Chương 86

Edit : YuTuyTien

Phong Bất Dự dùng một tay kéo Lăng Sơ Nam ôm vào lòng.

"Bảo bối, có chuyện gì vậy?"

Lăng Sơ Nam dụi đầu vào người y, hít một hơi thật sâu, còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, Phong Bất Dự đã rất tự nhiên kéo tay áo lên.

Lúc hai người ra khỏi con hẻm đã là nửa tiếng sau, Phong Bất Dự ôm Lăng Sơ Nam bước ra, bảo tiêu vẫn luôn đứng canh ở đầu hẻm liếc mắt nhìn Lăng Sơ Nam dường như đã ngủ, không dám lên tiếng nói chuyện, cung kính mở cửa xe.

Khi Lăng Sơ Nam tỉnh dậy phát hiện mình đã về đến phòng, cậu ngáp một cái.

"098, cơ thể này sao lại như thế?"

Bình thường không đi ra ngoài cũng không thấy xảy ra chuyện gì, hôm nay chỉ mới rời khỏi có mấy tiếng đồng hồ, hơn nữa không hề làm vận động kịch liệt gì, không ngờ lại có thể mệt mỏi đến như vậy.

"Thưa ký chủ, có lẽ là do di chứng sau khi nhân ngư hóa thành hình người."

098 trả lời.

"Hơn nữa, thời gian ngài rời khỏi đại dương càng dài, loại di chứng này sẽ càng nghiêm trọng. Dù sao thì nhân ngư cũng là một loại sinh vật biển."

Ngưng một chút, 098 tiếp tục nói.

"Kiến nghị ký chủ ít nhất một tuần phải tắm nước biển một lần, nếu không rất có thể ngài sẽ bị mất nước mà chết...."

Nói đến đây, 098 có chút áy náy, nó vậy mà lại không chú ý đến thể trạng của ký chủ nhà nó.

Lăng Sơ Nam gật gật đầu.

"Ta biết rồi."

Khó trách cậu lại cảm thấy hồ nước kia có sức hấp dẫn với mình lớn đến như vậy, thì ra thật sự là do cơ thể này tác quái.

Có điều cậu cũng không định lập tức chạy đi bơi lội, mà xoay người xuống giường mở máy tính lên, cậu thuần thục ghi một địa chỉ trang web, sau đó ấn tìm kiếm.

Một diễn đàn trường học xinh đẹp lập tức hiện ra, tin tức hiện lên đầu tiên trên diễn đàn có tựa đề là <OMG! Mọi người đã biết chưa? Học bá đứng đầu trường lại là loại người này--- Ở giữa đường lại dám làm ra loại chuyện thế này!>, mà dẫn đầu tin tức chính là video mà Lăng Sơ Nam đã kêu 098 quay lại.

"098, ta không ngờ rằng, ngươi lại ghi được cái tiêu đề như vậy."

Lăng Sơ Nam nhìn nhìn tiêu đề thêm vài giây, sau đó cảm thán một câu.

"Có.... có gì không đúng sao?"

098 có chút thấp thỏm, rõ ràng Lăng Sơ Nam kêu nó tùy tiện viết đi, còn nói để càng nhiều người xem càng tốt. Cho nên lúc nó đăng bài, còn làm khoa trương một chút, hiện tại nhìn thấy Lăng Sơ Nam không có chút biểu tình gì khiến nó đột nhiên cảm thấy hoảng hốt.

"Đúng là quá tuyệt vời!"

Lăng Sơ Nam khen ngợi.

"Cảm ơn ký chủ."

Có điều lúc ngài khen ngợi người khác có thể đừng dừng lại giữa chừng nghỉ ngơi được không hả? Hù chết nó rồi!

"Được, ta sẽ chú ý."

Lăng Sơ Nam nói.

"Nhưng mà lần sau lúc ngươi phun tào có thể đừng nói ra miệng được không? Nếu không rất có khả năng ta sẽ không nhịn được tố cáo ngươi không thân thiện với ký chủ mất."

"Thực xin lỗi ký chủ, lần sau tui sẽ không như thế."

Rốt cuộc là từ lúc nào nó lại có tật xấu đem suy nghĩ nói ra ngoài vậy hả?Rõ ràng trước đây không hề có chuyện này.

Lăng Sơ Nam lại đem lực chú ý chuyển sang tin tức kia.

---Truyện chỉ đăng tại wattpad YuTuyTien

Bởi vì mấy ngày gần đây <Linh Giới> cần phải cập nhật, cho nên những học sinh dựa vào trò chơi để giải trí nhàn đến phát hoảng, diễn đàn ngày thường vô cùng yên tĩnh lúc này lại phá lệ náo nhiệt, cho nên tiêu đề này của 098 cứ như thế mà nổi lên.

Tần Húc Dương có vẻ ngoài điển trai, hơn nữa chiều cao lại tiêu chuẩn, lúc mới năm nhất đã trở nên nổi bật trong trường học. Bình thường hắn không có tai tiếng gì, cho nên rất nhiều cô gái đều yêu thích hắn, có thể nói, lúc nhìn thấy tiêu đề này, mọi người đều ôm tâm tư tẩy trắng để vây xem.

Lầu 1 : Để lại tên trước khi HOT, vẫn chưa xem video, có điều gần đây nam thần có phải đã chọc đến ai rồi không? Có vẻ rất xui xẻo.

Lầu 2 : Tỏ vẻ chỉ muốn ngồi hóng hớt mà thôi.

......

Lầu 5 : Đã xem hết video, nếu video là sự thật, tôi cảm thấy tôi lại mất đi một vị nam thần. Hơn nữa, tiêu đề của lâu chủ, thật là cmn thần thánh.

Lầu 6 :Lầu trên quá nhẹ nhàng rồi. Không ngờ rằng Tần Húc Dương lại là loại người này. Nhân phẩm đúng là quá tệ hại, đứa bé đó đã chọc gì hắn chứ? Vậy mà tàn nhẫn đá một phát như vậy! Hơn nữa đá người khác còn không thèm xin lỗi, loại người gì vậy?!

Lầu 7 :Có phải có hiểu lầm gì rồi không? Từ trước đến nay Tần Húc Dương là một người không tệ, có khi nào video này là do người khác hãm hại anh ấy không?

Lầu 8 : Tôi cảm thấy rất có thể có tên nào đó đau mắt vì ghen ghét vẻ đẹp của nam thần nhà tôi, cho nên mới tạo ra cái video này để bôi đen nam thần!

......

Hai phe đối lập đánh nhau túi bụi, mãi cho đến gần lầu thứ 500, đột nhiên xuất hiện một phe khác biệt.

Lầu 498 : Mặc dù trong video ngoại trừ Tần Húc Dương, những nhân vật còn lại đều bị đánh mosaic, nhưng mọi người có cảm thấy rằng nữ sinh đứng phía sau kia rất giống nữ thần nhà chúng ta không?

Lầu 499 : Đúng đúng, tôi nghe ba lần rồi, là Tiết Ngọc Nhi! Bọn tôi học cùng khóa với nhau, đã từng thấy cô ấy đứng diễn thuyết, cho nên tôi nhận ra giọng nói của cô ấy.

Lầu 500 : Tôi có số điện thoại của nữ thần, để tôi gọi cho cô ấy hỏi thử một chút.

Nội dung bàn luận của bài viết liền dứng ở đây, lầu 500 cũng là vừa mới đăng.

Lăng Sơ Nam đợi thêm một phút, lại reset thêm lần nữa, mấy chúc lầu phía sau đều là hóng chân tướng, cậu liền thuận tay đóng trang web.

"Ký chủ, ngài không xem tiếp sao?"

Thấy đã sắp đến cao trào, 098 vô cùng hưng phấn.

Lăng Sơ Nam nói :" Không phải ngươi có thể tự mình xem trực tiếp hay sao?"

Kể từ sau thế giới đầu tiên đến tận bây giờ, công năng truy tìm nhân vật trong cốt truyện của 098 mới khôi phục lại hoàn toàn.

098 : Một người xem náo nhiệt làm sao thú vị bằng hai người cùng xem a....

Lúc Tiết Ngọc Nhi nhận được điện thoại là khi cô đang chuẩn bị dùng cơm chiều với Viên Giai Nghệ, cô nhìn nhìn màn hình điện thoại nhíu mày.

"Ai vậy?"

Viên Giai Nghệ đang vo gạo, hỏi Tiết Ngọc Nhi.

"Là bạn học cùng lớp, nhưng bình thường tớ và cậu ta không hay nói chuyện, tại sao hôm nay lại đột nhiên gọi cho tớ?"

Tiết Ngọc Nhi thắc mắc.

"Có thể là có chuyện gấp, nhận đi, đưa rau để tớ xử lí cho."

"Alo?"

Tiết Ngọc Nhi vẫn tiếp điện thoại.

"Cái gì? Hôm nay tôi thật sự có đi dạo ở trung tâm thành phố.... Ừm... Được... Lát nữa tôi sẽ xem thử.... Cảm ơn cậu."

Sau khi cúp điện thoại, Tiết Ngọc Nhi vẫn còn chưa định thần lại được.

Viên Giai Nghệ quan tâm hỏi.

"Có chuyện gì vậy?"

"Không có gì, lúc nãy bạn học kia hỏi tớ sáng nay có đi ngang qua trung tâm thành phố hay không, sau đó thì nhắc tớ lên diễn đàn xem thử đi."

Tiết Ngọc Nhi nói xong, liền cầm điện thoại vào trang diễn đàn của trường.

"Để tớ xem thử."

Tiết Ngọc Nhi vừa liếc mắt một cái đã nhìn thấy tiêu đề đang hot trên diễn đàn, đồng thời cũng nhận ra Tần Húc Dương trong nháy mắt. Hơn nữa chuyện này rất có khả năng liên quan đến chuyện xảy ra sáng nay.

Cô ấn xem video, bên trong có vài người, ngoại trừ Tần Húc Dương ra còn lại đều được làm mờ gương mặt. Với hiệu ứng mosaic này, nếu không phải là người vô cùng quen thuộc với đương sự, nhất định không thể biết họ là ai, cho nên Tiết Ngọc Nhi liền nhẹ nhàng thở ra. Có điều, một lần nữa nhìn thấy cảnh tượng Tần Húc Dương giẫm chân đứa bé, trong lòng cô vẫn cảm thấy có chút run sợ.

Chuyện gì xảy ra tiếp theo Tiết Ngọc Nhi nhớ rất rõ ràng, có điều hiện tại cô lại nghe được câu nói khác phát ra từ trong miệng của Tần Húc Dương, hơn nữa còn là trước khi hắn nói xin lỗi đứa bé.

Hắn nói : 'Rõ ràng là nó đụng phải tôi, nên xin lỗi cũng là nó xin lỗi tôi mới đúng chứ.'

Trong giọng nói còn mang theo vẻ khinh thường và bất mãn cùng cực.

Lúc nghe được câu nói này, phản ứng đầu tiên của Tiết Ngọc Nhi chính là không thể tin được. Cô có nghĩ như thế nào, cũng không thể ngờ rằng người mà bản thân từng thích lại có thể đáng sợ và tàn nhẫn đến như vậy.

Cô xem đi xem lại cideo vài lần, đối chiếu từng câu từng chữ với khẩu hình miệng, kết quả lại thiếu chút nữa tức giận mà ném vỡ điện thoại.

"Thật không thể tin được hắn lại là loại người này! Là do mắt tớ mù!"

"Khoan đã."

Viên Giai Nghệ đột nhiên giữ tay Tiết Ngọc Nhi lại, cô xin lỗi cười cười.

"Xin lỗi nha, lúc nãy tớ vô tình nhìn thấy video cậu đang xem, có thể cho tớ mượn một xíu không?"

Tiết Ngọc Nhi chớp chớp mắt, cảm thấy có chút kỳ quái, bởi vì bình thường Viên Giai Nghệ không hề cảm thấy hứng thú với mấy chuyện này, hôm nay đột nhiên đổi tính. Có điều cô vẫn đưa điện thoại cho Viên Giai Nghệ.

"Ký chủ, Viên Giai Nghệ ném vỡ điện thoại của Tiết Ngọc Nhi."

098 nghe lời Lăng Sơ Nam đi thăm dò tình hình lập tức mách lẻo lại.

"Dường như cô ta đã nhận ra đứa bé trong video chính là em trai của mình."

"Ừm."

Lăng Sơ Nam gật đầu.

"Sau đó cô ta gọi điện thoại về nhà, mẹ Viên xác nhận sáng nay đã đến trung tâm thương mại ở đó, tiếp theo Viên Giai Nghệ dường như muốn bay đến đánh nam chính một trận, có điều đã bị Tiết Ngọc Nhi ngăn cản. Tiết Ngọc Nhi còn quyết định sẽ ra mặt để vạch trần nam chính."

098 tiếp tục nói.

Dường như khi đó nam chính không hề giả vờ.

098 vừa mới nghĩ như vậy, thông báo nhắc nhở đã xuất hiện.

"Giá trị nghịch tập +5%, hiện tại giá trị nghịch tập là 50%. Mong ký chủ tiếp tục cố gắng."

Đây hẳn là nguyên nhân vì sao lúc trước Lăng Sơ Nam lại nói hôm nay sẽ giải quyết thêm một hậu cung của nam chính. Trong cốt truyện, Viên Giai Nghệ chính là một người cực kì cuồng em trai, sau khi nam chính tự tìm đường chết, hơn nữa còn là trước khi cô thích hắn, không cần nói cũng biết về sau hai người căn bản không có khả năng.

Mặc dù lần này là do may mắn, nhưng 098 vẫn cảm thấy ký chủ nhà nó thật là lợi hại a, tiêu diệt từng người một thật sự quá kích thích.

---Truyện chỉ đăng tại wattpad YuTuyTien

Sau khi biết bản thân có mặt trên diễn đàn, Tần Húc Dương chỉ cười cười, căn bản không thèm quan tâm. Trước đây có không ít người muốn kiếm chuyện với hắn, nhưng đến cuối cùng vẫn trở thành thảm lót chân cho hắn, khiến cho địa vị nam thần trong trường của hắn càng thêm vững chắc. Lần này hắn cảm thấy cũng sẽ lại như thế mà thôi.

Tần Húc Dương nhớ lại biểu tình lúc tạm biệt hắn hôm nay của Tiết Ngọc Nhi dường như không được vui lắm, có thể là cơ thể không được khỏe, đang định ra ngoài mua cho cô một ít đồ ăn trà sữa linh tinh, đột nhiên nhìn thấy bạn cùng phòng đẩy cửa đi vào, biểu tình còn có chút kỳ lạ.

"Làm sao vậy? Tôi đâu có nợ tiền cậu đâu?"

"Không...không phải."

Biểu tình của bạn cùng phòng càng thêm kỳ lạ, giống như đã ăn phải cái gì khó nuốt.

Tần Húc Dương không thể chịu được cảnh người khác giả bộ thần thần bí bí trước mặt mình, không khỏi hỏi thêm lần nữa.

"Cuối cùng là cậu bị làm sao đấy?"

Bạn cùng phòng tựa hồ bị dọa sợ.

"Không có gì cả, thật đó, chỉ là cơ thể có chút không thoải mái, tôi về phòng trước."

