Trong lòng Lâm Kích ấm áp giống như trôi lơ lửng trong nước nóng, rất ấm áp.

Cậu nhịn không được nở nụ cười.

"Tôi muốn đóng."

Cậu hơi dừng rồi nhìn Vinh Tình trong màn hình.

Cậu hạ thấp giọng, ngọt đến mức khiến người khác tê cả da đầu, "Anh Vinh ơi, anh cho em đóng được không?"

Ầm!

Tôi đã chết rồi!

Tôi chết đi sống lại!

Tôi chết trên bãi tha ma rồi!

Yết hầu Vinh Tình hơi giật giật, không tự chủ được mà nuốt nước miếng.

Trời ơi!

Đây là chó săn nhỏ thần tiên gì vậy!

Chất giọng gợi cảm trầm thấp này quá ngầu!

Yêu rồi!

Đóng đóng đóng!

Nhanh nhanh đưa!

Đều đưa hết cho cậu!

Vinh Tình đọc thầm câu phải thận trọng phải tỉnh táo ba lần trong lòng mới miễn cưỡng đè được khóe miệng sắp vểnh lên trời.

Anh giả vờ bình tĩnh, "Khụ, nếu cậu muốn đóng như thế vậy thì cho cậu, đến lúc đó cậu phải diễn thật tốt nha."

Lâm Kích cười híp mắt nhìn gương mặt hơi đỏ lên của anh, gật đầu.

"Được, tôi nhất định sẽ diễn thật tốt, sẽ không phụ sự kỳ vọng của anh Vinh."

Nhìn thấu không nói ra, bây giờ cậu đã dần dần hiểu được cách vuốt lông rồi.

Vinh Tình không được tự nhiên nhìn hai mắt cậu!

Ai da!

Lại gọi là anh Vinh!

Ha! Chậc!

Trong lòng anh như vũng dung nham nóng chảy, từng chút từng chút bắn bọt nóng ra ngoài.

Anh trai gì chứ, chậc!

Bắt đầu nhìn cẩn thận lại!

Nhìn kỹ đi! Chó săn nhỏ kêu! Kêu bằng âm thanh ngọt ngào!

Trong lòng càng cảm thấy bản thân đã đưa ra quyết định đúng đắn, Vinh Tình cực kỳ phấn khởi.

Không hổ là papa!

Làm rất tốt!

Gọi điện thoại báo cho Lâm Kích xong, tâm trạng Vinh Tình vẫn online như cũ.

Cho dù anh đã lướt xem một vòng tin tức giới giải trí nhưng vẫn không ảnh hưởng tới tâm trạng vui vẻ của anh chút nào.

Dù sao tâm trạng tốt như thế, vậy thì phát phúc lợi cho nhân viên Vinh thị đi!

Vinh Tình gọi một cuộc điện thoại, đoàn luật sư bắt đầu hành động!

[Các anh em! Sống lại đi!]

[Cuối cùng cũng đến rồi! Tui đã điều tra xong! Có thể gửi công hàm luật sư ngay bây giờ!]

[Vinh tổng ra thông báo rồi? Làm bọn họ! Ai da, nhìn dáng vẻ này thì tiền thưởng năm sau không thể thiếu rồi!]

[Ha ha ha ha ha, dù sao tháng sau tui cũng định mua nhà, lần trước nhìn trúng một căn phải đặt cọc bảy mươi vạn, tui thấy tui có thể làm được!]

[Được đó người anh em, cố gắng lên! Nếu như đám ngu ngốc này xuất hiện nhiều hơn nữa để anh em mình gặt từng người thì không chừng sau này không cần chờ nhận thưởng, chúng ta cũng có thể lái Maserati rồi!]

[Ha ha ha ha ha, đi đi đi! Vậy thì làm thịt bọn họ đi! Tui đúng là yêu bọn họ chết đi được! Nhanh đưa cho bọn họ hộp quà lớn đi!]

Tinh anh trong đoàn luật sư bắt đầu làm động tác nóng người, tinh thần phấn chấn của bọn họ dường như làm cho cả vòng tròn rung chuyển.

"Đến đến! Bắt đầu đánh ra một cú rồi!"

