Editor: Phong Nguyệt
Chỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_
Các trang web khác là re-up. Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor.
Đã có kết quả thi học kì lớp mười một. Đường quả vẫn đứng đầu khối như cũ, khoảng cách đến điểm tối đa vẫn là một điểm, và vẫn là mất điểm môn Ngữ văn. Thực ra thì giáo viên văn cũng muốn cho cô điểm tối đa.
Khiến mọi người kinh ngạc nhưng lại không ngoài ý muốn là Ngụy Việt nhảy lên top 10. Không phải top 10 của lớp, là top 10 toàn khối.
Lần trước kiểm tra, điểm văn của Ngụy Việt khó khăn lắm mới đạt tiêu chuẩn. Thật không nghĩ chỉ có nửa tháng ngắn ngủi, cậu đã tiến bộ không ít. Điểm số của cậu so ra kém rất nhiều so với các bạn học tốt Ngữ văn, nhưng cũng đủ để vô số người áp lực.
Top 10 toàn khối, top 5 của lớp.
Top 5 của C2-3, trừ Đường Quả, đều nhìn Ngụy Việt như nhìn thấy kẻ thù, mười phần kiêng kị. Ngay cả Phó Trác Thư cũng không thể không run lên một chút, tốc độ của Ngụy Việt thực sự rất đáng sợ. Với cái đà này, chẳng mấy chốc Ngụy Việt sẽ vượt qua cậu ta.
Kỷ Tiểu Tư không tin được. Kì trước cậu vẫn còn đứng thứ nhất đếm ngược mà.
Cô ta không cam lòng. Dùng thông minh tuyệt đỉnh, vất vả lắm mới leo đến top 12, nhưng cũng chẳng ai chú ý.
Nhớ đến mình phải chịu trọc đầu mấy tháng nữa, cô ta phát khổ.
Gần đây nhóm vẫn cứ nhân lúc không thích hợp nhất mà phát lì xì, lâu lâu cô ta cướp được, nhưng lại chẳng phải đồ tốt. Thời gian trôi qua, cô ta càng ngày càng khó chịu.
Cô ta không cam lòng, vì sao Đường Quả bị hủy dung rồi vẫn có thể sống tốt như thế, cướp đi tất cả hào quang.
Một người khác cũng không tốt lắm, là côn đồ nhị trung Mã Mậu. Hắn ta không biết từ lúc nào đã quen thói đi đến nhất trung tìm Đường Quả.
Dần dà, cả nhất trung lần nhị trung đều biết Mã Mậu mê Đường Quả. Người hiểu chuyện cảm thấy kì quái, người không hiểu chỉ cho là giáo hoa Đường có sức hút lớn.
Động tĩnh như thế, người nhà họ Mã đương nhiên biết.
Bọn họ nhất trí với nhau, Đường Quả dùng thủ đoạn mới khiến Mã Mậu mê mình, mục đích của cô không đơn giản, cho rằng nhà họ Đường không chịu từ bỏ ý định, muốn hại Mã Mậu.
Vì thế, mẹ Mã Mậu nhân lúc Mã Mậu không có nhà, đi đến nhà họ Đường, chỉ mặt điểm danh Đường Quả.
Ông Đường bà Đường hận người nhà họ Mã cực kì. Họ đã chuẩn bị thật lâu, nhưng mà phát triển xí nghiệp không phải chuyện một sớm một chiều, coi như đã qua một năm nhưng họ vẫn còn kém nhà họ Mã, chỉ đành nhịn.
"Hôm nay tôi đến đây cũng không có ý gì," Mẹ Mã Mậu từng là con nhà giàu, kiêu căng ngạo mạn, lúc nhìn thấy Đường Quả còn lộ ra vẻ chán ghét, "Tôi không cần biết con gái nhà anh chị có mục đích gì hay là thật lòng thích con trai tôi, nhưng tôi cảnh cáo anh chị, tốt nhất là rời xa con trai tôi đi, nếu không tôi sẽ không khách khí."
Nếu con gái nhà họ Đường xinh đẹp một chút, để con trai chơi đùa cũng được. Nhưng nó là một kẻ xấu xí, còn truyền đi khắp nơi như thế, bà ta cảm thấy thật sự mất mặt.
Ông Đường bà Đường nghe xong suýt nữa thì tức chết. Con gái bảo bối của họ thích thằng Mã Mậu không ra gì kìa? Con rể tương lai của họ giỏi giang hơn Mã Mậu nhiều, có mù mới thích đứa cặn bã như thế.
"Chị Mã, hình như chị có hơi quá đáng." Sắc mặt bà Đường khó coi, "Tôi không biết con gái tôi có liên quan gì đến con trai chị, nhưng con gái tôi đã có bạn trai rồi, tôi nhớ thằng bé không phải Mã Mậu."
Mẹ Mã Mậu cười một tiếng, "À, thì ra đã có bạn trai rồi? Cũng đúng, bây giờ mà không tìm bạn trai sớm, về sau..."
Bà Đường không nhịn được, đứng phắt dậy. Nhà họ Mã đúng là khinh người quá đáng.