ký chủ mà rơi lệ.

Sau khi Lăng Sơ Nam nói ra những lời nọ, vẻ mặt Phong Bất Dự liền trở nên cảm động.

"Cảm ơn bảo bối."

Lăng Sơ Nam xoay người ôm lấy cổ Phong Bất Dự, hôn lên môi y một cái, sau đó liền bị người nọ hoàn toàn giữ chặt.

Đối với cảnh tượng trước mắt, 098 đã thấy nhiều đến quen. Hai người này thực sự đã đem hồ nước biến thành giường rồi.

Có điều lúc này Lăng Sơ Nam lại không trực tiếp làm đến cuối cùng như trước, mà khi làm được một nửa, đột nhiên nói.

"Chú ơi, hiện tại anh có thể biến trở về nguyên hình không?"

Động tác của Phong Bất Dự chợt dừng lại, giọng nói có chút chần chờ.

"Anh sợ em sẽ không chịu nổi."

"Nhưng bây giờ em muốn nhìn thấy."

Hốc mắt của Lăng Sơ Nam hồng hồng nhìn về phía y.

Cơ thể Phong Bất Dự trở nên căng thẳng, thanh âm phá lệ khàn khàn.

"Như em muốn."

---Truyện chỉ đăng tại wattpad YuTuyTien, page khác là ăn cắp

Nửa tháng sau, Lăng Sơ Nam ôm cái eo đau nhức tỉnh lại :).

"Ký chủ, ngài đã ngủ 72 tiếng rồi."

098 trước tiên báo cáo thời gian, sau đó tận tình khuyên bảo ký chủ nhà mình."

"Bây giờ ngài còn trẻ, cơ thể chính là chủ chốt làm nhiệm vụ, ngài phải hiểu được chừng mực, cho dù là nhân ngư cũng sẽ bị hư thận đấy."

"...."

Lăng Sơ Nam trầm mặc vài phút, sau đó nói.

"Vốn dĩ ta chỉ muốn nhìn thử bản thể của y có phải giống với cự long ở thế giới Tây Huyễn đều có hai cái jj hay không thôi."

"Vậy bây giờ ngài cũng biết rồi đó."

098 nói.

"Cảm giác thế nào?"

Đối với năng lực thích tìm đường chết ở phương diện này của ký chủ nhà mình, 098 vô cùng hiểu biết. Có điều, lần này Lăng Sơ Nam rõ ràng không hề dự đoán được thời gian lại dài như vậy, cho nên nó gần như đã đoán được câu tiếp theo của Lăng Sơ Nam sẽ là cái gì. Ngài ấy nhất định sẽ nói rằng rất hối hận vì đã làm như vậy.

"Vô cùng sướng, rất bền, hàng to xài tốt! Hai bên ta đều rất hài lòng."

098 bị tát một cái chưa kịp trở tay:"...."

Quả nhiên, nó vẫn không thể hiểu nổi Lăng Sơ Nam.

"Vương, tiểu thiếu gia đã thức chưa? Tôi hầm canh cho ngài ấy rồi."

Thanh âm của lão quản gia vang lên ngoài cửa.

"Để đó cho tôi là được, ông xuống làm việc đi."

"Vâng."

Ngay sau đó, cửa phòng được mở ra, Phong Bất Dự bưng khay đồ ăn đi vào, đặt ở mép giường, sau đó thuận tay kéo tay áo lên.

"Bảo bối, quản gia đã hầm canh cho em, có muốn nếm thử không? Hay là muốn ăn anh?"

Lăng Sơ Nam phân vân giữa hai thứ này một lúc, sau đó lựa chọn Phong Bất Dự.

Sau khi ăn xong, lực chú ý của Lăng Sơ Nam mới đặt lên chén canh.

"Đây là canh gì vậy?"

Phong Bất Dự ngửi ngừi.

"Là canh gà hầm với nhân sâm và lộc nhung."

098 đúng lúc bổ sung kiến thức.

"Ký chủ, dùng để bổ thận."

"......"

Dưới sự hối thúc của Lăng Sơ Nam, cuối cùng chén canh kia đã vào bụng Phong Bất Dự.

