Chương 119 Diệt quỷ tu pháp sư
Hôm nay đang trong giờ học Mỵ-Điệp lại truyền âm có một bọn theo dõi Hồng-Linh dường như tay sai của bọn quỷ tu pháp sư kia.
- Em cứ tự quyết định giải quyết đi anh theo dõi một chút được rồi.
Năm thanh niên bao vây Hồng-Linh, và hai cô bạn học ba tên giữ xe còn hai tên đến gần:
- Này em nhỏ dễ thương, em có chiếc xe đẹp quá.
Hồng-Linh không trả lời cứ chạy xe đi, thì bị xe chận lại.
- Mấy anh là ai, sao chận xe chúng tôi?
Chúng tôi là ai em chưa cần biết vội, chỉ cần cô em theo chúng tôi gặp một người là mọi chuyện êm đẹp.
- Các anh muốn bắt cóc tôi phải không…
Tên đầu trọc nói:
- Bắt cóc, nói khó nghe quá, chỉ là mời đi theo chúng tôi một chuyến.
- Không đi, bắt cóc người còn không có gan nói thật…
- Không đi cũng không được, đến nước này thì ….
Đang nói hắn xông vào chộp vào tay Hồng-Linh. Hồng-Linh rút tay để xe xuống đất đá tên đầu trọc trúng ngực nghe „bịch“ một tiếng. Tên đầu trọc bị lui một bước lấy tay xoa ngực đưa mũi ra phía trước đánh hơi mấy cái rồi nham nhở nói:
- Thật đã ngứa, chân vừa thon vừa thơm.
Trong khi Hồng-Linh cảm thấy chân như đá vào tấm da trâu dày cộm, khiến bàn chân tê tái. Trong khi tên đầu trọc tấn công Hồng-Linh tên mặt rỗ tấn công hai cô bạn học, một đánh hai mà hai cô phải lùi liên tiếp thì biết bọn này võ công tên nào cũng khá, lại có sức lực trăm cân. Xem ra hôm nay khó thoát khỏi bị bắt… Hồng-Linh trong lúc bối rối nhớ đến anh Minh, không biết chàng đang ở đâu, có ở gần đây xem như lầnn trước không? Ước mong gì chàng mau ra mặt đánh đuổi bọn này. Tên đầu trọc lại xông vào Hồng-Linh chỉ còn biết dùng thân pháp né tránh, một lúc thì mệt thở hồng hộc mồ hôi ướt đẫm. Tên Trọc ra sức càng nhanh lần này hắn chộp vào vai nàng, Hồng-Linh thấy khí thế cái chụp biết là nguy không sao tránh nổi, đành nhắm mắt chịu bị bắt. Nhưng chờ vẫn không thấy chuyện gì xảy ra vội mở mắt ra nhìn thì thấy có một thiếu nữ lạ mặt đang đánh tên trọc tơi bời, hắn bị mười mấy đá liên tiếp, mặt mũi đẫm máu, bỗng nàng hét một tiếng một ngọn lửa từ tay nàng bao trùm tên đầu trọc, hắn hét lên như heo bị chọc tiết quần áo cháy xén, nằm xuống bất động. thiếu nữ lạ mặt lại đến giúp ha người bạn của nàng, chẳng mấy chốc tên kia cũng bị thui đen nằm đó không biết sống chết ra sao. Ba tên giữ xe thấy vậy vội lên xe chạy thì lại bị ba tia lửa trùm lên đốt cả xe lẫn người.
- Ba em mau rời khỏi nơi này nhanh… đừng đứng đó nữa.
- Cám ơn chị…
Minh tra xét năm tên này quả có ít quỷ khí trên người, thấy Mỵ-Điệp hạ thủ giết thẳng tay cũng chỉ thở dài „không dè tên quỷ tu pháp sư này chiêu dụ được nhiều tay sai như vậy, không biết có tất cả bao nhiêu. Mình phải tìm cách diệt trừ đi trước khi đi du học, nếu không biết đâu Mỵ-Điệp địch không lại. Mấy tháng nay mình không đi kiếm bọn chúng, chúng lại tự đến đây“ Mỵ-Điệp rời khỏi nơi này, bỗng Minh nhận ra một tia thần thức quỷ dị quét đến chỗ đó, một làn gió thổi qua thì năm các xác kia cùng ba cái xe biến thành tro bụi. Minh ra ngoài hai mắt sáng lên thành hai tia về hướng Thủ Đức liền thấy năm linh hồn đen tối đang bị chiêu bay về phía tây…
Minh phi thân lên ẩn thân bay về hướng đó thì thấy một lão già mũi quắp nhhu mỏ két, đang cầm một cái hồ lô, thu năm linh hồn vào trong đó. Ông già vẫn chưa phát hiện ra minh chăm chú thu bốn nô hồn bỗng tiếng nói như sấm vang bên tai:
- Lão quỷ, ban ngày ban mặt mà dám giở trò quỷ nơi công chúng thật là to gan không xem chư thầnn thánh tám phương ra gì.
