Không cần nghĩ nhiều, Bạch Nguyên Kiệt và Cát Hựu chắc chắn Sẽ giúp mình giải quyết những nôi lo vê sau.

Trước đó, anh đã đối mặt với Cát Hưu tại thành phố Trung Nguyên, gây chấn động toàn bộ giới cờ vây trong nước. Khi đó, thân phận của Dương Tiêu đã được giấu kín rất tốt.

Giờ đây, anh lại ra tay, mạnh mẽ đánh tan thiền tài cờ vây Hàn Quốc Park doon Hyun.

Theo lý, thân phận của anh không nên bị lộ.

Sao Vương Tuần này lại biết được?

Chẳng lẽ là đoán?

“Cái gì? Là cậu? Cậu làm? Đừng chọc cười nữa!” Vương Tuần khit mũi.

Chuyện Dương Tiêu mạnh mẽ đánh tan thiên tài cờ vây Hàn Quốc Park doon Hyun đã âm ï quá lớn, Hiệp hội TU đã cô gắng che đậy nhưng vô ích.

Tin tức nỗ ra nhưng bản thân Dương Tiêu lại rất giỏi. che giâu, tiết lộ răng một tài năng cờ vây trẻ tuổi của Trung Hoa đã ra tay.

Dương Tiêu cười nhẹ: “Đều là hư danh, không quan trọng, tin hay không tùy anhl”

“Ha! Cậu đánh bại Park Joon Hyun?

Đúng là ăn nói nhảm nhí. Tôi quen biệt với Park Joon Hyun, chờ đó, cậu cứ chờ đó, tôi sẽ vạch trần bộ mặt giả tạo của cậu ngay bây giờ!” Vương Tuần lạnh lùng mắng.

Anh ta không chần chừ lấy điện thoại di động ra bâm một dãy số: “Có phải doon Hyun không? Tôi là Vương Tuân! Hiện tại tôi đang tham gia cuộc thi vua đánh cược đá, có người lừa đời lấy danh tiếng, nói đã đánh bại anh. Thằng nhóc này quá kiêu ngạo, tôi không chịu được!”

“Joon Hyun, bây giờ anh có rảnh không? Rảnh thì qua đây đi, tôi không chịu nồi loại cặn bã đạo đức giả của xã hội giả vờ giãm đạp người khác như này nhất!”

“Đánh bại tôi? Ai dám lấy tôi ra nói này nọ? Khốn kiếp! Tôi qua ngay!”

Lúc này Park Joon Hyun còn đang ở Đề Đô mũi suýt bốc khói.

Anh ta vừa mới thua cờ, Park Joon Hyun đã rất tức giận, lúc ` này nghe nói có người cô ý giâm đạp mình, Park doon Hyun không tức giận mới là lạ.

Gọi điện thoại xong, Vương Tuấn nhìn chằm chằm Dương Tiêu lạnh lùng nói: “Cậu xong, mẹ kiếp cậu xong đời rồi, đợi đó, Park Joon Hyun sẽ đên ngay, cậu hoàn toàn xong đời rồi!”

Thái độ Vương Tuần kiêu ngạo, như thê không phải Dương Tiêu đánh bại Park Joon Hyun, như thệ Park doon Hyun. đến có thê vạch trần bộ mặt giả dỗi của Dương Tiêu, khiến Dương Tiêu nói ra sự thật, cuôi cùng khiên Dương Tiêu khét tiếng như chuột chạy đầu đường bị mọi người la hét đan đập.

Nhìn mặt Vương Tuần rất nghiêm nghị, trên mặt Dương Tiêu tràn đây châm chọc.

Trong r mắt Dương Tiêu, Vương Tuấn này giỗng như một tên hê nhảy nhót.

Anh ta hợp tác với Lý Hồ chơi nội tình lúc này lại muôn nói mình chơi nội tình. Anh thừa nhận mình động tay động chân, nhưng tiếc là không ai tin, anh Dương Tiêu cũng khá bất lực vê chuyện đó.

“Chờ đó, cậu cứ chờ đó!” Vương Tuân lại nói.

Anh ta không thể sống tốt, anh ta tuyệt đôi cũng sẽ khiên Dương Tiêu không thể sông tốt.

Dương Tiêu gật đầu: “Chò, tôi đang chờ đây, có phương pháp gì thì cứ lấy ra hết đi!”

Người có tên cây có bóng, anh Dương Tiêu thực sự đã đánh bại thiên tài cờ vây Park Joon Hyun được xưng là thiên tài cờ vây năm nghìn năm có một, bản thân chuyện này đã là một sự thật không thê chôi cãi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play