Tiểu Thỏ Tinh Có Một Ý Tưởng Lớn Mật
Tác giả: Hạt Ảnh Thiên Thanh
Edit: Sặc Fructose
____________
Chương 5: Ta ngưỡng mộ ngươi
Bữa sữa này bú thật là tra tấn thỏ, Tiểu Hắc không có cắn cũng không có liếm, chỉ ngoan ngoãn bú chẳng khác gì ngày xưa, Tiểu Thỏ Tinh bị bú đến cả người nhũn ra, nóng lên.
Nó khó chịu vặn vẹo vài cái, hỏi Tiểu Hắc: "Bú no chưa?"
Tiểu Hắc giương mắt nhẹ nhàng liếc nhìn nó, hàm hồ nói: "Chưa no."
"Hu hu..." Tiểu Thỏ Tinh cắn cắn môi, thương lượng với nó: "Trước cửa mới mọc ra không ít cà rốt, hay là... "
"Không được."
Tiểu Hắc dùng sức bú một cái.
"!!!"
Tiểu Thỏ Tinh rên ra tiếng, cảm thấy một dòng nhiệt từ một bên ngực bị bỏ quên chảy xuống sườn, chảy rất nhanh.
Nó nghiêng mặt nhìn xem, chưa nói đến quần áo, lông thỏ phía dưới đều bị ướt bết cả lại.
Làm một con thỏ tiết kiệm, cơ bản không thể nhìn thấy lãng phí đến nhường này, Tiểu Thỏ Tinh đưa tay túm lấy đầu Tiểu Hắc: "Bên này, bú bên này trước, tràn ra rồi..."
Tiểu Hắc bị nó túm nghiêng đầu qua, ánh mắt biểu cảm đều có chút ngốc lăng.
"Mau lên" Tiểu Thỏ Tinh dùng tay hứng lấy, sữa trắng vẫn từ kẽ ngón tay chảy đi, nó gấp gáp: "Bú vú bên này trước, chảy thật nhiều..."
"......"
Tiểu Hắc nhả ra đầu nhũ trong miệng, bò qua bên sườn nó, bú vú bên kia.
Tiếp theo bú sữa tương đối thuận lợi, chờ bé bú sữa xong, Tiểu Hắc giúp nó buột lại vạt áo, không nói gì cả muốn xuống giường bò đi.
Tiểu Thỏ Tinh giữa chặt nó: "Khoan đã".
Tiểu Hắc quay mặt đi, không muốn để ý đến nó.
Đứa nhỏ này sao lại thế, Tiểu Thỏ Tinh sờ sờ đầu bé, cảm thấy bé hình như rất không vui, hỏi: "Làm sao vậy?"
"Không sao".
Hai từ cứng nhắc rõ ràng là có chuyện gì rồi.
Tiểu Thỏ Tinh lấy từ gối đầu phía dưới ra trò chơi xếp hình đưa cho bé: "Cái này cho con chơi nè!".
"......."
"Không biết chơi cái này sao? Ta có thể dạy cho ngươi." Tiểu Thỏ Tinh định ngồi dậy.
"Không cần."
Vốn Tiểu Thỏ Tinh đang mệt mỏi, nghe vậy cũng nằm trở lại. "Được rồi, vậy ngươi tự mình nghĩ cách chơi trước đi, lần sau ta khỏe hơn rồi, sẽ dạy ngươi sau."
Tiểu Hắc cất bộ xếp hình vào lòng, liếc nó một cái, rồi lại bò xuống giường.
"Này!"
Tiểu Hắc quay đầu lại, chỉ thấy con thỏ này đặt cằm trên thảm lông, nằm nghiêng, từ trên cao nhìn xuống bé: "Hiện giờ ngươi biết nói rồi, sao vẫn chưa biết đi vậy?"
"Ta thích bò."
Ờ vậy thôi, Tiểu Thỏ Tinh ngẫm lại bản thân mình tuy rằng có thể đi, nhưng vẫn thích nhảy, hình như cũng chẳng có vấn đề gì.
Chờ đứa nhóc ra khỏi hang động, Tiểu Thỏ Tinh lại biến về một con thỏ trắng như tuyết, ôm cà rốt bắt đầu cọ xát...
Sắc trời dần tối, một ngày nữa lại trôi qua thật mau.
Thời gian cho bú đến, Tiểu Thỏ Tinh vừa mới khôi phục hình người, không ngờ lại thấy mỹ nam tử hôm qua xuất hiện trước giường của nó -- Nói là "lại", vì Tiểu Thỏ Tinh vừa thấy tuấn nhan của đối phương, ký ức mơ mơ màng màng liền nổi lên, trong lòng mơ hồ biết chính là người này hôm qua đòi bú sữa của mình.
Tiểu Thỏ Tinh không biết nên làm thế nào cho phải, sắc đẹp trước mắt, nhưng nó vừa mới đồng ý với Tiểu Hắc rằng không cho người khác bú sữa...
Nó còn đang rối rắm, đối phương cười cười với nó, mở miệng hỏi ý: "Được không?"
A, hắn cười cũng đẹp quá à...
Tiểu Thỏ Tinh đỏ mặt lắc đầu, khó khăn mà từ chối hắn: "Không được..."
Nói xong, Tiểu Thỏ Tinh lại lo lắng đối phương không bú sữa được sẽ bỏ đi. Nó nhỏ giọng nói: "Không bằng... ngươi ăn cà rốt ta trồng đi?"
Không ngờ rằng đối phương vậy mà lại gật đầu đồng ý.
Tiểu Thỏ Tinh vui vẻ vô cùng, sờ soạng lấy củ cà rốt đẹp nhất đưa cho hắn.
Mỹ nam tử lại cười cười, nhướng mày giống như là đang làm phép thuật, cười khiến Tiểu Thỏ Tinh choáng váng cả người.
"Muốn ăn cái này."
Ngón tay mỹ nam tử nhẹ nhàng nhấc lên gõ nhẹ vào một củ cà rốt, vừa vặn chạm vào một củ cà rốt chỉ còn một nửa -- Củ cà rốt kia một nửa dưới ướt chèm nhẹp, bị Tiểu Thỏ Tinh cọ xát đến bóng loáng, lấp lánh ánh sáng...
Tiểu Thỏ Tinh nhìn lỗ hổng bị mình gặm ra, trong lòng nổi lên sóng to gió lớn -- Trên đời này không có nhiều yêu quái biết tiết kiệm như mình, vậy mà nó lại may mắn gặp được một con như thế... Và con yêu quái tiết kiệm này cũng rất là tuấn mỹ nữa!
Lúc này đây, Tiểu Thỏ Tinh cảm thấy mình đã yêu rồi...
"Không được sao?"
"Được nha, đương nhiên là được..." Tiểu Thỏ Tinh đưa cà rốt cho đối phương, sắc mặt hồng hồng, đôi mắt sáng long lanh, vừa có vẻ hưng phấn lại ngượng ngùng, lời nói ra cũng nhão nhoẹt: "Không biết nên xưng hô với công tử thế nào? Nhà ở đỉnh núi nào..."
Mỹ nam tử ngẩn người, không có lập tức đáp lại.
Tiểu Thỏ Tinh nhích lại gần hắn, một đôi mắt ngập nước giống như đựng đầy sao trời, sáng như tuyết, đẹp không chịu nổi:
"Công tử, ta ngưỡng mộ ngươi..."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT