Chương 340 Huyết Ảnh Ma Tôn Khương Long chạy thoát
Hàn Tinh ẩn thân cùng Trần Thân về Cổ Loa Thành, Trân Thân nhìn cảnh chung quanh ngạc nhiên, trong lòng cảm khái không thôi. „Mới có bốn năm ngày nơi đây đã trở thành tráng lệ như vậy rồi, Thiên Lôi Kiếp Đài uy nghi sừng sững vừa nhìn thấy liền cảm giác an toàn, thảo nào người ta đồn nơi đây độ kiếp bảo đảm không chết.
Hàn Tinh trái lại nhìn tường thành, mấy ngày không để ý bây giờ bờ tường cao thêm hơn một gang tay, chính giữa ngoài lúc hấp thụ thiên lôi năng lượng, vòng xoắn cơn lốc ngày đêm nhè nhẹ hấp thụ tiên linh khí, tinh hoa của trời đất. Chẳng khác gì chàng chẳng cần tu luyện gì, Cổ Loa Thành tự hấp thụ lấy, chàng lại được hưởng không biết bao nhiêu chỗ tốt, không làm nhưng lại có thu hoạch..
Phía tây có bốn tòa nhà, thì ra bốn người bọn Lương Sơn tự chọn một nơi thích hợp luyện chế ra bốn kiện tiên phủ, và đang ở trong đó làm việc, trong phủ đều có không ít người hầu, thị nữ giúp việc.
Chàng nhìn Trần Thân cười khì nói:
- Thật là lỗi quá, nơi đây tiểu đệ là chủ nhân lại chẳng tạo ra một nơi nào để xứng đáng để đón tiếp khách. Vậy lão huynh kiên nhẫn chờ một chút, tiểu đệ ra tay làm ngay.
Chàng nhớ đến cung điện ở Hồng Mông Linh Châu giới thấy khá nhưng hình dáng bề ngoài chưa vừa ý lắm nên theo đó làm chuẩn, trong đầu bắt đầu vẽ thiết kế, hoạnh định kiểu vòng cung, bên dưới năm phòng hội lớn, một hồ bơi nửa trong nửa ngoài theo kiểu hồ gần Hamburg dự trù dùng bằng nước mặn, phòng tắm hơi Sauna, phòng bếp,... ba tầng trên chia phòng để ở, cửa lớn, cửa sổ, balcon, sân thượng, hệ thống không khí, hệ thống nước, hệ thống điện năng lượng.. hệ thống điều hoà. Vừa hoàn thành xong sơ đồ chàng liền bắt tay luyện chế.
Trần Thân không hiểu chàng định làm gì kiên nhẫn ngồi xem, đến lúc một toà lâu đài năm tầng hình bán nguyệt lớn ba tấc nằm trên tay chàng mới biết luyện chế lâu đài..
Hàn Tinh thấy lâu đài làm xong liền chọn cách đây bảy mươi dặm hướng tây nam, quán chú tiên nguyên lực phóng đại lâu đài hạ xuống nói:
- Được rồi! Mời lão huynh.
- Không cần khách sáo như vậy...
Miệng nói chân bước chỉ trong chốc lát hai người xem qua một lượt, tuy trong lâu đài chưa
đủ tiện nghi nhưng bàn ghế đá có một bộ nên sau đó tạm ngồi ở đó. Chàng đem rượu ra mời khách uống một hồi mới bắt đầu hỏi:
- Bọn Huyết Ảnh lão huynh đã diệt sát thử tên nào chưa?
- Dĩ nhiên đã thử mấy lần, nhưng thất bại, bọn chúng không giết tận được sống dai như đỉa...
- Lúc vừa rồi lão huynh cũng thấy bọn họ Lôi bị hai người họ Hạ giết chứ?
- Ý huynh đệ nói, hủy xác, thu máu, diệt nguyên thần..
- Phải rồi! Huyết Ảnh môn, cứ lấy tên cũng đủ biết lấy huyết làm chủ. Lão huynh có bao giờ theo dõi nghiên cứu người Huyết Ảnh quá trình sống lại ra sao chưa?
- Chưa, ai lại nghiên cứu tỉ mỉ đến chuyện như thế?
- Theo đệ suy đoán. Nếu thân thể, nguyên thần còn thì chúng có thể dùng máu tố thể thành công. Chỉ cần còn sót lại một cọng tóc, khẩu xương huyết ma có thể dựa vào một giọt máu tố thể, nên cần phải phân ra làm ba, diệt xác sạch sẽ, diệt thần cho hồn phi phách tán, diệt tẩy máu. Vậy việc hủy huyết trì là cần thiết nhất, khiến Huyết ảnh môn không tố thể nhanh chóng được, lại không có tài liệu tu luyện Huyết Ảnh. Sau đó diệt người huyết ảnh môn, nhưng phải giải quyết cho kỹ, sạch sẽ, thân thể, nguyên thần và huyết.