Sáng sớm ngày hôm sau, Lăng Sơ Nam liền lấy xe trong gara, thừa lúc Phong Bất Dự có việc phải ra ngoài.

098:"Ký chủ, ngài định đi đâu vậy?"

Lăng Sơ Nam:"Làm nhiệm vụ."

"Ký chủ, một tuần trước, nam chính đã anh hùng cứu mỹ nhân giúp Mộ Dung Tuyết, hiện tại hai người đã giống với cốt truyện, Mộ Dung Tuyết cũng thổ lộ với nam chính, đúng là thời điểm đang vô cùng thân mật."

098 báo cáo.

"Nói ra cũng kỳ lạ, hai tay nam chính đều đã gãy xương, lúc ấy Mộ Dung Tuyết bị hai tên côn đồ quấy rối, đáng ra nam chính không thể đánh lại bọn họ mới đúng. Có điều hắn lại thành công anh hùng cứu mỹ nhân."

098 không phải lúc nào cũng nhìn chăm chăm quan sát nam chính, cho nên nó chỉ thấy được phần lớn sự việc xảy ra, không thể biết được toàn bộ mọi chuyện.

Lăng Sơ Nam gật gật đầu.

"Ta biết rồi, có điều nhiệm vụ hôm nay của chúng ta không liên quan đến Mộ Dung Tuyết."

"Đúng rồi, ký chủ, thiết lập của ngài không hề biết lái xe, vậy ý định giữ vững thiết lập của ngài lúc trước có còn dùng không?"

"Tùy tâm trạng."

Lăng Sơ Nam đánh tay lái, chậm rãi chạy trên đường núi.

"...Việc này còn phải xem tâm trạng sao?"

"Ờ, tâm trạng tốt thì ta sẽ dùng."

Lăng Sơ Nam nói.

"Chẳng lẽ ngươi thật sự cho rằng y không nhìn ra được tính cách của ta chỉ là giả sao? Tốt xấu gì cũng là một con rồng đã sống mấy nghìn năm."

Nó thực sự đã cho rằng như vậy, trong lòng 098 tràn đầy khó hiểu.

"Tại sao y đã biết ngài đang diễn nhưng vẫn phối hợp với ngài?"

"Ăn ý."

Lăng Sơ Nam trả lời.

"Có lúc nào y không phối hợp với ta không?"

....Đúng là chưa từng có. 098 đột nhiên ý thức được, từ lần đầu tiên bắt đầu làm nhiệm vụ, sự sủng nịch của người nọ đối với Lăng Sơ Nam chưa từng có giới hạn, hơn nữa dường như y còn có thể bắt kịp tư duy của Lăng Sơ Nam.

"Hai chúng ta chính là trời sinh một cặp."

Lăng Sơ Nam nói.

098 nhớ rằng, người nọ dường như cũng từng nói câu này.

Lúc này, Lăng Sơ Nam đậu xe vào bãi đỗ của một bệnh viện.

Mới vừa xuống xe, 098 đột nhiên kêu lên.

"Ký chủ, là nam chính!"

---

Chương 89

Edit : YuTuyTien

Hôm nay Tần Húc Dương đến bệnh viện để gỡ thạch cao, thương thế ở tay phải của hắn đã khôi phục rất tốt. Theo lời bác sĩ, chỉ cần quấn băng thêm mấy ngày nữa, cơ bản sẽ không còn vấn đề gì. Ít nhiều đã khôi phục được một cánh tay, Tần Húc Dương vô cùng vui vẻ.

Khiến hắn càng thêm cao hứng chính là hôm nay Mộ Dung Tuyết lại cố ý đến đây chăm sóc hắn.

"Húc Dương, chúng ta đi ăn beefsteak có được không? Lâu rồi em không ra ngoài ăn cơm."

Cô gái nhỏ nhắn đáng yêu đi bên cạnh Tần Húc Dương, khiến cho người qua lại không cầm lòng được liếc nhìn tuấn nam mỹ nữ này một cái.

"Nhưng mà tay của anh...."

