"Thế nào rồi, đi du lịch cùng Điềm Đậu có ổn không?"

Hiếm khi được rảnh rỗi nên Vinh Tình gọi video hỏi thăm trợ lý Hà đã lâu không gặp.

Trong màn hình, Hà Khiêm mặc một chiếc quần đi biển màu sắc rực rỡ hiếm thấy, làn da phơi nắng thành màu lúa mì nằm trên ghế xếp, cơ bụng bị Điềm Đậu che kín nhưng vẫn không làm giảm sự gợi cảm.

Vinh Tình chậc chậc hai tiếng.

Nhìn không ra nha, anh còn tưởng rằng với sự bóc lột cường độ cao kia thì trợ lý Hà chắc chắn không có thời gian đi tập thể hình chứ.

Cho nên mấy người tập thể hình thành công như anh tập vào lúc nào vậy, trong mơ sao?

"Cũng không tệ lắm. Nhưng mà gần đây Điềm Đậu bị chán ăn, có thể là do phơi nắng hơi nhiều nên tôi định dẫn nó đi dạo ở chỗ khác."

Hà Khiêm gãi cằm Điềm Đậu, Điềm Đậu phờ phạc phớt lờ tay y rồi tiếp tục gối đầu lên cơ bụng của y.

"Chậc chậc chậc, cuộc sống của anh sung sướng quá nhỉ."

Vinh Tình nghe trợ lý Hà cuồng mèo nói chuyện thì có hơi chút xót.

Rõ ràng trợ lý Hà cũng độc thân nhưng không hiểu sao anh lại có cảm giác đang ăn thức ăn cho chó, kỳ lạ.

Nhưng mà người này cũng rất nuông chìu Điềm Đậu.

Đột ngột thay đổi địa điểm thì sẽ mất rất nhiều chi phí cho khách sạn đã đặt.

"Vẫn ổn, tôi thấy trong nhóm thư ký nói gần đây Vinh tổng đang ưu ái một cậu sinh viên?"

Hà Khiêm tháo kính mát ra, thời gian rảnh rỗi y rất ít gọi ngài để nói chuyện với Vinh Tình, ngược lại có vẻ giống bạn bè.

"? A, anh nói chuyện đó hả, đó là kế hoạch tôi mới đầu tư, cậu ta là đạo diễn trên tay có một kịch bản, tôi cảm thấy rất thích hợp cho Lâm Kích đóng."

Vinh Tình nói đến cái này thì nhịn không được có chút đắc ý.

"Tôi rất coi trọng kịch bản này, đầu tư tốt thì có thể kiếm lời được không ít tiền."

"Là vậy sao? Vậy tôi sẽ chờ hoa hồng được chia năm sau tăng lên một chút."

Hà Khiêm nghe xong thì biết mấy thư ký trong nhóm đã tự mình bịa không ít cảnh.

Cái gì mà tổng tài bá đạo cùng cậu sinh viên đáng thương cùng đường phải bán mình, nào là cậu sinh viên bỗng nhiên đâm đầu vào tim bá tổng.

Đều là chuyện vớ vẩn.

Nhìn dáng vẻ này thì chính cung nương nương vẫn là cậu Lâm thôi, chạy không thoát được.

"Vậy anh cứ chờ xem, đợi anh nghỉ phép quay về còn có rất nhiều chuyện cần anh làm, muốn lấy nhiều hoa hồng thì đừng nghĩ bớt đi chuyện làm!"

Vinh Tình sớm lộ ra vẻ mặt xấu xí của tư bản.

"Vậy thì chờ tôi về rồi hãy nói, cứ vậy đi, tôi mang Điềm Đậu về quán rượu."

Hà Khiêm nói xong thì lưu loát cúp điện thoại.

Hà Khiêm ôm Điềm Đậu, lễ phép từ chối nam nữ muốn lại gần quan hệ với y dọc theo đường đi, vừa vào khách sạn y đã kêu người tìm bác sĩ thú y tới khám cho Điềm Đậu.

Đợi Điềm Đậu lấy lại tinh thần lần nữa y bỗng nhiên nhớ tới.

