Hai đứa quỷ nhỏ này quả nhiên là do ông trời phái xuống để khắc cô ta.

Cứ chờ đó, rồi sẽ có một ngày cô ta dạy dỗ bọn chúng một trận ra trò.

Trong lòng nghĩ như vậy nhưng Lâm Giai Nhi lại không dám biểu lộ ra ngoài mặt, vẫn tiếp tục nhẫn nhịn dịu dàng nói: “Không sao cả đâu, cô sẽ không làm ồn đến mẹ của các cháu đâu mà.”

“Như vậy cũng không được, cô mau đi ra đi.” Tống Dĩnh Nhi nói, tức tốc tiến đến đuổi người đi.

Tống Hải Dương giữ cô bé lại: “Đừng động vào cô ấy, cơ thể của cô Lâm yếu đuối, lỡ đâu có chuyện gì xảy ra chúng ta không gánh nổi đâu.”

“Cũng phải.” Tống Dĩnh Nhi gật gật đầu tán đồng.

Lâm Giai Nhi lại sôi máu.

Sao cô ta có thể không nghe ra được bọn quỷ nhỏ Tống Hải Dương này đang nói mỉa cô ta, cảnh cáo cô ta đừng có động lung tung.

Ngay lúc Lâm Giai Nhi sắp không kiên trì được biểu cảm trên mặt mình nữa thì Đường Hạo Tuấn mới từ trong phòng ngủ đi ra.

“Sao lại đứng hết ở đây thế?” Anh nhìn hai đứa nhỏ rồi lại nhìn Lâm Giai Nhi đứng ở đối diện.

Không để cho tụi nhỏ kịp mở miệng, Lâm Giai Nhi đã chen nói trước: “Hạo Tuấn, tôi chỉ đến xem thử cô Tống như thế nào thôi, cô Tống không sao cả chứ?”

“Không sao.” Đường Hạo Tuấn hời hợt đáp lại hai chữ.

Lâm Giai Nhi làm ra vẻ thở phào nhẹ nhõm: “Không sao thì tốt rồi. Phải rồi Hạo Tuấn, rốt cuộc cô Tống đã gặp phải chuyện gì vậy?”

Cô ta đã nhờ người đi tra thử nhưng lại không tra được gì.



Đường Hạo Tuấn xoa đầu hai đứa nhỏ: “Cũng không có việc gì to tát, chỉ là có một chút chuyện ngoài ý muốn thôi, nhưng đã giải quyết xong xuôi cả rồi.”

“Ra vậy.” Lâm Giai Nhi nhấp nhấp khóe môi không nói gì thêm, nhưng trong lòng lại tức giận không thôi.

Cô ta có thể nhìn ra anh không muốn nói cho cô ta biết!

Lúc này, dì Vương và Trình Hiệp dẫn theo một đoàn người mặc áo blouse trắng tiến vào.

Dẫn đầu đoàn người là Mạnh Ngọc.

Mạnh Ngọc vừa tiến vào đã hỏi: “Hạo Tuấn, dì Vương nói Tống Vy đã xảy ra chuyện, là thật sao?”

Đường Hạo Tuấn gật đầu: “Cậu cứ đến xem tình hình cô ấy trước đi đã.”

“Được.” Mạnh Ngọc đáp, quay sang cười nhẹ với Lâm Giai Nhi rồi mới dẫn đám bác sĩ, y tá theo sau Đường Hạo Tuấn tiến vào phòng ngủ.

Lâm Giai Nhi cũng muốn đi theo nhưng lại bị dì Vương ngăn lại: “Cô Lâm, mợ chủ đang được kiểm tra, cô đừng đi qua đó làm cản trở bác sĩ.”

“Được, tôi biết rồi.” Lâm Giai Nhi cười đáp, trong lòng lại hỏi thăm dì Vương mấy lượt.

Cô ta chỉ muốn biết Tống Vy bị làm sao thôi, nhưng lại bị hết người này đến người khác ngăn cản.

Đúng là tức chết.

Trong phòng ngủ, Đường Hạo Tuấn đứng cạnh giường, nhìn các bác dĩ y tá kiểm tra thân thể cho Tống Vy.

Sau một hồi kiểm tra xong xuôi, Đường Hạo Tuấn hỏi: “Cô ấy sao rồi?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play