Mặc dù gỡ bỏ một bên thạch cao, nhưng vẫn chưa tháo băng vải được, cả hai tay của Tần Húc Dương đều không thể cử động. Bình thường ở trường học đều là nhờ bạn bè cùng lớp và đàn em cùng phòng chăm sóc.

Mộ Dung Tuyết lộ ra một nụ cười ngượng ngùng.

"Để em đút cho anh!"

Trên mặt Tần Húc Dương hiện lên vẻ khó xử.

"Em... Hình như không tiện lắm... Vốn dĩ nên là nam đút cho nữ mới đúng...."

"Không có gì đâu, anh là ân nhân cứu mạng của em, hơn nữa hiện tại tay của anh đang bị thương, em chăm sóc cho anh cũng đúng mà. Em chỉ sợ anh chê em không chăm sóc tốt cho anh thôi."

Gương mặt Mộ Dung Tuyết bắt đầu ửng đỏ.

"Chuyện này... Thôi được rồi, vậy anh cảm ơn em trước. Đi thôi, anh có biết một nhà hàng bán beefsteak rất ngon ở gần đây."

098:"Ký chủ, tên nam chính này đúng là quá giả tạo."

Sự đắc ý trong mắt của hắn sắp tràn hết ra ngoài rồi, cũng chỉ có mình nữ chính não tàn trong hậu cung mới không nhìn ra được mà thôi.

Lăng Sơ Nam xoay xoay chìa khóa xe trong tay.

"098, ngươi có phát hiện rằng gần đây ngươi rất thích hóng hớt không?"

Trong lúc nói chuyện, Lăng Sơ Nam đi qua hai nhân vật chính, hướng về phái thang máy của bệnh viện.

Tần Húc Dương đang ngọt ngọt ngào ngào với Mộ Dung Tuyết đột nhiên quay đầu lại, nhìn về phía cánh cửa thang máy đã đóng chặt.

"Húc Dương, anh làm sao vậy?"

Thấy Tần Húc Dương bất ngờ dừng chân, Mộ Dung Tuyết có chút nghi hoặc.

"Không...Không có gì."

Tần Húc Dương thu hồi tầm mắt.

"Chỉ là anh gặp được người quen mà thôi."

"Là người quen nào vậy? Bạn của anh sao? Có muốn đến gặp người đó hay không?"

Mộ Dung Tuyết chớp chớp mắt nhìn về phía Tần Húc Dương.

Đối mặt với vị tiểu thư thiên chân đơn thuần này, Tần Húc Dương nhẫn nhịn, cuối cùng vẫn không nói ra sự việc đã xảy ra trên đường lúc trước. Mặc dù trong lòng hắn, hắn vẫn cho rằng mình không sai, hắn không hề cố ý giẫm chân thằng nhóc đó. Nhưng bởi vì chuyện này mà danh dự của hắn ở trong trường đã rơi xuống đáy, hơn nữa hắn đã bỏ lỡ thời điểm tốt nhất để giải thích, cuối cùng dẫn đến việc không thể xóa bỏ ảnh hưởng. Đến bây giờ hắn vẫn trở thành phần tử hung ác trong mắt phần lớn học sinh.

Mà đầu sỏ gây tội tạo thành kết quả này, đối với Tần Húc Dương, chính là cái video đó.

Mặc dù khi đó hắn không hề nhìn thấy bất kì dụng cụ quay chụp nào trong tay Lăng Sơ Nam, nhưng từ góc độ quay, chính là từ phía Lăng Sơ Nam. Cho nên Tần Húc Dương từ tận đáy lòng rất hận Lăng Sơ Nam.

Vừa nãy, nếu không phải Mộ Dung Tuyết đang ở bên cạnh, không chừng hắn đã vọt về phía thang máy rồi.

"Ký chủ, ánh mắt của nam chính khi nãy giống như muốn ăn sống ngài."

098 nói.

"Hắn không phải sẽ đuổi theo chứ?"

Bên môi Lăng Sơ Nam vẫn đang treo nụ cười hiền lành.

"Đuổi theo càng tốt, ta sẽ đánh hắn một trận."

"....." Sao khuynh hướng bạo lực của ký chủ lại quay về rồi?