"Đoàn luật sư Vinh thị tái xuất giang hồ! Đoàn luật sư Vinh thị! Kết thúc đưa tin là do mấy người đáng phải nhận lấy!"

"Vinh thị không hổ là Vinh thị! Hành động này! Động tác này! Cực ngầu! Khí thế! Gọn lẹ!"

"Bây giờ tui đi đọc sách sau đó xin vào đoàn luật sư Vinh thị còn kịp không!!! Tui thật hâm mộ!"

"Tui còn đang thắc mắc tại sao bộ phận quan hệ công chúng của Vinh thị không kiểm soát bình luận, người ta căn bản không muốn làm giả tình cảm cùng mấy người! Vừa đến đã tung chiêu lớn!"

Bộ phận quan hệ công chúng biểu thị, bọn họ cũng rất bất đắc dĩ.

"Đệt! Lại để cho đám gia súc này kiếm được tiền thưởng."

"Ai, có thể có biện pháp gì chứ, là do chúng ta không muốn kiểm soát bình luận sao? Cấp trên không cho chúng ta cũng không có cách nào!"

"Fuck! Tiền thưởng của tui! Đám luật sư khốn kiếp kia nhất định sẽ đến cười nhạo chúng ta vào ngày mai, oh shit khó chịu quá!"

"Được rồi, dù sao trong lòng mọi người cũng khó chịu, đang lúc rảnh rỗi thì kiểm soát mấy cái bình luận này đi! Nhanh!"

"Yes sir! Loại chuyện vặt này còn đơn giản hơn!"

Bộ phận quan hệ công chúng rảnh đến mức tự mình tìm việc làm, đoàn luật sư nhìn thấy được thì kinh ngạc?

Lẽ nào đám người kia muốn cướp công lao?

Không thể được! Tiền thưởng là của bọn họ!

Hai bộ phận riêng biệt cạnh tranh nhau làm cho những người cho là phạm tội không bị phạt cảm thấy giật mình.

Vinh thị có cần ác như vậy không?

Mấy người đông như vậy là đang nhổ lông ngỗng sao, một người cũng không sót mà bắt hết?

Vinh thị mấy người không phải còn có việc khác để làm à! Tại sao cứ cố tình đối đầu với những người kiếm cơm ăn như bọn tôi???

Bọn họ rầu rĩ trực tiếp công khai xin lỗi theo yêu cầu của đoàn luật sư, cũng có người chưa từ bỏ ý định mà muốn bán thảm, nhân tiện ám chỉ Vinh thị "Độc tài tàn bạo" thế nào, không cho giọng nói thứ hai xuất hiện.

Nhưng mà mọi người căn bản đều không nuốt nổi dáng vẻ này của bọn họ.

Đặc biệt là fan Lâm Kích, nhanh chóng chạy vào cười trên sự đau khổ của người khác.

"Ai da, nhìn xem mấy đứa nhóc đáng thương này là ai vậy? Còn độc tài? Bây giờ là thế kỷ bao nhiêu rồi mà mấy người còn làm ra loại mánh lới này? Làm sao, cho phép mấy người chửi bới người khác còn người khác kiện mấy người tội vu khống thì không cho? Chậc chậc chậc, mấy người đây mới là không cho giọng nói thứ hai xuất hiện?"

"Hi hi hi, nhảy đi, đại ca anh tiếp tục nhảy đi, chẳng phải anh đăng Weibo nói tác phong của Vinh Tình bất chính sao? Tại sao lại xóa rồi? Đừng lo, tui đưa ra giúp anh để mọi người nhìn thấy được."

"Tui còn tưởng rằng bọn họ thật sự không sợ đoàn luật sư Vinh thị, đã nói sẽ gửi công hàm luật sư cảnh cáo mà không nghe lời, chậc chậc, xem đi, lần này thấy hối hận chưa?"

Bọn họ sôi nổi vỗ tay cười to, trong lòng cảm thấy cực kỳ sảng khoái.

Đúng là hả lòng hả dạ!

Cho đám truyền thông này dám cắt câu lấy nghĩa!

Xì! Cũng nên trả giá thật lớn!

Thủ đoạn mạnh bạo của Vinh thị khiến bầu không khí trên mạng tốt lên không ít trong thời gian ngắn, bên này Chử Kha mới vừa ký hợp đồng với Vinh thị đang ngây người nhìn công ty trước mặt.

