[B]Chương 260 Dị Hỏa/B]
Chỉ trong giây phút bốn con Hắc Phi trùng bay đến, hai con trực tiếp đáp xuống đứng hai vai Hàn Tinh, hai con khác không khách sáo đứng trên vai tiểu hắc, trong lúc y vừa phục hồi.
- Chúng tiểu phi bái kiến Chủ nhân.
- Các ngươi độ kiếp hóa hình thành công khi nào?
- Dạ ba tháng trước, chúng tiểu nhân đồng thời độ thiên kiếp một kích may mắn thành công. Lúc đó thân thể biến hóa, cũng may chúng tiểu nhân ao ước được hình dáng giống chủ nhân nên được hóa hình như bây giờ.
- Ủa, hóa hình cũng có thể lựa chọn được hay sao?
- Vâng, đúng vậy. Theo sự hiểu biết thì hình ảnh của nhân loại được xem là cao quý nhất, tuy thân không cường ngạnh bằng thân thể yêu thú, linh thú, thánh thú... nhưng nhân loại thân thể có khả năng thăng tiến biến cường bằng cách tu luyện thể tu.
Hàn Tinh nhìn hai con hắc trùng trên vai tiểu hắc, nó chỉ to bằng con chim chích, điều quái dị là thân người nó đứng bằng hai chân, ngoài hai cánh tay phía trước, phía sau lưng còn có đôi cánh vừa mềm vừa dầy, lông tơ ngắn mịn đen bóng, trong mỗi cánh còn có một lớp cánh màu đỏ đen đậm bóng mỏng khác, thỉnh thoảng phản xạ ánh quang. Trên đầu chiếc sừng vẫn còn, bộ mặt mũi to lại tẹt, đôi mắt đỏ ngầu như máu, miệng nhỏ nhưng khi nói cười lộ ra hai hàm răng trắng óng ánh phản chiếu sáng, nhọn sắc như mũi đao thương.
- Các ngươi ăn hay hấp thụ được bảo dược gì sao lại nhanh chóng tiến giai như vậy. Mấy tháng trước ta dự đoán các ngươi cần ít nhất phải một hai năm mới có thể tiến giai.
- Chúng tiểu nhân may mắn gặp được bụi gai dị hỏa. Sau khi cùng nhau hấp thụ liền tiến giai hóa hình độ kiếp..
- Vu Nhị, mau báo cho chủ nhân biết ngọn dị hỏa mãnh liệt kia.
- Đúng thế! Phải nói ngay để chủ nhân đi thu thập, kẻo kẻ khác phỗng mất.
Tiểu trùng đứng trên vai chàng nghe vậy lên tiếng:
- Trước đây ba giờ chúng tiểu nhân tình cờ gặp được một ngọn dị hỏa khác thường màu chàm, độc hại chưa từng thấy, nó ẩn dấu sức tàn phá kinh người đến nỗi ngay cả chúng tiểu nhân là sinh vật chuyên sống với lửa cũng không dám lại gần. Chúng tiểu nhân liền nghĩ ngay đến chủ nhân nên mới một mạch chạy đi tìm kiếm để báo tin.
Hàn Tinh nghiêm mặt:
- Tốt nhỉ, chúng mày không thu thập được mới nghĩ đến ta...
- Đâu có, chúng tiểu nhân còn thu thập được một số đá quý lạ cho chủ nhân...
Bốn tên nhanh nhẹn dốc túi ra, chàng thấy mấy trăm khối thạch khác nhau, hồng cương thạch, hắc nham thạch, huyền thiết thạch, kim cương thạch vv... Bỗng chàng thấy một viên đá lạ màu vàng đậm, không ngừng tỏa ra thổ khí đậm đặc, chàng cầm lên xem mừng rỡ kinh hô "Thổ Nguyên Mẫu Thạch" . Hôm trước may mắn chàng đọc sơ qua cuốn Tiên Thảo Mộc Thần Nông Ký phụ chương có đề cập đến Thổ Nguyên Mẫu Thạch, nó có khả năng phân hoá các loại kim loại, đá quý. Tài liệu được phân giải ra từng phần, khiến tạp chất bị thanh trừ, ngoài ra Thổ Nguyên Mẫu Thạch còn có công dụng tu bổ đất trồng trọt trở nên màu mỡ, đem lại đủ loại linh khí ẩn dấu trong đó, hiệu quả chẳng khác nào phục hồi nguyên bản đất đai thời nguyên thủy. Chàng thu tất cả vào trữ vật nhẫn vừa lòng nói:
- Làm rất tốt. Trước khi chúng ta đi, chờ ta hỏi tiểu hắc xem vừa rồi xảy ra chuyện gì..