Có vẻ như y phải nhắc nhở Vinh tổng chào hỏi vấn đề này với cậu Lâm, tại sao lại quên rồi?

Nhưng mà vừa nghĩ tới y lại thấy không sao.

Dù sao mục đích lần này của Vinh tổng vẫn là vì cậu Lâm, cho dù có hiểu lầm thì vấn đề cũng không lớn.

Hà Khiêm không ngờ rằng một câu của mình lại thành lời tiên tri.

Hành động của Vinh thị luôn bị người ngoài để ý.

Mấy ngày nay bỗng nhiên xuất hiện một chi nhánh công ty truyền hình dưới danh nghĩa Vinh thị nên lập tức gây náo động.

Không ít truyền thông ồn ào nhằm vào chi nhánh công ty mới mở này của Vinh thị mà phân tích 365 độ, hận không thể đẩy Vinh thị ra để bọn họ có nhiều đề tài tốt hơn nhằm kiếm lời.

Trong đó còn có một bên truyền thông tìm được góc độ xảo quyệt mà cắt xén.

Bọn họ tìm được nguyên nhân Vinh thị thành lập công ty mới từ danh sách nhân viên trong ký túc xá Vinh thị.

Sinh viên đại học điện ảnh, Chử Kha.

Bọn họ cẩn thận điều tra mới phát hiện Chử Kha này cũng là người có chuyện xưa!

Mới vừa vào học đã được nữ sinh toàn trường bầu chọn là hotboy đẹp nhất, độ nổi tiếng cũng không thấp.

Kể từ khi nhập học tới nay thành tích của cậu ta vẫn luôn đứng đầu, là cục cưng của các thầy giáo nhưng là cái đinh trong mắt mấy những học sinh giỏi khác.

So với những danh tiếng này thì bọn họ còn tìm được một vài thứ không tốt khác.

Ví dụ như bạn cùng phòng Chử Kha tiết lộ bản thân Chử Kha không thích sạch sẽ, rất lôi thôi, thường xuyên không rửa mặt, từ trước đến nay vẫn luôn không quan tâm đến môi trường vệ sinh ký túc xá.

Lại ví dụ như bọn họ còn tiết lộ một ít chuyện mờ ám, nói Chử Kha lòng cao hơn trời, chưa chính thức tốt nghiệp đã vội vàng quay kịch bản, vì kéo đầu tư mà có thể hy sinh chút nghệ thuật hiến thân.

Mấy bên truyền thông nghe được!

Nghệ thuật hiến thân!

Kết hợp với chuyện Vinh thị mới mở công ty Điện ảnh và Truyền hình, bọn họ lập tức hưng phấn!

Chi nhánh công ty mới này của Vinh thị rất có thể là thành quả nghệ thuật hiến thân của Chử Kha!

Vậy thì chẳng phải là tổng tài Vinh thị cùng cậu sinh viên này có một chân?

Quá đã!

Ngay khi tìm được mục tiêu, bàn phím trong tay những bên truyền thông gõ vang trời!

Tập đoàn Vinh thị gia nhập ngành truyền hình? Nghi vấn Vinh tổng vung tiền như rác vì người đẹp!

Khám phá bí mật hiếm có không muốn người khác biết của Vinh thị, bá đạo tổng tài yêu sinh viên khoa đạo diễn trong sáng, ma sát ra tia lửa thần bí!

Trào lưu mới của Vinh thị! Tin tức hot gia nhập vào ngành truyền hình! Hay là bởi vì một chàng trai!

Mấy cái tên truyền thông đặt cái này còn đặc sắc hơn cái kia, cho dù bọn họ biết rõ Vinh thị có một đoàn luật sư khổng lồ nhưng mà ai chịu nổi tin tức nóng hổi này!

Hơn nữa, nhiều bên truyền thông đều viết như vậy, luật pháp không nên đổ lỗi cho công chúng đúng không?

Mấy bên truyền thông sôi nổi ôm lòng chờ may mắn, anh thử một bước tôi thử một bước, hết tin này đến tin khác nhanh chóng chiếm lĩnh trang đầu tài chính và kinh tế.

Mà hướng gió này càng lúc càng lệch dần về phía tin tức tầm phào.