.... Gì vậy?

Cậu bị dọa sợ rồi, cậu vẫn là một sinh viên, công ty lớn như vậy? Lại để cho cậu quản lý sao?

Cậu cúi đầu nhìn hợp đồng mới vừa ký trong tay, ánh mắt cầu cứu nhìn vệ sĩ A nghe nói là đang nghỉ phép nên bị cậu cầu xin đi cùng.

"Anh này, tôi, không, Vinh tổng, Vinh tổng cứ như vậy mà đưa công ty cho tôi? Tôi phải làm sao?"

Hôm nay vệ sĩ A mặc một cái áo gió lòe loẹt, khăn quàng cổ cũng là loại ô vuông ngang dọc đan xen, trên đầu còn đội thêm cái mũ lưỡi trai gắn đinh tán có thể sáng rực bầu trời.

Liếc mắt nhìn sang thì có hơi chói mắt, khiến người nhìn hoàn toàn không muốn xem lại lần nữa.

Tay hắn giấu trong túi áo, chậm rãi mở miệng.

"Không phải cậu muốn quay phim sao? Cậu tự nghĩ biện pháp đi, hoặc là cậu có thể nói với Vinh tổng cậu chỉ phụ trách quay phim, còn cái khác thì để ngài ấy sắp xếp."

Chử Kha nghe xong thì lập tức hiểu ngay.

Nếu nói như vậy, chẳng phải kịch bản của cậu sẽ bị rất nhiều người nhúng tay vào sao?

Nhưng mà cậu không có kinh nghiệm mở công ty!

"Không, không thể nói với Vinh tổng tôi phụ trách quay phim sao? Nếu giao công ty hay gì đó cho tôi thì sợ là sẽ lỗ vốn mất?"

Chử Kha hoàn toàn không nắm chắc trong lòng.

Tuy rằng lúc trước cậu từng nghĩ nếu tìm được người đầu tư thì phải sắp xếp như thế nào, nhưng mà cậu chưa từng nghĩ tới người đầu tư này quá hào phóng, cậu phải làm sao đây!

Vệ sĩ A vẫn không hề bị lay động.

"Lỗ hay không lỗ thì cậu vẫn phải cố gắng lên, dù sao lúc trước cậu tìm người đầu tư cũng từng nghĩ tới đầu tư thất bại sẽ như thế nào mà? Tình hình bây giờ cũng không khác gì lắm."

Hắn dừng một chút rồi nói tiếp, "Tôi đói, không thì tôi đi ăn sáng trước?"

Chử Kha nghe hắn nói, tâm trạng không hiểu sao đã bình tĩnh lại.

Hình như nói cũng đúng?

Cậu suy nghĩ rồi sờ sờ cái bụng xẹp lép của mình, "Vậy chúng ta đi ăn sáng trước đi! Anh trai, tôi mời anh!"

Vệ sĩ A nhìn cậu, trầm mặc không nói.

Hắn thật sự không muốn nhắc nhở đứa trẻ này, nếu như không phải hắn đoán được ý đồ của Vinh tổng sắp xếp cậu ta đến ký túc xá nhân viên Vinh thị thì thằng nhóc này sợ là sẽ phải ngủ dưới gầm cầu vì không có tiền, bây giờ lại lớn mật rồi, dám mời mình đi ăn sáng?

Chử Kha hoàn toàn không biết hắn đang nghĩ gì về mình trong lòng, cậu vừa đi vừa suy nghĩ.

Vinh tổng thật là hào phóng, anh A cũng là người tốt, cũng may lúc đó gặp được anh A không giống Tiêu Tử Kỳ gì đó, vừa nhìn là biết không phải người tốt lành!

"Hắt xì ——!"

Tiêu Tử Kỳ đột nhiên hắt xì một cái thật lớn.

Ánh mắt người đại diện nhìn gã lập tức trở nên không thiện cảm.

"Rốt cuộc cậu có nghiêm túc nghe tôi nói không?"

Hắn đang nghiêm túc nói chuyện mà Tiêu Tử Kỳ lại hắt xì trước mặt hắn là có ý gì?

Không hài lòng với lời hắn nói?

