“Ai da, em chỉ là trộm mượn một chút quyền lực thôi, chủ yếu là vì bây giờ phải diễn vai nam chính, em sợ chính mình làm không tốt, cho nên phải chuẩn bị thật tốt.” Trương Gia Nguyên không nghe ra ẩn ý trong lời nói của Châu Kha Vũ, chỉ nói ra ý nghĩ vô cùng đơn giản của chính mình: “Buổi tối em không đi ăn đâu, ở đây chắp vá một chút, đợi lát nữa còn có lớp dạy đọc thoại, em muốn nghiêm túc học tập!”

Sau khi cúp điện thoại, Châu Kha Vũ lại một lần nữa gọi cho Oscar: “Anh đã xem qua kinh nghiệm diễn xuất của Trương Gia Nguyên đúng không?”

Oscar bị hỏi đến không thể hiểu được: “Đúng vậy, thì sao? Cậu tức giận vì anh điều tra bạn trai cậu? Anh sai rồi, anh sai rồi, được chưa?”

Châu Kha Vũ trợn trắng mắt: “Không phải, anh nghĩ những vai diễn của Trương Gia Nguyên trong mỗi bộ phim có phải đều là nhân vật quan trọng không?”

“Có ý gì?” Oscar bị hỏi đến có chút ngốc.

“Ý là những nhân vật mà em ấy đóng, là hầu như không có liên quan gì tới cốt truyện, hay là đặc biệt quan trọng nếu không có em ấy xuất hiện thì toàn bộ cốt truyện sẽ không thể tiếp tục được?” Châu Kha Vũ tàn nhẫn nói ra những lời này, Oscar có ngốc đến đâu cũng cảm thấy không thích hợp.

“Cậu làm sao vậy? Cậu hoài nghi vai diễn mà Trương Gia Nguyên nhận được là có người hỗ trợ?” Oscar dở khóc dở cười: “Đại ca, cậu bệnh nặng đúng không, nếu cậu nhàm chán thì có thể đi xem phim em ấy từng đóng chẳng phải sẽ biết sao?”

“Hơn nữa cái công ty nát kia, lấy đâu ra năng lực móc nối quan hệ để lấy vai diễn.” Oscar không biết thân phận thật sự của Trương Gia Nguyên, khịt mũi coi thường sự hoài nghi của Châu Kha Vũ.

Châu Kha Vũ trầm mặc, rốt cuộc hôm nay Trương Gia Nguyên nói em ấy ở giải trí Vũ Hải Tinh, những lời này rất khó khiến người khác không nghĩ nhiều.

Mà Trương Gia Nguyên đang ở công ty lại không biết tâm tư của Châu Kha Vũ, đọc đi đọc lại những lời kịch được khoanh tròn, Trương Gia Nguyên cảm thấy miệng mình sắp méo đến nơi, không khỏi le lưỡi thả lỏng miệng, uống nước nhuận nhuận cổ họng, lau mồ hôi trên trán chuẩn bị tiếp tục.

“Trương Gia Nguyên, cậu đọc lời thoại phải lưu loát, đừng có đột nhiên ngắt ngứ, nói cái gì đều nghe không rõ.” Lão sư hướng dẫn tiếp tục nghiêm khắc chỉ bảo, Trương Gia Nguyên vuốt cái trán đầy mồ hôi, gật gật đầu.

“Lại đây, cắn cây đũa này.” Lão sư hướng dẫn đột nhiên đưa cho cậu một cây đũa: “Cậu cắn nó trong miệng, sau đó tiếp tục tập đọc thoại.”

Phó Tư Siêu cách cửa kính nhìn Trương Gia Nguyên lặp đi lặp lại nói “800 binh lính danh dự chạy về con dốc phía bắc”, nhẹ nhàng thở dài một hơi: “Lần đầu tiên tôi thấy cậu ấy nỗ lực đến vậy, xem ra vai nam chính này đã tạo rất nhiều áp lực cho cậu ấy.”

Ngô Vũ Hằng vỗ vai an ủi Phó Tư Siêu: “Cậu cảm thấy cậu ấy muốn nỗ lực để diễn tốt vai diễn này hay là muốn tùy tiện diễn rồi chờ đến khi bộ phim phát sóng sẽ bị chỉ trích về khả năng diễn kém?”

Phó Tư Siêu đột nhiên liền hiểu ra vì sao Trương Gia Nguyên lại chăm chỉ như vậy, nhớ rõ hồi đi phỏng vấn, bọn họ đứng ở cửa phòng ngẫu nhiên nghe được biên kịch đang nói chuyện, nói kịch bản này bản thân đã phải sửa lại mấy chục lần mới hoàn thành, rất muốn tìm được người phù hợp với kịch bản nhất để biểu đạt ra câu chuyện này.

Khi đó việc lựa chọn Trương Gia Nguyên cũng không thuận buồm xuôi gió, hình tượng của Trương Gia Nguyên là phù hợp nhất, làm biên kịch do dự một hồi lâu là vì khả năng diễn xuất của cậu, nên Trương Gia Nguyên liền thề son sắt, cậu nói biên kịch hãy cho cậu một cơ hội, cậu sẽ thể hiện ra một Trương Gia Nguyên khác.