Cư dân mạng thích xem chuyện tầm phào ồn ào biểu thị bản thân sợ ngây người.

"Còn có người dám viết chuyện tầm phào về papa Vinh! Tui kính trọng dũng sĩ như anh!"

"Nói thật thì cái tiêu đề này vừa nhìn là thấy đặc sắc, nhưng mà có sao nói vậy, nhấp vào cái tiêu đề này thật sự rất thơm. Cái gì mà tổng tài bá đạo, sinh viên trong sáng, hehehe, tui thích nhất cái này."

"E.... Tui đốt nến cho mấy người này trước, loại tiêu đề không có hình ảnh này cũng dám lấy ra viết, chậc chậc chậc, tui có cảm giác rất nhanh thôi bọn họ sẽ cảm nhận được sự điều khiển kinh khủng của đoàn luật sư Vinh thị."

Phần lớn cư dân mạng đều rất tỉnh táo, dù sao bọn họ cũng không muốn đụng trúng công hàm luật sư đâu!

Mọi người đều là dân thường, không trêu chọc nổi, trong lòng tất nhiên cũng cân nhắc đến số 13.

Nhưng mà bọn họ vẫn có thể ăn dưa, vì vậy độ hot của đề tài này càng lúc càng cao.

Rốt cuộc cũng lên tới độ cao mà Lâm Kích nhìn thấy.

Vừa nhìn thấy tiêu đề này, mặt Lâm Kích đen xì.

Ngày hôm nay đúng lúc đoàn phim đóng máy, Lâm Kích làm việc chăm chỉ phối hợp với đạo diễn quay kịp phần diễn cuối cùng mấy ngày nay chính là để có thể nghỉ ngơi đón tết nguyên đán cùng Vinh Tình.

Không ngờ rằng tết nguyên đán còn chưa tới, cậu đã nhìn thấy cái này?

Máu xông lên đầu cậu, suýt nữa đã gọi điện thoại chất vấn Vinh Tình.

Cũng may lý trí đủ lớn cưỡng ép đè kích động xuống.

Truyền thông vì độ hot thì cái gì cũng có thể viết ra được, cậu không phải không hiểu.

Lâm Kích đã tỉnh táo hơn, cẩn thận tìm hiểu sự thật từ những bài báo này.

Sinh viên khoa đạo diễn Chử Kha là nhân viên mới vào Vinh thị.

Vinh thị đăng ký một công ty Điện ảnh và Truyền hình mới.

Lâm Kích lật đi lật lại, xác định chỉ có hai tin này là thật.

Tảng đá trong lòng cậu lập tức nhẹ đi một nửa.

Nếu chỉ là như thế, vậy rất có thể đó là con đường kiếm tiền mới mà Vinh Tình đang khai phá.

Sau khi nghĩ thông suốt, Lâm Kích mới từ từ lấy điện thoại cặp ra gửi một lời mời gọi video cho Vinh Tình.

"Sao vậy, hôm nay không cần quay phim sao?"

Vinh Tình nhanh chóng bắt máy, trên mặt khó nén vẻ đắc ý.

Ai da, chó săn nhỏ quá dính người.

Nhưng mà theo đuổi người ta mà, vẫn phải dính người chút mới gọi là để bụng.

Anh đắc ý suy nghĩ.

"Ừm, hôm nay đóng máy."

Lâm Kích vừa thấy anh thì đáy mắt chợt lóe lên cảm xúc, một hạt cát nhỏ trong lòng lập tức rơi xuống.

Cậu không nhịn cười được mà chống cằm nhìn màn hình, giọng điệu dịu dàng.

"Tôi xem tin tức tài chính và kinh tế rồi, anh định gia nhập vào ngành truyền hình? Có phải tôi nên chúc mừng anh tìm được con đường kiếm tiền mới không?"

Vinh Tình nghe xong thì vui vẻ.

Em trai hiểu mình!

"Cậu biết rồi? Hành động của mấy bên truyền thông đó rất nhanh mà, chậc chậc chậc."

Ai da, anh còn định cho Lâm Kích một niềm vui bất ngờ.

Nhưng mà cũng đúng, dù sao với thân phận của papa thì mở chi nhánh công ty mới bị chú ý cũng là rất bình thường.