"Thật là khó hiểu."

Tần Húc Dương thì thầm một tiếng.

"Tại sao mình lại có cảm giác cậu ta đang sợ mình vậy nhỉ?"

Lúc này hắn mới đột nhiên nhớ đến chiều nay bản thân đã xem nhẹ tin tức trên diễn đàn, quyết định trước tiên cứ lên đó xem thử sau đó mới gọi điện thoại cho Tiết Ngọc Nhi.

Bởi vì Tiết Ngọc Nhi tự mình ra mặt, cho nên hướng gió thảo luận đã nghiêng về một phía, hất nước bẩn đầy người Tần Húc Dương.

Lầu 1965 : Bé trai nhà người ta chỉ bất cẩn đụng phải hắn một chút, hắn lại giẫm mạnh đến thế. Thật sự không biết nếu có người chọc phải hắn, có phải hắn sẽ hạ tử thủ luôn không đây? Thật sự quá đáng sợ rồi mà.

Lầu 1966 : Tần Húc Dương tại sao còn không ra mặt giải thích? Trước đây nếu có người chọc đến hắn, không phải hắn sủa rất lợi hại, lật ngược tình thế hay lắm sao? Có điều lần này tôi thấy hắn không cần giả vờ nữa đâu, nữ thần của tôi đã ra mặt, tôi tin nữ thần.

.....

"Rầm!"

Laptop bị hất xuống mặt đất, phát ra một tiếng vang lớn, vỡ thành hai mảnh.

Tần Húc Dương thở hồng hộc, hai mắt đỏ ngầu, tại sao diễn đàn lại có được video của chuyện sáng nay? Hơn nữa âm thanh còn rõ đến vậy. Hắn nhớ rất rõ, câu nói kia của hắn nói vô cùng nhỏ, tại sao trong video lại có thể lớn đến vậy được?

Nghĩ tới nghĩ lui, ngay cả Tần Húc Dương cũng cho rằng bản thân đã nhớ lầm, có lẽ hắn thật sự đã vô ý nói lớn như vậy đi?

Nhưng điều khiến cho Tần Húc Dương tức giận lại là Tiết Ngọc Nhi cư nhiên lại đứng về phía đối lập với hắn.

Nghĩ đến đây, Tần Húc Dương xoáy người gọi một cuộc điện thoại, dồn dập nói.

"Xảy ra chuyện lớn như vậy, tại sao mày lại không báo cho tao biết?"

"Đại...đại ca?"

Người ở đầu dây bên kia dường như đang ở quán cơm, xung quanh khá ồn ào, vài giây sau, mới trở nên yên tĩnh lại, âm thanh vâng vâng dạ dạ của người nọ mới trở nên rõ ràng hơn.

"Anh đang nói chuyện anh bị tung video lên diễn đàn sao? Chuyện đó em có nói cho anh biết a. Nhưng mà lúc đó hình như anh đang ngủ, nói với em không sao cả."

Nói đến đây người nọ còn có chút ủy khuất.

"Hơn nữa, em cũng đã tìm người giúp anh tẩy trắng rồi, không ngờ Tiết Ngọc Nhi lại ra mặt, sức chiến đấu của đối phương quá cường đại, em không chống lại được, em còn tưởng anh sẽ nghĩ ra biện pháp, cho nên....."

Tần Húc Dương ngắt điện thoại, tức giận đến nỗi thiếu chút nữa đã đập nát điện thoại. Có điều cuối cùng hắn vẫn nhịn xuống, lần nữa gọi một cuộc điện thoại khác, lần này tên hiển thị ghi là Tử Vi, cũng chính là Tử Sắc Tường Vi trong game.

"Học tỷ, chị có nhìn thấy tin tức trên diễn đàn chiều này không?"

"Chị cũng vừa nhìn thấy, đang định gọi điện thoại cho em đây."

Tử Vi ở đầu dây bên kia tiếp tục nói.

"Chiều nay chị và Tiểu Y cùng đi dạo phố, xảy ra chuyện lớn như vậy mà em lại không gọi điện thoại cho chị sớm. Có phải em đã chọc đến ai rồi không? Vậy mà lại dám làm ra loại chuyện này, em yên tâm, chị và Tiểu Y đều tin em, có chuyện gì cần hỗ trợ cứ nói với chị."

"Ký chủ, hậu cung số 2 của nam chính đã gỡ bài viết."

098 vừa mới tổng hợp những hậu cung còn sót lại của nam chính, bao gồm Thanh Thảo Y Y học muội, Tử Sắc Tường Vi học tỷ, người thứ ba vẫn chưa lên sân khấu, số 4 chính là em gái của Trịnh Minh Kiệt - Trịnh Minh Duyệt. Dựa theo hiệu suất làm việc của Lăng Sơ Nam, Trịnh Minh Duyệt không xuất hiện được bao nhiêu sẽ lại xuống sân khấu thôi. 098 cảm thấy Lăng Sơ Nam thực sự rất thích hợp để làm nhiệm vụ, cũng quá lợi hại rồi a.

"Ký chủ, có cần đăng thêm một bài nữa không?"

"Không cần đâu, mục đích đã đạt được rồi."

Lăng Sơ Nam nói, sau đó giương mắt nhìn đồng hồ trên tường.

"10 giờ."

"10 giờ thì làm sao ạ?" 098 hỏi.

Lăng Sơ Nam không hề trả lời, đứng dậy đi về phía phòng làm việc bên cạnh.

Phong Bất Dự đang lật xem văn kiện, thấy Lăng Sơ Nam đi vào, gương mặt liền lộ ra nụ cười, kéo tay dắt cậu đến ngồi bên cạnh mình.

"Bảo bối có đói bụng không?"

"Không có."

Lăng Sơ Nam nghiêng đầu nhìn về phía Phong Bất Dự.

"Chú ơi, có phải chú không thích cháu không?"

---

Chương 87

Edit : YuTuyTien

098 :"Ký chủ, ngài hỏi như vậy có phải hơi đột nhiên hay không?"

Không phải là nó cảm thấy ký chủ nhà nó sẽ tỏ tình thất bại, có điều lỡ như đem người ta dọa chạy thì phải làm sao đây chứ?

Khoan đã, nó nhớ sáng nay ký chủ còn cảm thán rằng của người này rất lớn, bây giờ lại....

"098, sao ngươi lại trở nên đen tối như vậy?"

Đang lúc 098 trái lo phải nghĩ, đột nhiên lại nghe được âm thanh của ký chủ nhà nó truyền đến.

Lúc này nó mới phát hiện, Lăng Sơ Nam đã bò lên người của ai kia rồi.

"Ký....ký chủ? Ngài thổ lộ thành công rồi?"

"Phải là y thổ lộ thành công với ta."

Lăng Sơ Nam nói.

"Ta phát hiện gần đây ngươi có vẻ rất thích thất thần, hơn nữa suy nghĩ cũng càng ngày càng nhiều."

"Thực xin lỗi ký chủ, sau này tui sẽ chú ý hơn."

098 nhất thời rùng mình. Lúc Lăng Sơ Nam làm nhiệm vụ, rất ít khi kêu nó hỗ trợ nghĩ ra phương án, dẫn đến việc gần đây nó khá nhàn rỗi, cho nên nó mới xuất hiện tình huống thường xuyên đi vào cõi thần tiên, thậm chí còn xảy ra chuyện bỏ lỡ một vài tin tức quan trọng, tỷ như lần trước Lăng Sơ Nam đã gửi tin nhắn cho bảo tiêu như thế nào nó lại không hề phát hiện.

Lúc nãy sau khi Lăng Sơ Nam hỏi Phong Bất Dự có phải không thích cậu hay không, cả người Phong Bất Dự liền trở nên cứng đờ, dường như có chút ngoài ý muốn, kế đó y lại giống như một tên nhóc mới lớn trở nên vô cùng khẩn trương, tay chân không khỏi luống cuống, mãi một lúc lâu sau mới có thể hồi phục tinh thần.

"Thích.... Không không.... Bảo bối, anh yêu em."

"Tại sao?"

"Anh cũng không biết nữa. Lần đầu tiên anh nhìn thấy em, anh liền cảm thấy có một loại lực lường nào đó đã điều khiên cơ thể anh, nếu nói tiếp nữa có lẽ em sẽ cười anh, nhưng mà khi đó, chỉ trong nháy mắt bắt gặp em, anh đã nghĩ rằng, chúng ta nhất định phải ở bên nhau, chúng ta chính là trời sinh một cặp."

Ánh mắt Phong Bất Dự vô cùng chân thành.

"Bảo bối, anh yêu em!"

Lăng Sơ Nam bình tĩnh nhìn người nọ thật lâu, cậu không nhìn ra một tia giả dối nào trong mắt y, cậu cũng biết lời của y đều là sự thật, ít nhất cho đến hiện tại, người này chưa từng lừa gạt cậu lần nào cả.

Thật ra Lăng Sơ Nam biết tật xấu của bản thân, mặc dù nhìn bề ngoài mà nói, mấy thế giới trước cậu và người này sống chung rất tốt, những việc mà tất cả những cặp tình nhân bình thường sẽ làm họ đều đã làm, cũng chưa từng xảy ra bất kỳ mâu thuẫn nào cả, ngay cả 098 cũng khẳng định Lăng Sơ Nam đã yêu người đàn ông này.

Nhưng trên thực tế, Lăng Sơ Nam đối với người này chỉ dừng lại ở khái niệm đồ ăn và bạn giường, chưa từng có biến hóa.

Mà nguyên nhân là vì cậu không tin vào tình yêu.

Không, phải nói là cậu đã từng tin vào nó, lúc cậu chưa trải qua mọi chuyện. Cho nên, khi đó lúc Sở Vân Qua xuất hiện, cậu mới nói với y rằng, y đã đến chậm rồi.

Có điều, rốt cuộc là vì nguyên nhân gì lại khiến cho một người bám riết không tha một người qua nhiều thế giới như vậy chứ? Cho dù không có được ký ức, vẫn có thể một lần lại một lần tìm thấy cậu, sau đó yêu cậu, độ nóng rực trong mắt cũng chưa từng thay đổi.

Thật là thần kỳ.

Nghĩ như vậy, Lăng Sơ Nam nhìn vào hai mắt của Phong Bất Dự, lộ ra một nụ cười rạng rỡ với y.

"Chú ơi, em cũng thích chú!"

Sau đó là lúc 098 nhìn thấy cảnh hai người đang ôm nhau, nó có chút lo lắng.

"Ký chủ, không lẽ hôm nay ngài muốn lăn giường với y?"

"Làm sao vậy?"

Lăng Sơ Nam hỏi lại.

"Đều đã thổ lộ, lăn giường không phải là chuyện đúng tình hợp lý à?"

.... Lăn giường xong cần phải tắm rửa, đuôi cá của ngài sẽ bị lộ đó. Có điều mấy lời này vừa đến bên miệng liền bị 098 nuốt xuống. Lăng Sơ Nam hiển nhiên không phải là một ký chủ nghe lọt lời khuyên.

---Truyện chỉ đăng tại wattpad YuTuyTien

Giống như suy nghĩ của 098, Phong Bất Dự thuận lý thành chương phát hiện đuôi cá của Lăng Sơ Nam.

Có điều lo lắng của 098 vẫn như cũ không hề xảy ra, Phong Bất Dự chẳng những không cảm thấy chuyện này có gì kỳ quái, thậm chí còn hung hăng khen lấy khen để đuôi cá của Lăng Sơ Nam, giống như đối đãi với một báu vật quý giá nào đó mà nhẹ nhàng vuốt ve.

"Đây là chiếc đuôi cá hoàn mỹ và xinh đẹp nhất mà anh từng nhìn thấy."

"Chú là gì?"

Lăng Sơ Nam dựa vào người Phong Bất Dự, lắc lắc chiếc đuôi, hơi hơi nhổm dậy hỏi.

Uy lực của đuôi nhân ngư 098 đã từng chứng kiến qua, cảnh tượng chiếc đuôi dễ dàng tạo ra một cái lỗ lớn trên tường lúc trước nó vẫn còn nhớ như in, có điều hiện tại Lăng Sơ Nam lại không hề kiêng nể dùng đuôi vỗ vào đùi Phong Bất Dự, đối phương lại không hề chịu bất kỳ tổn thương nào. Lúc này 098 mới hoàn toàn tin vào câu nói Phong Bất Dự không phải người bình thường mà Lăng Sơ Nam đã nói.

Mà phản ứng tiếp theo của Phong Bất Dự càng chứng thực suy đoán của Lăng Sơ Nam.

"Muốn nhìn sao?"

Phong Bất Dự hỏi.

Lăng Sơ Nam gật đầu.

"Muốn!"

"Được."

Phong Bất Dự hôn hôn môi Lăng Sơ Nam, lại sờ sờ chiếc đuôi của cậu.

"Chúng ta ra hồ nước."

Đuôi nhân ngư dưới sự vuốt ve của Phong Bất Dự có vẻ vô cùng mẫn cảm, Lăng Sơ Nam cảm thấy cơ thể trở nên mềm nhũn.

"098, cái đuôi này là chuyện gì vậy?"

"Ký chủ, nơi y sờ là tuyến sinh dục của ngài."

098 vô cùng bình tĩnh.

"Nhân ngư là chủng tộc lưỡng tính, mỗi một nhân ngư đều có thể sinh sản tạo ra hậu nhân, cho nên tất cả nhân ngư đều có tuyến sinh dục của riêng mình. Nguyên hình của nhân ngư có thể nói không gì cản được cả, cho nên đây cũng xem như là nhược điểm duy nhất của họ."

Có điều, việc mà Lăng Sơ Nam chú ý lại không phải câu nhược điểm mà 098 cố ý nhấn mạnh, cái khiến cậu quan tâm chính là....

"Ý ngươi là ta có thể sinh con?"

"....Không thể. Ký chủ, ngài là linh hồn ngoại lai ở thế giới này, hơn nữa nghiêm túc mà nói, cơ thể này đã chết, cho nên ngài sẽ không có khả năng sinh ra hậu nhân của chính mình."

Nói xong 098 còn bổ sung thêm.

"Cho dù ở bất kỳ thế giới nào được thiết lập như thế giới này, ngài cũng không thể sinh con.... Đương nhiên, cũng không thê rkhieens người khác có con với ngài."

"Nói cách khác, ta không có khả năng sinh sản."

"Đúng vậy."

Lúc này, Phong Bất Dự đã ôm Lăng Sơ Nam ra khỏi bồn tắm, trên người y chỉ tùy tiện khoác một kiện áo tắm dài, cũng không ra khỏi phòng, mà trực tiếp nhảy ra từ cửa sổ phòng ngủ xuống đất, dừng ở con đường nhỏ trong hậu viện.

Hiện tại trời đã tối đen, trong khuôn viên có vẻ vô cùng yên tĩnh.

"Sau này nếu em muốn bơi lội cứ đến đây bất kì lúc nào, không nhớ đường cứ kêu anh."

Vừa đi, Phong Bất Dự vừa nói với Lăng Sơ Nam.

Lăng Sơ Nam gật đầu, có vẻ vô cùng ngoan ngoãn.

098:.....Ký chủ, ngài vẫn chưa chịu từ bỏ thiết lập à?