---Truyện chỉ đăng tại wattpad YuTuyTien, page khác là ăn cắp

Thang máy dừng lại ở tầng tám của bệnh viện, lúc Lăng Sơ Nam vừa mới bước ra đã nhìn thấy Trịnh Minh Kiệt ngồi trên hàng ghế trong hành lang. Hai tay của hắn ôm lấy gáy, đầu đặt lên đầu gối phát ngốc. Ngay cả khi Lăng Sơ Nam bước đến trước mặt mình, hắn cũng không phát hiện.

"Anh Minh Kiệt."

Lăng Sơ Nam lên tiếng.

Trịnh Minh Kiệt bỗng dưng bừng tỉnh.

"Ura, Dĩ Ninh, sao em lại đến đây?"

"Em vừa lúc đi ngang qua, cho nên đến đây xem sao."

Lăng Sơ Nam cười cười, nhìn về phái phòng bệnh đối diện.

"Chị Minh Duyệt thế nào rồi?"

Ánh mắt Trịnh Minh Kiệt trở nên ảm đạm.

"Bác sĩ nói nội trong hai tuần phải tiến hành phẫu thuật, nếu không khối u sẽ phát tán chèn ép dây thần kinh, em ấy chỉ có một con đường chết."

Nói xong mấy chữ cuối cùng, thanh âm của hắn đã có chút nghẹn ngào.

"Là do anh vô dụng."

"Còn thiếu bao nhiêu tiền?

Lăng Sơ Nam hỏi.

"Tám...Tám mươi vạn."

Thanh âm Trịnh Minh Kiệt khô khốc, đáy mắt của hắn tràn đầy tuyệt vọng.

"Là do anh vô dụng, anh không xứng làm anh trai của Tiểu Duyệt, ngay cả em gái của mình mà anh không thể cứu được."

Số tiền này đối với hắn hiện tại có thể nói chính là một con số khổng lồ, cho dù hắn có cắt thịt bán thận cũng không thể kiếm đủ.

Lăng Sơ Nam vỗ vỗ vai hắn, sau đó lấy ra một tấm thẻ.

"Trong thẻ này có một trăm vạn, em cho anh mượn trước."

"Cái này... anh...."

Trịnh mInh Kiệt đột nhiên ngẩng đầu, hai mắt mở lớn.

"Cái này, Dĩ Ninh, số tiền này em lấy ở đâu ra?"

"Gần đây em có chơi <Linh Giới>, kiếm được từ đó."

Lăng Sơ Nam nói.

"Hiện tại <Linh Giới> mở ra hệ thống trao đổi tiền tệ, đồng vàng ở trong trò chơi có thể đổi thành tiền, em buôn bán trong trò chơi kiếm được, anh yên tâm đi, tuyệt đối không có vấn đề đâu."

"Thật sao?"

Trịnh Minh Kiệt vẫn có chút không tin tưởng.

"Thật đó!"

Lăng Sơ Nam gật đầu.

"Nếu anh không tin, vậy chờ đến lúc bệnh tình của chị Minh Duyệt khỏi hẳn, hai người cũng vào trò chơi trải nghiệm, chơi thử sẽ biết thôi."

Trịnh Minh Kiệt nhăn mày, vẫn có chút do dự.

"Nhưng mà...."

"Thôi mà, đừng nhưng nhị gì nữa. Anh Minh Kiệt, trước kia anh đã giúp em nhiều như vậy, hiện tại em rốt cuộc cũng có thể giúp anh, anh đừng từ chối ý tốt của em mà. Hơn nữa, em chỉ cho anh mượn thôi, đâu có cho không anh đâu, sau này anh trả lại cho em là được rồi. Em vào trong thăm chị Minh Duyệt, anh đi rửa mặt đi, quầng thâm trên mắt đều sắp to bằng nắm tay rồi."

"Được, vậy cảm ơn em."

"Giá trị nghịch tập +5%, hiện tại giá trị nghịch tập là 70%. Mong ký chủ tiếp tục cố gắng."

Bản lĩnh trợn mắt nói dối của ký chủ vẫn không hề thuyên giảm tí nào, một trăm vạn kia rõ ràng chính là lấy từ chỗ Phong Bất Dự.

