Editor: Phong Nguyệt
Chỉ đăng trên w.a.t.t.p.a.d _phongnguyetnguyet_
Các trang web khác là re-up. Hãy đọc bên w.a.t.t.p.a.d để ủng hộ editor.
Kỷ Tiểu Tư về nhà, vội vào nhóm, hít sâu một hơi rồi tag Đường Quả. Cô ta cầm gương săm soi, đầu đang dần mọc tóc.
Nhưng nghĩ đến thi cuối kì, cô ta lại đội mũ lên, cắn răng nhắn tin.
[Kỷ Tiểu Tư]: Giáo Hoa, cô đâu rồi? Tôi có chút việc muốn nhờ cô.
Kỷ Tiểu Tư xuất hiện, cả nhóm hào hứng. Họ không định giao lưu gì với cô ta, nhưng thấy cô ta trực tiếp tìm Đường Quả, họ rất hứng thú. Kỷ Tiểu Tư muốn làm gì đây?
Không ai lo lắng Giáo Hoa sẽ chịu thiệt thòi. Giáo Hoa mà có thể phải chịu thiệt á hả?
Ngụy Việt ngồi trong phòng Đường Quả làm đề văn, Đường Quả ngồi một bên đọc sách, vừa đọc vừa giám sát cậu. Ngụy Việt tuy thấy đến phòng bạn gái không phải vì sẽ được thơm có chút ngoài ý muốn, nhưng làm bài lại không giống vậy.
Dù sao có bạn gái bên cạnh, Ngữ văn chó má trong mắt cậu cũng có chút đáng yêu.
[Kí chủ, Kỷ Tiểu Tư gọi cô.]
Đường Quả nhướn mày, "Biết rồi."
Nói thật cô cũng tò mò, không biết Kỷ Tiểu Tư tìm cô làm gì.
Cô lên nhóm.
[Giáo Hoa]: Gì thế?
Kỷ Tiểu Tư thấy chủ nhóm xuất hiện, nghĩ mình sẽ phải hói đầu mấy tháng nữa, có chút khó chịu. Nhưng tưởng tượng đến thành tích kém, cô ta lại càng khổ sở.
Cô ta muốn thi tốt, một phần là không để người khác xem thường, còn một phần khác là có thể theo được bước chân của Phó Trác Thư.
Chỉ số thông minh của Đường Quả quá biến thái, hiện tại cô ta không hi vọng xa vời có thể đuổi được người ta, chỉ cần lọt top 10, gần Phó Trác Thư một chút cũng được. Cô ta như thế, không thể kém Ngụy Việt đúng không?
(Ngụy Việt: Có người nghi ngờ chỉ số thông minh của ông.)
[Kỷ Tiểu Tư]: Giáo Hoa, đan dược thông minh tuyệt đỉnh lần trước cô còn không?
Đường Quả đọc tin nhắn, sửng sốt một chút. Cô chớp chớp mắt, Kỷ Tiểu Tư chủ động tuyệt đỉnh?
[Là một hệ thống, tôi có điểm không hiểu nổi ý nghĩ của Kỷ Tiểu Tư ha ha...]
Hệ thống không hiểu, nhưng Đường Quả nháy mắt đã hiểu tâm lí của cô ta. Đơn giản là không thể chấp nhận thành tích của mình quay về vị trí cũ. Con người ta ấy mà, một khi đã đứng ở vị trí không thuộc về mình, hưởng thụ vinh quang mà vị trí này mang đến, nào có ai sẽ bỏ vị trí đó để quay lại vị trí cũ đâu?
[Chẳng lẽ Kỷ Tiểu Tư không nghĩ là, thực ra cô ta ăn một đống đan dược của chân nhân Tử Vân, đầu óc đã thông minh hơn người thường rất nhiều, chỉ cần cố gắng học tập, tuy không thể vượt qua kí chủ nhưng top 5 top 10 là không có vấn đề gì.]
"Mi nghĩ câu không làm mà hưởng, há miệng chờ sung từ đâu mà có? Đã quen thói rồi, ai muốn nỗ lực chứ?"
"Mi thấy đi đường nhặt được một tấm vé số 500 vạn thích hơn hay là mở tiệm cơm kiếm 500 vạn thích hơn?"
Hệ thống nghẹn lại, [Đương nhiên là nhặt tiền thích hơn.]
"Đấy, đúng không? Kỷ Tiểu Tư chính là loại thích nhặt tiền, đã quen rồi, bây giờ ép cô ta dùng đôi tay tự mình kiếm tiền, cô ta có đồng ý không? Tâm tính cô ta nóng vội, đã không muốn yên lặng học tập thật tốt nữa."
Hệ thống trước sau vẫn là hệ thống, vẫn khó hiểu, [Thế kí chủ cô thì sao? Vì sao cô lại cố gắng học tất cả các kĩ năng?]
Đường Quả đau thương, "Bởi vì ta nhặt được một cái hệ thống chỉ biết báo kịch bản, không có quà tân thủ, không có thưởng lớn, không có thưởng hoàn thành nhiệm vụ, không có hệ thống cửa hàng, không đủ điều kiện để không làm mà hưởng.]
Hệ thống: [...]
Thế nên, lỗi nó??? Nó không thể phản bác, chịu một vạn điểm bạo kích!!!