- Vậy huynh đệ định giải quyết Huyết Trì cách nào?
Hàn Tinh nhìn Trần Thân một lúc rồi chỉ hướng trung tâm, vòng xoắn cơn lốc cao năm trăm trượng sáng lờ mờ.
- Cái gì vòng cơn lốc đó có thể giải quyết!
- Bao nhiêu huyết cứ ném vào khu trung tâm, tất cả sẽ bị nó phân giải thành khí, thành quang lực.
- Chắc chắn không? Nhưng làm sao đem nó theo được?
- Không thành vấn đề..
- Lão huynh đi liên lạc cho hai vị kia báo tin cho họ chuẩn bị khai chiến, hai tuần sau chúng ta gặp nhau. À còn hai anh em họ Hạ, chúng ta nên tha cho chúng, đệ sẽ kiếm cách giải Huyết Ảnh ma công cho chúng.
- Có hy vọng thành công không?
- Hy vọng thành công 50%.
- Như vậy tốt quá, để ta bàn với hai lão kia xem may ra có thể bớt số chết chóc.
- Tốt! Ta sẽ phụ trách hủy Huyết trì, dùng vòng xoắn cơn lốc hủy huyết và phụ trách diệt sát lão ma. Còn ba người lão huynh lo kiếm người giải quyết số còn lại... nhớ là huyết của họ phải thu sạch ném vào vòng xoắn cơn lốc.
- Nhớ rồi!
Hàn Tinh tặng cho Trấn Thân ngọc bài trên đó có ghi rõ cách xuất nhập Cổ Loa Thành rồi chia tay.
Chàng thấy không cần thiết phải tra xét Huyết Ảnh môn nữa, lão ma Khương Long đã tính mời cao thủ thượng giới hạ xuống diệt sát mình thì không thể để lão sống được, vả lại Huyết Trì kia là bằng chứng tội ác. Giết bao nhiêu người lấy máu tụ thành một hồ lớn như thế thì thật là kinh khủng, cho là 2 triệu lít, mỗi người 5 lít như vậy khoảng nửa triệu người đã phải đổ máu vào Huyết trì này.
Trước đó chàng thấy liên quan đến gần vạn mạng người nên phải cẩn thận điều tra hư thật. Bây giờ diệt từ trên xuống có thể số nạn nhân sẽ được giảm xuống, điều quan trọng là phải tìm cách phá giải Huyết ảnh công, diệt hết mầm mống, xoá luôn phần trí nhớ liên quan đến công pháp này....
Suy nghĩ một lúc chàng gạt sang một bên trở về Tân Triều cùng Hồng-Linh tham dự đám cưới ca đoàn trưởng. Hồng-Linh hát khúc Solo suất sắc không có vấn đề gì, còn chàng đánh nhịp, tập dợt được bốn lần mới thấy vấn đề của ca viên, lớp cũ lớp mới trình độ khác biệt gặp rất nhiều sai lầm nhỏ nên dù đánh nhịp hay cũng chỉ khá hơn một chút. Đúng ra nhiều em chỉ đi hát cho vui chứ chưa có tinh thần đem lời ca tiếng hát ca tụng, vinh danh Thiên Chúa. Tiệc cưới nhà hàng nhộn nhịp tưng bừng, tiếp khách ra vào, và trong lúc ăn khiến cô dâu chú rể mệt nhoài. Chàng đi tham dự đám cưới lần thứ hai trong đời cảm thấy làm cô dâu chú rể không có gì đáng vui.. Phải chăng ý nghĩa chính thức bước vào cuộc sống gia đình với người yêu mới đáng kể, niềm vui và gánh nặng trong cuộc sống gia đình...
Hai tuần vụt qua như gió thoảng, trở lại Đại Thủy giới chàng liền cảm thấy bầu khí căng thẳng nơi đây, người qua kẻ lại trong tâm tình hốt hoảng bất an như cảm ứng sắp có chuyện trọng đại liên quan đến nhiều người sắp xảy ra, chẳng khác nào gia đình có người mang thai sắp đến ngày khai hoa, quằn quại lo lắng nhưng vẫn phải xảy ra...
Trần Tịnh đến thẳng Chiêu Tiên Lâu, thấy nơi đây đầy người, không một bàn trống nên đi thẳng lên tầng cao nhất...quả nhiên thấy bốn vị Tiên Tôn, chàng ngạc nhiên thấy trong đó có cả lão đạo Ngọc-Thanh, trong nội tâm thấy bất ổn „tên này sao lại ở đây, chẳng lẽ hắn đã báo tin cho lão ma Khương Long như vậy thì lão ma chuẩn bị rồi còn gì mà đánh!“
Bỗng chàng nghe giọng Chân Thanh lão đạo truyền âm: „Hàn lão hửu chớ lo xa, lão đạo Ngọc Thanh này cũng vừa biết tin hội họp, chạy vội lại đây chưa biết ý định của chúnh ta. Mọi sự đã chuẩn bị xong. Chúng tay bắt đầu...!“
- Được! Ta hành động thôi....
