1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 186 187 188 189 190 191 192 193 194 195 196 197 198 199 200 201 202 203 204 205 206 207 208 209 210 211 212 213 214 215 216 217 218 219 220 221 222 223 224 225 226 227 228 229 230 231 232 233 234 235 236 237 238 239 240 241 242 243 244 245 246 247 248 249 250 251 252 253 254 255 256 257 258 259 260 261 262 263 264 265 266 267 268 269 270
Tư Tuyết đứng ở cửa, chuẩn bị đưa tay gõ cửa thì đột nhiên nàng sững sờ, vẻ mặt thay đổi. Nàng ngửi thấy... Mùi máu tanh, rất mùi máu rất nồng! "Chủ, chủ tử..." Tư Tuyết xoay người nhìn Quyền Mạch Ngự, giọng nói cũng run rẩy. Quyền Mạch Ngự đã nhìn thấy Tư Tuyết có gì đó không đúng, nhướng mày một cái, vội vàng bước nhanh đến, đi tới trước mặt Tư Tuyết và nhìn nàng. Còn chưa mở miệng nói chuyện, hắn cũng ngửi thấy mùi máu tanh, lập tức cau chặt lông mày lại. "Chủ tử, có người chết..." Tư Tuyết ngước mắt nhìn Quyền Mạch Ngự, run rẩy nói. "Không sao, đừng sợ." Quyền Mạch Ngự nắm tay Tư Tuyết rồi trầm giọng nói. Úy Dực và Vân Hiên cũng phát hiện cái gì đó không đúng, nhìn nhau một cái rồi chạy đến chỗ Tư Tuyết. Quyền Mạch Ngự nắm tay Tư Tuyết rồi đưa tay đẩy cửa ra, Tư Tuyết rũ hai con mắt xuống, mím môi, ánh mắt lạnh lùng như băng. Lúc mở cửa ra thì mùi máu tanh càng nồng nặc, Vân Hiên và Uý Dực đứng cách xa cũng có thể ngửi thấy. Ánh mắt của Tư Tuyết chìm xuống, và đi vào. Vừa đi vào sân đã thấy ba thi thể nằm dưới đất, ánh mắt của Tư Tuyết co lại dữ dội. Ba thi thể kia chính là của bà lão cùng với hai đứa bé kia... Máu màu đen chảy đầy mặt đất, bốc mùi hôi thối. Cách đó không xa, xe ngựa của bọn họ bị phá hủy, ngựa cũng đã chết. Tư Tuyết nhìn cảnh tượng trước mắt, nghĩ tới ngày đó, hai đứa bé kia giả làm mặt quỷ dọa nàng, nàng còn đói hai đứa bé kia rất tội nghiệp... "Chủ tử, nhìn trạng thái chết của những người này, có lẽ là trúng độc sau đó bị cắt cổ." Vân Hiên nhìn một lúc, sau đó đến bên Quyền Mạch Ngự, nói. Nói xong, Vân Hiên cẩn thận nhìn Tư Tuyết một cái. Tư Tuyết mím chặt môi, vẻ mặt rất là tức giận. "Nhìn tình trạng này có lẽ chưa chết được bao lân, chắc là mới có nửa ngày." Vân Hiên do dự một lúc, tiếp tục nói. Lúc này, ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng động, mấy người đồng thời sửng sốt một chút, theo phản xạ quay đầu nhìn lại. "Ai ở nơi đó?!" Vân Hiên hét lên một tiếng, sau đó đuổi theo. Uý Dực nhướng mày một cái, không suy nghĩ gì, cũng đuổi theo, không thể bỏ qua tên hung thủ kia! Chỉ có Quyền Mạch Ngự là không có đuổi theo. "Chủ tử, ngài phải trả thù cho bọn họ." Tư Tuyết ngước mắt nhìn về phía Quyền Mạch Ngự, trầm giọng nói. Quyền Mạch Ngự nhìn Tư Tuyết, khẽ nheo mắt lại. "Trẫm sẽ trả thù cho bọn họ." Quyền Mạch Ngự nhìn vào mắt Tư Tuyết, chậm rãi nói. "Chủ tử, đuổi theo đi, ta sẽ đợi ngài ở đây." Tư Tuyết nhìn Quyền Mạch Ngự, nói nhỏ. Nói xong, nàng nhanh chóng dời tầm mắt đi chỗ khác. Quyền Mạch Ngự nhìn Tư Tuyết một lúc, sau đó gật đầu một cái: “Được.” Nói xong, Quyền Mạch Ngự cầm Thực Hỏa, xoay người đuổi theo. Sau khi Quyền Mạch Ngự đi, Tư Tuyết nhìn cửa một lúc lâu rồi chậm rãi đưa bàn tay đặt ở phía sau, mở lòng bàn tay ra, bên trong có mấy viên đá. Mà dưới đáy cửa, cũng có một viên đá. Tư Tuyết ném viên đá đi, đứng tại chỗ một lúc, đôi mắt mờ mờ đỏ lên, cuối cùn, biến thành màu đỏ, chỉ một lát sau lại trở về màu đen. Sau đó, đầu ngón chân của Tư Tuyết chạm vào mặt đất, cả người trực tiếp bay ra khỏi tường. Đừng nói là nửa ngày, cho dù là nửa tháng, nàng cũng có thể đuổi kịp chúng, khiến chúng chết không toàn thây! Những kẻ chọc vào nàng đều sẽ không có kết quả tốt, nàng chắc chắn phải bắt chúng đền mạng! Những người Nam U đó, với mùi độc trên cơ thể chúng, cho dù chạy ngàn dặm, nàng cũng có thể đuổi kịp!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT
1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 186 187 188 189 190 191 192 193 194 195 196 197 198 199 200 201 202 203 204 205 206 207 208 209 210 211 212 213 214 215 216 217 218 219 220 221 222 223 224 225 226 227 228 229 230 231 232 233 234 235 236 237 238 239 240 241 242 243 244 245 246 247 248 249 250 251 252 253 254 255 256 257 258 259 260 261 262 263 264 265 266 267 268 269 270