Phong Bất Dự cẩn thận để Lăng Sơ Nam vào hồ nước trước, sau đó mới bước xuống hồ.

"Bảo bối nhìn kỹ, anh sắp biến hình rồi."

Nói xong, Phong Bất Dự liền bơi ra xa, nháy mắt đã biến mất khỏi mặt nước.

"Ký chủ, y biến mất rồi."

098 quét xung quanh bốn phía và cả dưới nước một lần, nhưng lại không hề phát hiện ra bóng dáng của Phong Bất Dự.

"Tui đã tìm kiếm khắp nơi, y giống như đột nhiên biến mất vậy."

"Ngươi vẫn chưa tìm phía trên."

Lăng Sơ Nam ngẩng đầu.

"Rồ.... Rồng!"

Thanh âm của 098 tràn đầy kinh ngạc. Không ngờ Phong Bất Dự lại chính là Thần Long.

"Sao lại có thể?"

"Tại sao lại không thể? Nhân ngư còn tồn tại, tại sao rồng lại không thể chứ?"

Lăng Sơ Nam hỏi ngược lại.

098 nghĩ nghĩ một chút, tán đồng nói.

"Ký chủ nói rất đúng!"

Sau đó nó lập tức phản ứng lại. Đây chỉ là một thế giới bình thường, sự tồn tại của nhân ngư còn có thể tạm chấp nhận, mặc dù thời gian sống của nhân ngư rất lâu, lực công kích cũng rất cao, nhưng từ trước đến nay nhân ngư đều sinh sống sâu dưới lòng đại dương, lên trên mặt đất sẽ vô cùng yếu ớt. Nhưng Thân Long lại hoàn toàn trái ngược, bọn họ đều là loại sinh vật chỉ tồn tại trong truyền thuyết, có thể nói tuổi thọ của Thần Long ánh ngang với trời đất, chứ đừng nói đến sự ảnh hưởng của biển cả hay đất liền đến họ.

Tại sao thế giới này lại có thể xuất hiện loại sinh vật phá vỡ cân bằng như vậy?

Lúc này nó mới nhớ ra Lăng Sơ Nam từng kêu nó hỏi về cốt truyện thứ hai, cho nên nó nghĩ rằng chuyện này nhất định có liên quan đến cốt truyện thứ hai đó, lập tức trở nên nghiêm túc,  nhanh chân chạy đến thúc giục phía trên về cốt truyện.

Bản thể của Phong Bất Dự rất lớn, Lăng Sơ Nam bơi đến giữa hồ nước cũng chỉ có thể thấy rõ được đầu rồng màu vàng kim và một nửa cơ thể sáng rực của nó, còn nửa còn lại đã bị mây trên chời che khuất.

Y nhẹ nhàng phát ra một tiếng gầm, sau đó càng ngày càng nhỏ lại, cho đến khi hóa trở lại hình người đi về phía Lăng Sơ Nam, ôm chặt cậu vào người, nhẹ nhàng vuốt ve chiếc đuôi của Lăng Sơ Nam.

"Bảo bối, em xem, chúng ta quả nhiên là chân ái, ngay cả màu sắc cũng giống nhau."

098:"Thật là không biết xấu hổ, ký chủ, màu vàng kim của y rõ ràng không đẹp bằng ngài!"

"Lúc nãy ta không nhìn rõ lắm, 098, ngươi có nhìn rõ không? Bản thể của y rốt cuộc có bao nhiêu cái jj vậy?" (Ủa anh?)

".....Không thấy rõ."

"Kệ đi, sau này cũng biết."

Có điều cho dù là bao nhiêu cái jj, rồng khai trai đều cùng một loại đức hạnh mà thôi. Cũng may sau khi Lăng Sơ Nam biến về bản thể, sức chịu đựng trở nên cao hơn rất nhiều, năng lực khôi phục cũng được xem là nhất đẳng. Nếu không thì chỉ dựa vào hình dáng nhân loại thật đúng là không chịu nổi.

---Truyện chỉ đăng tại wattpad YuTuyTien

Buổi chiều ngày thứ ba, Lăng Sơ Nam mới chậm rãi tỉnh lại ở trên giường, trợn tròn mắt nửa ngày, không hề lên tiếng.

"Ký...ký chủ, ngài không sao chứ?"

098 có chút thấp thỏm, hình như ký chủ có gì đó không được ổn cho lắm.

"Hửm?"

Lúc này Lăng Sơ Nam dường như mới lấy lại tinh thần.

"Không có gì đâu. Chỉ là ta không ngờ rằng...."

"Không ngờ rằng gì ạ?"

098 cẩn thận hỏi.

Chỉ thấy Lăng Sơ Nam đột nhiên lộ ra một nụ cười rạng rỡ.

"Làm ở hình dạng nhân ngư cư nhiên lại sảng khoái đến như vậy!"

"...."

Nó quả nhiên không nên ôm quá nhiều mong chờ từ phía Lăng Sơ Nam.

Lúc này trò chơi đã mở lại hai ngày rồi, sau khi Lăng Sơ Nam được Phong Bất Dự hầu hạ cơm nước xong, liền không nhanh không chậm bò vào khoang trò chơi.