Hắc Nhĩ vương nghe hỏi ngạc nhiên tại sao chủ nhân lại hỏi vậy, chẳng lẽ vừa rồi chuyện xảy ra chủ nhân không biết.
- Vừa rồi tiêu nhân đánh liên tục mười quyền, sau đó trên người chủ nhân biến hóa, xương cốt kêu vang lên lách cách một hồi, chủ nhân lập tức biến lớn lên, sau lại đánh quyền cước khó hiểu khiến tiểu nhân bị quyền phong mù mịt áp bách đẩy lui ra. Tiểu nhân chống lại, vừa lúc một quyền ảnh to lớn trắng bóc của chủ nhân đánh lại, tiểu nhân liều mạng vận hết sức đối kháng bị một quyền oanh tạc đánh bay ra ngoài nằm sóng soài, chân nguyên trong người hỗn loạn khó chịu cực kỳ..
Hàn Tinh nghe vậy phỏng đoán trong khi mình luyện quyền trong vô thức, một quyền đã đánh bay tiểu hắc, không biết mạnh yếu bao nhiêu, chẳng ngờ tiểu hắc chịu không nổi. Quyền của tiểu hắc này có nhiều điềm quỷ dị, quỹ tích đánh ra phức tạp khó hiểu, nguyên lý trong đó huyền diệu, ngoài lực âm nhu tàn phá quyền phong còn có khả năng khống chế không gian trói buộc đối phương. Vừa rồi trong lúc hứng thú đắm chìm nghiên cứu một chỗ kỳ diệu, chẳng dè đem tất cả quyền, cước, chưởng, chỉ đã học được hỗn hợp dung hòa thành một khối, vừa hình thành phôi thai thành công một môn hỗn hợp, lại vô thức tập luyện nên không biết có bao nhiêu lợi hại. Nghe đến quyền ảnh trắng bóc chàng liền rõ đã dùng quyền lý của tiểu hắc dung hợp với nhu khí Nhu Ba chưởng, cũng may là Nhu khí không phải là phần vô hình hỏa của Xuyên Nguyệt chỉ, nếu không tiểu hắc đã bị đánh thành bụi rồi. Chàng không vừa lòng với sự kiện tâm trí tự vào vô thức, mất hết tự chủ. Hôm trước lỡ tay đánh trúng Hỏa Vũ hôm nay lại xảy ra chuyện quái dị này....
- Chúng ta đi, các ngươi mau dẫn đường..
Tiểu Hắc sức phi hành kém nhất, chàng dùng cuồng phong di mang hắn bay theo bốn tên hắc phi trùng. Tiểu hắc lần đầu thấy cuồng phong di ngạc nhiên há miệng trợn mắt hết nhìn quang cảnh chung quanh lại nhìn về phía trước, bốn hắc phi trùng sức bay thật kinh khủng, hai giờ sau chúng đáp xuống một vực thẳm, dưới đó lcó một thạch động tuy không rộng nhưng sâu thăm thẳm.
Càng vào sâu nhiệt độ càng cao, màu chàm quang mang càng lúc càng đậm. Một lúc sau quả như bọn hắc trùng nói, bọn chúng không thể đến gần, tiểu hắc cũng không khá hơn, mồ hôi vừa chảy ra đã nhanh chóng bị bốc hơi thành khô, da khô nứt, cổ họng đau rát chỉ muốn uống nước, một bước cũng không thể tiến gần thêm...
Hàn Tinh thấy vậy ra lệnh:
- Các ngươi kiếm nơi ẩn núp chờ ta..
Bước thêm mấy bước là một đường hẹp quẹo phải rồi trái như theo đường chữ Z đã tới nơi, một luồng khí nóng đập vào mặt trên thân thể quần áo lập tức bốc cháy tan thành tro. Chàng nhìn bên trong, phía trước là một ngọn lửa màu chàm diễm lệ rực rỡ nhỏ chỉ bằng lửa ngọn nến loe loét trên một quả cầu màu lam. Chàng vội gọi cổ loa thạch nhu khí bảo vệ toàn thân rồi mới cẩn thận từng bước tiến gần, còn cách năm bước, còn bốn bước, ngọn lửa nhiệt khí áp bách tăng lên mỗi bước tăng lên gấp đôi, tiên chân nguyên trong kinh mạch lập tức tự gia tốc vận hành, máu huyết trong người cũng chảy mạnh, nhịp tim đập cũng nhanh lên, theo sức nóng bừng bừng.