Lâm Kích gật đầu.

"Đúng vậy, tin tức nói trong công ty anh đã ký với một sinh viên khoa đạo diễn?"

Nghe cậu nói đến cái này, ánh mắt Vinh Tình bỗng nhiên chợt lóe.

"Cái này cậu cũng biết?"

Lâm Kích hơi sững sờ.

Ánh mắt này của Vinh Tình?

"Cho nên là thật sao?"

Nụ cười của cậu dần dần đông cứng.

Vì sao ánh mắt của Vinh Tình lại không bình thường?

Vinh Tình sờ mũi, suy nghĩ một lát.

Thôi, dù sao cũng bị bại lộ rồi.

Tinh thần anh lập tức phấn chấn lên.

Đã như vậy!

Lúc này không khoác lác papa thông minh sáng suốt một chút! Thì còn đợi khi nào!

Ánh mắt anh thay đổi, dù là Lâm Kích cũng không đuổi kịp suy nghĩ của anh.

Tại sao bỗng nhiên Vinh Tình lại phấn khích như thế?

"Ai da, tôi nói cho cậu biết nhưng cậu đừng nói cho người khác nha."

Vinh Tình để điện thoại sát vào, giọng nói cũng hạ thấp xuống, dáng vẻ như đang thì thầm.

Lâm Kích cũng học anh để điện thoại sát vào, phối hợp hạ thấp giọng nói.

"Được, tôi sẽ không nói cho người khác biết."

Cậu thấy khó hiểu trong lòng, lẽ nào trong đây còn có bí mật gì?

Chắc không phải người gọi là sinh viên khoa đạo diễn kia lại là con trai của tổng tài nào đó đến rèn luyện?

"Trong tay cậu sinh viên kia có một kịch bản rất thú vị!"

Vinh Tình có chút đắc ý, "Dựa vào ánh mắt của nhà đầu tư như tôi thì kịch bản này chắc chắn sẽ hot!"

Từ lúc nào mà Vinh Tình lại quan tâm đến ngành truyền hình như vậy?

Lâm Kích khó hiểu, cho dù Vinh Tình muốn đầu tư thì tại sao lại cố tình đầu tư vào một sinh viên?

Hơn nữa tại sao người này lại biết trong tay sinh viên đó có kịch bản?

"Dù sao lúc họp hàng năm đã kiếm được rất nhiều tiền, tôi cảm thấy nhân cơ hội này mở công ty Điện ảnh và Truyền hình cũng rất rốt."

Vinh Tình nói xong thì bỗng nhiên liếc nhìn Lâm Kích.

Lâm Kích híp mắt lại, ánh mắt Vinh Tình nhìn cậu....

"Anh có lời gì muốn nói với tôi à?"

Cậu cảm thấy ánh mắt này mang theo chút vị ngọt.

Vinh Tình nhìn cậu, hừ hừ hai tiếng rồi nhỏ giọng nói.

"Để tôi nói cậu nghe, tôi cảm thấy nam chính trong kịch bản của cậu ta rất tốt, bây giờ cậu ta là người của công ty chúng ta đến lúc đó tôi có thể thẳng thắn đưa vai nam chính cho cậu đóng. Chờ bộ phim nay hot lên thì chắc chắn cậu cũng sẽ hot, cậu có muốn đóng không?"

Muốn đóng thì cậu cầu xin papa đi!

Nói, nói ví dụ như gửi lại bức hình giống lúc trước!

Anh đã nhìn đi nhìn lại biết bao lần rồi, là thời điểm nên xem cái mới!

Lâm Kích bỗng nhiên cảm giác mình có thể hiểu được Vinh Tình đang thích lắm.

Bây giờ dường như cậu có thể ngửi thấy hương vị hạnh nhân, còn có mùi thơm của sữa bò tinh khiết, nếm thử một ngụm lại có vị ngọt của siro phong, lại cẩn thận nếm thêm còn có chút vị chua giống như nho khô.

Là hương vị từ trước đến giờ cậu chưa từng uống, nhưng mà lại rất tuyệt.

Giống như Vinh Tình khiến cho cậu rất yêu thích.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play