Đây là lần đầu tiên kể từ khi <Linh Giới> ra mắt đến nay cập nhật, có thể nói lần cập nhật này đã thay đổi long trời lở đất.

Sau khi bước vào khoang trò chơi, Lăng Sơ Nam không hề lựa chọn lập tức đi vào trò chơi, mà là chạy đến diễn đàn.

<Linh Giới> vỗn dĩ chính là một trò chơi thực tế ảo cho mọi lứa tuổi, lúc ra mắt ở phạm vi Hoa Quốc đã phát hành hơn hai ngàn vạn bộ thiết bị trò chơi, chưa đầy ba ngày con số này đã bị tranh đoạt không còn chút nào. Những người không giành được thiết bị trò chơi vẫn luôn trông ngóng ngày trò chơi chính thức phát hành, mà người giành được thiết bị vô cùng hưng phấn, diễn đàn trò chơi đã sớm nổ tung trong mấy ngày đợi game cập nhật.

Lúc đó, những bài viết đang hot đều là suy đoán nội dung cập nhật, mà những người không lấy được thiết bị trò chơi chỉ mong ngóng ngày trò chơi chính thức phát hành. Có điều đa số người chơi đều không thèm để ý chuyện này, có không ít người cười nhạo rằng những người đó suy nghĩ kỳ lạ, lúc trước trò chơi đã nói qua sẽ thử nghiệm trong vòng nửa năm, bây giờ mới chỉ qua hai ba tháng, vẫn còn sớm chán.

Kết quả lại khiến cho bọn họ bị vả mặt.

Trước ngày hoàn thành cập nhật, <Linh Giới> tuyên bố chính thức ra mắt trò chơi trên toàn thế giới, vô số những người đã sớm mong chờ trò chơi lập tức vọt vào.

"Ký chủ, đây là bởi vì ngài đã kích hoạt chức nghiệp ẩn sớm hơn dự tính."

098 nói.

"Trong cốt truyện, hai tháng sau mới tìm ra chức nghiệp ẩn, cho nên khi ấy trò chơi mới có thể chính thức phát hành. Đúng rồi, ngài có thể kêu người cướp đi chức nghiệp ẩn của nam chính trước, như vậy nam chính sẽ mất đi một con át chủ bài rồi."

"Đúng là ý kiến hay!"

Lăng Sơ Nam nói.

098 :"....." Tại sao nó lại cảm thấy trong câu nói của ký chủ có hàm chứa ý châm chọc rất sâu nhỉ?

Lăng Sơ Nam tùy tiện lướt diễn đàn một lát, sau đó giữa vô số tin tức tìm được bài viết mà cậu cần.

Có một bài đăng, gọi là phân tích tính thực tế của bảng xếp hạng trò chơi, mà cái này là dựa vào bảng xếp hạng trong trò chơi để làm ra, chủ bài viết có ID tên Bách Hiểu Sinh, xem như là người quen.

"Ngươi xem."

Lăng Sơ Nam kêu 098 nhìn vào bài viết.

"Hào quang nhân vật chính."

098 tập trung đọc bài viết, trong đó thế nhưng lại ghi rõ ràng, Tần Húc Dương là người có khả năng nhận được chức nghiệp ẩn thứ hai trong trò chơi. 098 lập tức hiểu ra Lăng Sơ Nam tại sao lại muốn đến diễn đàn vây xem. Mắt người đôi khi còn có thể rõ ràng hơn cả hệ thống trò chơi, nếu Lăng Sơ Nam nghe theo kiến nghị khi nãy của nó, dưa theo cốt truyện canh thời gian để phá rối nam chính lấy được chức nghiệp ẩn, đến lúc đó chỉ sợ mọi chuyện đã xong.

"Tên nam chính này không tồi, rất lợi hại."

Lăng Sơ Nam thừa nhận năng lực của Tần Húc Dương.

"Cốt truyện thứ hai đã có chưa?"

"Thưa ký chủ, tui đã phản hồi lên phía trên, nhưng vẫn chưa nhận được câu trả lời."

098 đáp.

"Không sao cả, không vội."

Lăng Sơ Nam lựa chọn vào trò chơi.

Trong bài viết không hề nói nam chính sẽ đến nơi nào làm nhiệm vụ, có điều hắn lại nói hắn nhận được nhiệm vụ ở chỗ nào. Điểm này thật ra cũng giống với cốt truyện, Lăng Sơ Nam rất dễ dàng đã đoán được hiện tại Tần Húc Dương đang ở đâu.

"Ký chủ, bây giờ ngài không đến ngăn cản nam chính làm nhiệm vụ sao?"

098 hỏi.

"Ngươi có nhớ Tử Sắc Tường Vi có một tên theo đuổi không?"

Lăng Sơ Nam nói.

098 :"ID trong game của hắn có tên là Trời Cao Đường Dài, là tình địch số một của nam chính."

"Ừm, giúp ta nhắn tin với hắn, nói cho hắn làm cách nào để đoạt được chức nghiệp ẩn trước khi nam chính hoàn thành được nhiệm vụ."

"Ký chủ cũng thật tàn nhẫn."

"Hửm?"

"Không có, ý của tui là ký chủ thật thông minh!"

098 vội vàng sửa miệng.

"Ừm."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play