Trong đan điền cổ loa thạch không biết đã đạt đến sáu mươi lăm khối từ lúc nào, bị đánh thức xoay quanh đệ nhị thánh anh. Chàng dừng chân cảm giác biến chuyển trong nội thể, chờ một lúc lại tâp trung hết tinh thần sức lực bước lên một bước. Một màn áp lực trên thân thể cùng phản ứng trong nội thể lại lập lại.
Hàn Tinh cảm thấy cực hạn vẫn còn cách ngọn lửa ba bước, không sao đến gần được. Chàng liền thử dùng niệm lực thu ngọn lửa lẫn quả cầu vào Hồng Mông Linh Châu giới thì ngạc nhiên thấy nó cứ trơ ra, niệm lực đối với nó cũng không tác dụng.
Đúng lúc này chàng cảm thấy có người tiến vào, chàng giả như không biết đứng tại chỗ tiếp tục cảm ứng diễn biến trong nội thể. Tên kia vừa vào cũng bị nhiệt lực cường bạo áp bách, lâu lắm mới tiến lên được một bước. Hắn không ngu, nghĩ ngay ra cách lợi dụng Hàn Tinh tiến bước giảm bớt được nhiệt lực áp trên thân mình, lợi dụng thân thể Hàn Tinh làm tấm chắn liên tục bước lên ba bước, hắn chỉ còn cách sau chàng ba bước.
Hàn Tinh thấy vậy thầm cười lạnh hừ một tiếng, vào đây muốn chiếm dị hỏa còn lợi dụng ta... Chàng thấy tên kia lại bước lên thêm bước nữa thì bất chợt chàng bước ngang sang trái một bước lớn.
- Ah!!! Bựt..
Thân thể tên này lập tức bị bốc lửa, tự động rút lui năm bước, xuất ra trên tay một viên Tị Hỏa châu. Tị hỏa châu bộc phát một luồng khí lạnh dập tắt thành công ngọn lửa. Hàn Tinh thấy vậy ngạc nhiên, có tị hỏa châu trong người hỗ trợ cũng không thể tiến gần ngọn dị hỏa... Lúc này chàng mới nhìn rõ trên người hắn vận một bộ trang phục màu vàng, không hề bị đốt cháy...
Nhìn lại mình trần trụi, lúc này có cổ loa thạch nhu khí bao bọc thành một lớp bạch khí mỏng, chàng lấy trong trữ vật nhẫn một bộ quần áo mặc vào trong lòng thầm nhủ "Cũng may thằng này là nam nhân, nếu không thì ta bêu xấu rồi". Hàn Tinh thấy tiên nguyên khí ổn định trở lại liền bước lên một bước suy tính làm sao thu được ngọn dị hỏa, không hề để ý đến tên kia nữa.
- "Tiếp xúc ngọn lửa có lẽ không được, thu vào Hồng Mông Linh Châu giới cũng không xong. Ngọn dị hỏa này xem ra không kém gì vô hình hỏa của mình, hay mình đem vô hình hỏa ra tiếp xúc một chút xem phản ứng ra sao, xem chàm dị hỏa mạnh hay vô hình hỏa của ta cường."
Đúng lúc này một tiếng chim hót thanh thót vang lên trong động rồi một đôi chim nhỏ xuất hiện, bay thẳng đến ngọn lửa đùa nghịch, tắm rửa rỉa lông vuốt cánh...
Hai con chim lạ nhỏ như chim sẻ, lông đỏ như máu, toàn thân từ đầu đến đuôi và đôi chân thuần một màu đỏ. Hàn Tinh thấy vậy tạm thời đứng yên trơ mắt xem, kiên nhẫn chờ đợi.
Tên phía sau trái lại run giọng buột miệng:
- Hỏa tiểu tước..
Hai con chim vào đây như mù lòa như không thấy hai ngưòi, khi nghe tiếng thì lập tức nhắm tên kia phóng đến như hai mũi tên, thần thức của Hàn Tinh nhìn ngay ra chim bay sau hai ngọn lửa hình mũi tên phóng trước đánh lên người người lạ. Người kia sau khi lên tiếng dường như đã biết mình lỡ miệng, đoán trước chúng sẽ tấn công nên ý niệm khởi động đem không gian quanh mình ngưng đọng.