"098, không cần phải âm thầm phun tào ta."

Đang lúc 098 suy nghĩ như vậy, giọng nói của Lăng Sơ Nam đột nhiên vang lên bên tai.

"Ký chủ, tại sao ngài lại gạt Trịnh Minh Kiệt?"

"Đây chỉ là lời nói thật sớm của ta mà thôi."

Lăng Sơ Nam nói.

098:"A?" Danh từ mới nào đây?

"Hiện tại ta không vào trò chơi kiếm tiền, không có nghĩa là ta sẽ không kiếm tiền trong thời gian tới. Hơn nữa không lẽ ngươi đã quên, trong cốt truyện, Trịnh minh Kiệt chính là một thương gia thiên tài sao?"

Nam chính nhờ vào mối quan hệ với nữ chính, gián tiếp thu Trịnh Minh Kiệt làm đàn em, trong trò chơi thu được vô số đồng vàng, cuối cùng nam chính trở thành bá chủ của trò chơi, việc này không thể thiếu sự trợ giúp của Trịnh Minh Kiệt. Mà hiện tại, nam chính là Trịnh Minh Duyệt không có khả năng bên nhau, Lăng Sơ Nam đương nhiên trở thành đại ca của Trịnh Minh Kiệt.

Đã có đàn em, con đường làm giàu sao có thể xa vời được?

098 liên tục khen ngợi.

"Ký chủ thật sáng suốt!"

Rời khỏi bệnh viện, lúc này cách thời gian nam chính rời đi đã là hơn một tiếng, Lăng Sơ Nam không vội vã về nhà, cũng không lái xe đi, mà lập tức đi về phái trung tâm thương mại ở bên cạnh.

"Ký chủ, ngài định đi đâu vậy?"

"Đi dạo phố."

....Nó mới không tin.

Sau đó 098 liền tìm được vị trí của nam chính.

"Ký chủ, không lẽ ngài định đi gây chuyện với nam chính sao?"

"098, tại sao ngươi lại trở nên bất hòa bình như thế chứ?"

Lăng Sơ Nam nói.

"Ta chỉ là một mỹ nhân ngư nhu nhược tay trói gà không chặt, cho dù nam chính không dùng tay được, ta cũng không đánh lại hắn."

Lúc nhân ngư biến thành hình dạng con người quả thực có sức chiến đấu rất yếu, Lăng Sơ Nam nói như vậy cũng không sai. 098 nhận ra bản thân đã sai, đang định xin lỗi, đột nhiên nghe được Lăng Sơ Nam lên tiếng, cậu nói.

"Có điều ngươi nói cũng không sai, ta thật sự đi gây chuyện với hắn."

"........"

Lăng Sơ Nam dừng trước một buồng điện thoại công cộng.

"Ai da, trên người ta không có tiền."

098:"Thực xin lỗi ký chủ, tôi không có công năng biến ra tiền."

"Không sao cả, ta có."

Lăng Sơ Nam trả lời.

"Hả?" Làm sao có thể?

Sau đó 098 liền biết được Lăng Sơ Nam làm sao để biến ra tiền.

Chỉ thấy gương mặt hồng nhuận của Lăng Sơ Nam đột nhiên trở nên trắng bệch, vai cũng sụp xuống, cả người trông như đang thất hồn lạc phách.

Bề ngoài của Lạc Dĩ Ninh vốn dĩ rất đẹp mắt, hơn nữa sau khi được Lăng Sơ Nam trợ giúp, người qua đường đều không nhịn được mà nhìn về phía cậu, không đến mười mấy giây, đã có một người phụ nữ quý phái tầm 40 tuổi dừng ở trước mặt cậu.

"Cậu bé, cháu làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì? Nói cho dì nghe đi."

Lăng Sơ Nam giương mắt nhìn về phía người phụ nữ.

"Dì ơi, lúc nãy ví tiền của cháu đã bị trộm lấy mất, gần đây cháu không có quen ai hết, cháu muốn gọi điện thoại cho người nhà đến đón cháu, nhưng mà trên người cháu không có tiền."

"Ai da, cháu muốn gọi điện thoại sao? Dì có điện thoại, dì cho cháu mượn."