Trần Tịnh nói xong, ba người hiểu còn Ngọc-Thanh lẩm bẩm „hành động làm gì“!
Chàng biến mất tại chỗ, ba tiên tông đồng hô:
- Đi!
Ba người biến thành quang ảnh vọt đi, người trong lâu cũng bay vọt theo như đàn ong....
Trần Tịnh xuất hiện trên Huyết Trì quan sát phía dưới thấy lão ma vẫn còn tu luyện ở dưới đáy hồ mới yên tâm nhẹ nhõm. Chàng vọt lên bỗng vai đụng phải vật gì mềm như nệm, giật
mình chàng vội dùng Nhật Nguyệt kính soi thì ra cô bé Hương-Chi họ Đoàn cũng dùng ẩn thân thuật như chàng ẩn ở phía trên, bị chàng vọt lên bất ngờ vai chạm ngay bờ mông nhỏ.
Chàng thấy cô ta bay vào bờ nên để mặc cô ta nhanh nhẹn rút Bác Vương Thương chỉa xuống Huyết trì, vận Cổ Loa Quyết dồn tiên nguyên khí vào Thương vẽ ngoáy luôn mười tám vòng...
Máu trong hồ liền cuốn cuộn tuôn trào vọt lên xoay tít như một cái rọ máu khổng lồ úp xuống hồ... Chung qua bao nhiêu đồ vậy cây cảnh, bàn ghế bằng đá, ... liền bị hút vào trong đó, mái che liền bị phá tung....
Chàng thấy phía dưới huyết trì bị cuốn sạnh, cả người lẫn huyết liền dùng niệm lực đảo nghịch cơn lốc vòng xoáy hướng lên trên. Bỗng chàng nghe tiếng la hoảng nhìn lại thì thấy cô bé Hương-Chi đang chật vật ôm cột chống lại hấp lực của cơn lốc vòng xoáy, chàng vội di chuyển vòng xoáy ra xa, chợt phát hiện trong vòng xoáy một cô bé khác lúc trước đi theo Hương-Chi đang bị xoay như chong chóng. Chàng vội khống chế vòng trên không để các vòng nhỏ trong đó xoắn vặn cô bé rồi dùng ý niệm kéo nàng xuống..
Cô bé vừa xuống an toàn bỗng một huyết ảnh trong đó bay ra liền đoán là lão ma Khương Long . Chàng không ngờ bị lão ma lợi dụng đúng lúc nhắm lỗ hổng xổ lồng bay xa, nên vội xuất phân thần thánh anh đệ nhị để khống chế điều khiển vòng xoáy, còn chàng vọt lên đuổi theo...
Huyết ảnh như ánh chớp khẽ nhoáng đã chạy xa ngàn dặm, Trần Tịnh thấy huyết ảnh bay nhanh ngoài sức tưởng tượng của mình, dùng mắt nhìn không kịp vội thuấn dì rồi thử sử dụng Nhật Nguyệt kính mới thấy lão Khương Long người trong suốt như thủy tinh bay vào một khu rừng. Chàng vọt đến dùng Bá Vương Thương vẽ ra một trăm lẻ tám quang ảnh, quang ảnh lập tức phân ra xông vào rừng tìm tòi.
Khương Long tiên tôn từ lúc bị Hàn Tinh dùng quang lực giết chết Huyết Bức Hồn, liền biết huyết ảnh không chịu nổi Quang lực, lão bị tổn thương nguyên thần nặng nề, vì Huyết Bức Hồn mang theo hai phần mười nguyên thần lực. Lão chạy về chữa thương đồng thời kêu cầu thượng giới gửi người cứu giúp, rồi vào huyết trì tu luyện, tưởng như vậy đã chắc ăn, không dè Hàn Tinh tấn công sớm hơn tin đồn.
Tu Luyện dưới đáy hồ, lão cảm thấy khí huyết sôi trào liền dò xét chung quanh liền thấy mình bị cuốn vào vòng máu xoáy. Lão không hiểu chuyện gì xảy ra lại thấy mình bị giòng máu lôi cuốn mất cả không chế đưa thẳng lên trời cao rồi dìm xuống tận mặt đất.
Khuơng Long hừ một tiếng khinh thường:
- Trò đùa dọa con nít!
Bỗng lão thấy cả người như bị đưa vào hai cuộn máu xoay khổng lồ, kẹp lão đưa vào như muốn lăn dát thân lão thành miếng, đôi chân bị đưa vào trước bỗng lão hét một tiếng hai bàn chân bị xoắn xay biến mất máu bắn ra hoà với máu huyết trì. Khương Long kinh sợ vội vận Huyết Ảnh công biến thành Huyết Ảnh vọt lên cao vừa lúc thấy trước mắt có một con bé bị cuốn trở ra nên vội vọt ra theo.