- Ầm, Ầm!!
Vô số không gian mãnh vỡ, nhìn lại cũng không thấy người kia đâu, thì ra hắn đã nhanh nhẹn dùng độn thuật thoát ra khỏi nơi đây kịp thời.
Hỏa Tiểu Tước thấy đối phương chạy thoát quay lại dùng chiêu cũ tấn công Hàn Tinh, chàng hừ một tiếng bàn tay nắm lại tống một chiêu nhu ba chưởng, ý niệm là thế nhưng điều quái dị thay vì chưởng lại phát quyền, quyền này âm nhu tính lẫn cương dương tính tương tự quyền của Hắc Nhĩ vương tiều hắc, không biết tại sao lại dung hợp lại với nhau như vậy. Hai con hỏa tiểu tước mũi tên đánh tới liền gặp nắm đấm khổng lồ màu trắng oanh nát từng mảnh, hai con hỏa tiểu tước bị đánh bật bay đập vào vách động Ầm Ầm hai tiếng... hai con chim rơi xuống lại bay lên nhưng không dám tấn công chàng nữa...
- Hừ! Hai con chim nhỏ lực bao nhiêu mà cả gan tấn công quấy rối ta... Thu!
Hai con Hỏa tiêu tước bị chàng thu vào Hồng Mông Linh Châu giới trong tiên trận, chàng thấy ba tên Lôi thú đang còn ở nơi đó nên dặn, các ngươi đùa với hai con tiểu hỏa tước này một chút, chớ cho nó ra ngoài.
Trở lại nơi cũ trong động chàng yên tĩnh tiếp tục tiếp xúc Chàm Diễm dị hỏa.
Đứng trước ngọn lửa ba bước tay chậm trãi chàng phóng ra một ngọn lửa vô hình, ngọn lửa của chàng khống chế bình thường nhu hoà ấm áp không hung hãn không có tính cách tàn phá, bạo nghịch nếu chàng không muốn, hoàn toàn dựa theo chàng sai khiến.
Ngọn lửa vô hình trải rộng ra bao bọc lấy ngọn lửa kỳ dị màu chàm. Nhiệt khí trong động lập tức hạ xuống, những tia nóng áp bách trên thân thể bị triệt tiêu hoàn toàn.
Ngọn lửa kỳ dị màu chàm lúc này phản ứng kịch liệt, muốn cắn nuốt vô hình hoả nhưng không thành công, nên giẫy dụa biến thành to lớn gấp mười. Vô hình hỏa cũng ra sức cắn nuốt, nhưng nhất thời không nuốt được bao nhiêu, trong khi ngọn lửa màu chàm xông xáo bức ra thì ngọn lửa vô hình lại cố gắng bóp nhỏ lại.
Giằng co nửa giờ Hàn Tinh cảm thấy ngọn dị hỏa bị bức rời khỏi quả cầu, hoàn toàn nằm gọn trong vô hình hỏa cầu. Lại một tiếng nữa qua đi, không có gì tiến triển. Chàng nghĩ cứ như thế này thi biết đến khi nào mới thu phục được dị hỏa, thuần dưỡng dung hợp với vô hình hoỏ thành công? Bỏ thì đáng tiếc, hay ta thử đem vào trong thân thể cho đệ nhị Thánh Anh chăm nom canh chừng.
Trước nay Hàn Tinh tự cho vô hình ngọn lửa của mình đã luyện hóa tiến đến cực hạn vượt lên trên dị hỏa. Hôm nay kiến thức ngọn dị hỏa này mới thấy không đúng, dị hỏa này cường mạnh ít nhất tương đương lại cuồng dã như ngựa hoang khó bảo.
Hàn Tinh đem hỏa cầu thu trên tay, biến đủ thứ hình dáng thấy dị hỏa một mực bị nhốt chặt trong đó mới yên tâm, tăng cường vô hình hỏa đến cực hạn rồi mới cẩn thận thu vào trong cơ thể chuyển xuống đan điền. Đệ nhị Thánh Anh nhận lấy cầu lửa để ở trên tay nhận toàn bộ quyền khống chế sai xử.
Chàng lại tiếp tục thu luôn viên cầu lớn màu lam cất trong Hồng Mông Linh Châu giới không biết nó có liên quan gì đến ngọn dị hỏa.