Nói xong, người phụ nữ liền lấy điện thoại ra, vừa định mở máy lên, kết quả đã hết pin, bà liền xấu hổ cười cười.

"Không sao cả không sao cả, dì có tiền xu."

"Tôi...Tôi cũng có tiền xu."

Một thanh niên bên cạnh cũng lên tiếng.

"Nếu không thì để bác đưa cháu về nhà."

Một người đàn ông trung niên cũng nói theo.

"Tên trộm đó cũng quá ác độc rồi, em trai đã báo cảnh sát chưa?"

---Truyện chỉ đăng tại wattpad YuTuyTien, page khác là ăn cắp

Sau khi cảm ơn sự quan tâm của mọi người, cuối cùng Lăng Sơ Nam nhận lấy tiền xu của người phụ nữ đầu tiên.

Mà toàn bộ quá trình, chỉ cách thời điểm cậu nhận ra trên người không có tiền chưa đến ba phút đồng hồ. 098 hoàn toàn choáng váng.

Lăng Sơ Nam bấm một dãy số điện thoại lạ, thanh âm từ tính rõ ràng từ trong miệng cậu phát ra,

"Hẻm nhỏ số 80, đường Tùng Nguyên, gấp hai giá lần trước, vẫn là cô gái khi đó, dùng hành động như cũ."

"Được."

"Ký chủ, giọng nói vừa nãy hình như là của nam chính? Ngài định làm gì?"

098 đã sớm không hiểu được hành động của ký chủ nhà mình, cho nên những chuyện mà nó không rõ liền trực tiếp hỏi ra.

"Số điện thoại lúc nãy là do ta lấy được từ trong túi của nam chính lúc ở bệnh viện."

Lăng Sơ Nam lấy một mảnh giấy nhỏ từ túi quần ra, biểu tình có chút ghét bỏ.

"Không ngờ, ít nhất hơn một tuần hắn không giặt áo khoác."

"Ý của ngài là, một tuần trước, màn anh hùng cứu mỹ nhân của hắn chỉ là giả?"

098 có chút khó tin.

"Ai biết được." Lăng Sơ Nam trả lời.

Có điều càng khiến cho 098 kinh ngạc chính là, Lăng Sơ Nam lại có thể dưới tình huống nó không hề phát hiện trộm đồ của nam chính, đồng thời còn nhớ rõ số điện thoại trên đó.

Mặc dù có đôi khi nó sơ xuất, nhưng nhất cử nhất động của ký chủ nhà mình nó vẫn tương đối mẫn cảm. Nếu không phải do nó đã thoái hóa, vậy chỉ có một loại khả năng --- chính là ký chủ đã che chắn cảm giác của nó.

098 trầm mặc một lúc lâu, đột nhiên nhớ ra, thế giới trước Lăng Sơ Nam đã từng hỏi nó, có cảm thấy cậu càng ngày càng trở nên giống với bộ dạng vốn có hay không, lúc đó trong lòng ký chủ cơ bản đã có đáp án.

Nó xác định không phải do nó đã trở nên yếu đi, mà là Lăng Sơ Nam đã mạnh lên. Hơn nữa, lực lượng linh hồn của cậu thậm chí đã vượt qua nó, cho nên mới xuất hiện tình trạng Lăng Sơ Nam nhiều lần đọc được suy nghĩ của nó, nó không hề có thói quen nói ra ý tưởng của mình. Có điều dường như Lăng Sơ Nam cũng không ý thức được vấn đề này, có lẽ che chắn cảm giác của nó cũng là vô tình mà thôi.

Trong lịch sử, gần như chưa từng xuất hiện loại tình huống này. Giữa ký chủ và hệ thống, chưa từng tồn tại ký chủ nào có thể mạnh mẽ hơn hệ thống, trên lý thuyết cũng không thể xuất hiện tình trạng này.

098 có nghĩ như thế nào cũng không ra.

Sau đó nó mới đột nhiên bừng tỉnh, Lăng Sơ Nam có một điểm duy nhất khác với các nhiệm vụ giả còn lại.

Chính là ngay từ thế giới đầu tiên, vẫn luôn có một người không rời ngài ấy.