Lông mày hắn nhíu chặt, sắc mặt càng lúc càng đen.

Từ sau <<Thiên Địa Khuyết>>, hắn phát hiện Tiêu Tử Kỳ rất khác lúc trước.

Kỹ năng diễn xuất cũng mất, người cũng trở nên lười biếng không chủ động ra ngoài tìm tài nguyên mà chỉ hỏi hắn cả ngày, nếu như trong tay hắn có tài nguyên thì có thể không cho gã sao?

Tiêu Tử Kỳ vội vàng cười làm lành, "Không phải đâu anh, có thể là tối hôm qua em ngủ không đóng cửa sổ nên cảm lạnh."

"Cậu cảm lạnh? Không phải tôi đã nói với cậu rất nhiều lần là phải chú ý đến sức khỏe không nên tùy tiện sinh bệnh sao? Cậu có biết nếu cậu bị bệnh thì chúng ta có thể bị ảnh hưởng, tài nguyên sẽ không có không? Rốt cuộc cậu muốn tôi nói bao nhiêu lần đây?"

Ánh mắt người đại diện càng không kiên nhẫn.

Tiêu Tử Kỳ nghe hắn lải nhải, trong lòng càng lúc càng buồn bực.

Nếu không phải gã phát hiện người đại diện đã dần dần có sức đề kháng, dùng nhiều hơn với hắn cũng lãng phí, thì sao gã có thể nhẫn nhịn người này chỉ trỏ ở trước mặt gã!

Hơn nữa sáng sớm hôm nay gã đã thấy tin tức, Chử Kha kia vậy mà vào Vinh thị rồi?

Tại sao lại là Vinh thị?

Chẳng lẽ lại là Vinh Tình? Rốt cuộc tên này có lai lịch gì?

Tiêu Tử Kỳ cúi đầu âm thầm cắn móng tay.

Không được, cứ tiếp tục như vậy thì sớm muộn gì gã sẽ không còn người nào có thể sử dụng được.

Vinh Tình kia đúng là mối họa lớn trong lòng!

Gã phải tìm cơ hội thử tên này một lần mới được!

"Tiêu! Tử! Kỳ! Cậu còn chưa lấy lại tinh thần sao?"

Tiếng gào thét của người đại diện vang lên, Tiêu Tử Kỳ giật mình, ngẩng đầu lên thì đối diện với gương mặt đen xì phóng to của người đại diện, run sợ trong lòng.

Đáng ghét! Đều do Vinh Tình hại mình!

"Hắt xì ——!"

Vinh Tình kịp thời dùng khăn giấy che miệng lại, khóe mắt hiện ra chút nước.

Anh hơi buồn bực, chẳng lẽ có người đang nhớ anh?

Cường độ hắt xì này ít nhất cũng phải cỡ cấp bậc như chó săn nhỏ nhớ anh nhỉ?

Nhưng mà không phải bọn họ mới vừa gọi video xong sao?

Vinh Tình trầm tư mổ giây rồi đắc ý nghĩ, không chừng đây chính là sức mạnh của tình yêu?

Anh suy nghĩ hai giây rồi tiếp tục phấn đấu trên máy chạy bộ.

Anh vừa chạy vừa lặng lẽ sờ sờ cơ bụng của mình.

Vẫn ổn, tám múi vẫn còn!

Anh thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục nghiêm túc điều chỉnh hô hấp chạy.

Gần đây anh bất cẩn rồi!

Vẫn luôn trầm mê với việc kiếm tiền và tiêu tiền!

Suýt nữa quên mất điều đầu tiên trong việc rèn luyện bản thân ưu tú rồi!

Chính là phải rèn luyện được một thân thể tốt!

Anh vừa chạy vừa trầm tư.

Nói đi nói lại, mặc dù có lẽ phải hơn hai năm nữa mới dùng được nhưng mà có phải là bây giờ bắt đầu dùng mặt nạ dưỡng mông sẽ tốt hơn không?

Cũng không biết hãng nào có hiệu quả tốt nhất.

Đáng ghét!

Anh rít gào trong lòng!

Papa thân là một bá tổng!

Vậy mà lần đầu tiên có món đồ không biết phải mua như thế nào!

Thế giới này xảy ra chuyện gì vậy!

Anh thay đổi rồi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play