Nhìn khóe miệng Trương Gia Nguyên đang dần dần bị cây đũa ma sát đến đỏ bừng nhưng vẫn kiên trì luyện tập, Phó Tư Siêu cảm thấy cậu lần này trả giá sẽ không uổng phí.

Châu Kha Vũ hiếm khi đến văn phòng của ba mình, gõ cửa đến khi được cho phép “Mời vào” mới ổn định tinh thần mở cửa ra, ba Châu nhìn thấy người đến là con trai mình liền có chút kinh ngạc, ra hiệu cho hắn ngồi trên sô pha, lúc này mới chỉnh lại thật tốt tây trang của mình ngồi xuống trước mặt hắn.

“Tìm ba có chuyện gì?” Ba Châu không giận tự uy.

Châu Kha Vũ thật sự sợ ba của mình, từ khi hắn bắt đầu có ký ức, hắn chính là dạng người mà ba mình nói gì thì mình làm đó, đặc biệt nghe lời ba, dẫn tới mẹ Châu thường xuyên nói Châu Kha Vũ không có chủ kiến.

“Ba biết, Nguyên nhi là diễn viên đi?” Châu Kha Vũ thấp giọng nói.

“Ba biết, thì sao?” Ba Châu gật gật đầu.

“Công ty chúng ta, có tính toán mở ra phương hướng đến ngành giải trí không?” Châu Kha Vũ xoa xoa ngón tay, ngẩng đầu lên nhìn về phía ba Châu.

Bị Châu Kha Vũ làm cho có chút kinh ngạc, ba Châu nghiêng đầu thích thú nhìn con trai mình: “Sao vậy, con muốn giúp Gia Nguyên mở studio?”

Châu Kha Vũ không thể phủ nhận, vừa rồi hắn có nghe lời Oscar nói, cầm điện thoại tìm kiếm thông tin tóm tắt những bộ phim Trương Gia Nguyên từng tham gia, tra những phân đoạn mà cậu từng diễn.

Bởi vì không có nhiều phim, cảnh quay cũng rất hiếm, Châu Kha Vũ xem rất nhanh, xem xong liền muốn cho bản thân một cái tát, những phân đoạn của Trương Gia Nguyên thấy thế nào thì cũng đều không phải vai diễn quan trọng gì, chính là mấy vai diễn Giáp Ất Bính Đinh vô cùng đơn giản.

Dù thế nào đi nữa cũng không phải vai diễn dùng đến quan hệ mới lấy được.

Nhưng đồng thời Châu Kha Vũ cũng nhìn ra được, công ty quản lý hiện tại của Trương Gia Nguyên thật sự rác rưởi, mấy bộ phim dở tệ này đều do Trương Gia Nguyên nhận lời, có thể thấy được là tài nguyên thật sự rất tệ.

Nhớ lại ngày đó Trương Gia Nguyên gọi điện thoại cho mình, vì nhận được vai nam chính mà hoan hô nhảy nhót, Châu Kha Vũ tổng cảm thấy Trương Gia Nguyên không thể bị mai một trong mấy bộ phim máu chó này.

“Nhà bọn họ là giải trí Vũ Hải Tinh, con cho rằng cái đùi này còn không đáng tin cậy?” Ba Châu hiếm khi cười cười.

Châu Kha Vũ lắc đầu: “Em ấy không có lấy tài nguyên từ giải trí Vũ Hải Tinh.”

“Tất nhiên ba biết.” Ba Châu nhìn thoáng qua cửa sổ sát đất, hiện tại ánh đèn rực rỡ đã sáng lên, qua cửa sổ sát đất có thể thưởng thức được cảnh đêm nhộn nhịp của thành phố: “Đây là những điều ba đã nói, muốn con học hỏi thằng bé.”

“Nó muốn làm gì, thì nó sẽ tự hướng đến điều đó, còn nếu thật sự không được thì có thể xin sự giúp đỡ của người khác, đương nhiên ba nó cũng rất bất lực, Gia Nguyên đến bây giờ còn chưa có xin ông ấy giúp đỡ.”

Ba Châu nhìn thoáng qua Châu Kha Vũ đang cúi đầu nghiêm túc nghe giảng: “Con từ nhỏ đến lớn đều là ba nói cái gì thì nghe cái đó, ba không nói thì con không làm, người khác đều nói con rất ngoan.”

“Con thật sự rất ngoan, nhưng ba cảm thấy con ngoan đến nỗi không giống người, con giống như người máy vậy, ba đưa ra mệnh lệnh thì con làm theo. Trương Gia Nguyên bây giờ có làm con tự hỏi chính mình, chẳng hạn như con xem con hiện tại xem, liền muốn đến hỏi ba là con có thể làm cái này hay không?”

Ba Châu cười hài lòng, vỗ vỗ bả vai Châu Kha Vũ: “Ba có nên cảm ơn Gia Nguyên hay không? Vì nó làm con trai của ba bắt đầu có chủ kiến?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play