---Truyện chỉ đăng tại wattpad YuTuyTien, page khác là ăn cắp

Lăng Sơ Nam rời khỏi buồng điện thoại công cộng, người phụ nữ kia vẫn chờ ở bên ngoài.

"Sao rồi? Người nhà của cháu có đến đón cháu không?"

"Dạ có, bọn họ nói lát nữa sẽ lái xe đến đây."

Lăng Sơ Nam cảm kích mỉm cười.

"Cảm ơn dì, cháu đã làm phiền dì rồi. Nếu không thì dì cho cháu số điện thoại đi, hôm nào cháu mời dì ăn cơm."

"Không sao đâu, không cần mời cơm, chuyện nhỏ thôi mà, đâu tốn bao nhiêu sức. Về đến nhà cháu gọi điện nói cho dì, dì sợ cháu sẽ lạc."

Người phụ nữ còn định nói gì đó, đột nhiên nhìn về phía xa.

"Con gái của dì gọi dì rồi, cậu bé, dì đi trước nhé."

"Dạ."

Trước khi rời đi, người phụ nữ đã đưa cho Lăng Sơ Nam một tấm danh thiếp và hai trăm tệ, kêu cậu đến quán ăn gần đây ăn chút gì đó.

"Mẹ, lúc nãy mẹ làm gì vậy? Con gọi mẹ lâu như vậy mẹ mới đến."

Sở Y Y dẩu miệng, oán giận nói. Bởi vì hai người đứng cách nhau một khoảng, hơn nữa Lăng Sơ Nam đưa lưng về phía cô ta, cho nên cô ta không thấy rõ bộ dáng của Lăng Sơ Nam.

"Vừa rồi có một đứa bé bị trộm ví tiền."

"Gì vậy? Mấy người đó chỉ lừa gạt thôi, sao mẹ có thể tin mấy tên lừa đảo đó được, bọn ho chỉ muốn lừa tiền của mẹ mà thôi."

"Con cái đứa bé này, sao con có thể nói người ta như vậy được? Đứa bé lúc nãy ta nhìn rất tốt, bề ngoài cũng xinh xắn, hình như nhỏ hơn con tầm hai tuổi. Mấy lứa trẻ tụi con toàn chỉ nghĩ tiêu cực mà thôi."

"Được rồi được rồi, mẹ nói rất đúng, con sai rồi. Chúng ta đi dạo phố đi...."

"Ký chủ, là Thanh Thảo Y Y!"

098 nói. Như vậy người phụ nữ kia chính là mẹ của cô ta.

Có điều trong cốt truyện, mẹ của Thanh Thảo Y Y chỉ xuất hiện ở cuối truyện một lận, hơn nữa cũng không miêu tả rõ ràng lắm, ngay cả bộ dạng thế nào cũng không nhắc đến. Làm sao Lăng Sơ Nam có thể biết được?

"Đúng là may mắn."

Lăng Sơ Nam nhìn danh thiếp trong tay, sau đó bỏ vào túi.

"Chúng ta quay về thôi."

"Ngài không đến xem nam chính sao?"

"Không được."

Lăng Sơ Nam chỉ chỉ về phái ven đường.

"Có người tới đón ta rồi."

Lúc này Phong Bất Dự mở cửa xe ra, nhanh chóng đến bên cạnh Lăng Sơ Nam.

"Bảo bối, về nhà thôi."

Vừa mới lên xe không lâu, âm thanh nhắc nhở của hệ thống đã vang lên.

"Giá trị nghịch tập +5%, hiện tại giá trị nghịch tập là 80%. Mong ký chủ tiếp tục cố gắng."

"Ký chủ, Mộ Dung Tuyết cãi nhau với nam chính!"

Thanh âm 098 đầy hưng phấn.

---

Editor:

Hellu tui đã quay lại.

Không biết có bạn nào yêu thích bộ này và muốn phụ mình edit khum ạ. Làm vì đam mê ý, tại mình năm cuối rồi nên khá là bận. Nếu ai có ý định thì nhắn riêng cho mình, chúng ta sẽ thảo luận ạ. Xie xie.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play