Lão già giật mình kinh hãi đang định bỏ trốn thì đã thấy chiếc hồ lô của mình đang cầm biến mất. Sau đó một thiếu niên áo trắng xuất hiện trước mắt mỉm cười nhìn lão.
- Trả Hỗn Độn Hồ lô cho ta, mau trả cho ta….
- Sắp chết đến nơi rồi còn tiếc bảo vật, thật là ngu quá…
- Ta chết! đừng nằm mộng…. Hãy xem uy lực quỷ cương thi đây…
Mười mấy bộ xác chết biết đi nhảy ra sắp hàng ngang đứng trước lão che chở.
- Đồ ngu, bây giờ đang ban ngày nhớ chưa, dương khí bao trùm, ngoài ra ta nói cho ngươi biết, cương thi cũng khống chịu được một ngón của ta…
- Đồ ghê tởm! Về địa ngục hết cho ta…
Một tia ánh sáng chói mắt xuyên qua mười mấy cương thi, cương thi cứng như sắt thép không dè cũng không chịu được một tia chỉ kinh khủng này.
Lão già lúc này biết nguy vội nói:
- Khoan đã, ngươi mà giết ta thì Quỷ tu môn sẽ không tha cho ngươi…
- Hắc hắc, ngươi nói làm ta phát sợ run lên đây nè…
- Nói! Ở đây ngươi có bao nhiêu đồng môn, ta sẽ làm gọn ghẽ cho ngươi có đi bạn, không thì ngươi muốn chết cũng không xong.
Nguyên lão già đã ba bốn bận định bỏ chạy nhưng thân lão đã cứng ngắc từ lúc nào rồi, lão không hiểu đối phương là ai, ngay cả cái bóng cũng không thấy, giở thần thông gì trói buộc lão cũng không hiểu. Bỗng lão không thèm trả lời nói chuyện với Minh miệng lâm râm đọc một bài pháp chú..
Trời đang quang đãng bỗng dưng mây kéo về dầy đặc, Minh quét thần thức ra tra xét thì thấy hơn trăm người trai có, gái có, già có trẻ có bay về hướng này, miệng không ngớt kêu ra tiếng rùng rợn ghê người.
- Hắc! Xem ngươi làm gì đánh thắng nổi ba trăm sáu mươi bốn tên quỷ nô của ta. Ta nói thật cho ngươi, quỷ nô của ta nhập vào thân thể bằng này người. Ngươi giết họ lạ giết người, còn quỷ nô của ta cùng lắm thì sau đó chạy trốn lại kiến thân xác khác….Ha ha ha. Giỏi thì giết hết đi…. Đáng tiếc cho ta bị thiếu một tên nếu không cả vùng miền nam nước Việt này dưới sự khống chế của chúng ta..
Minh tò mò hỏi:
- Một tên sao ngươi không làm xong cho sớm?
- Xui xẻo cho ta, ta chỉ còn thiếu cô gái kia, chỉ có cô ta mới hoàn thành Ác Quỷ đại trận của ta. Ta sai quỷ nô đi tìm cô gái kia, chẳng dè quỷ nô không vào được nhà nàng, đành phải rình chờ nàng ra khỏi nhà thì nhập vào, ai dè cũng thất bại… Nàng ta đeo vật thánh, quỷ nô vừa chạm phải nàng ta liền bủn rủn tay chân quỷ khí tiêu tán…
- Thì ra vậy…. ta nói cho ngươi biết, vật thánh đó ta tặng cô ta đó! Đồ tốt không?
- Địt Mẹ mày, đồ đểu cáng. Thì ra mày biết trước nên đã chuẩn bị sẵn.
- Cái đó tại mày ngu, đem bọn quỷ nô theo dõi tấn công ta, bị ta theo dõi nên ta âm thầm dương một cái bẫy…Chắc mày tưởng vật Thánh kia là một kiện bào khí phải không nên cố chiếm cho được. Ai dè vật này chuyên nhắm vào bọn ngươi mà huỷ diệt. Còn đối với người khác thì vô hại.
Bỗng lão hét lên ra lệnh.
- Đánh….
Mấy trăm người xông lại, ngàn tia mắt căm hờn, thì bỗng trước mặt xuất hiện một chiếc tháp màu đen thật lớn, không ngớt tỏa sáng xoay tròn. Mấy trăm người chói mắt vội lấy tay che mắt thì lại nghe.
- Thu
Sau đó thâm người bị một sức mạnh vô hình lôi cuốn kéo đi không thể nào chống đối nổi trong chốc lát ba trăm sáu mươi bốn người bị thu vào không còn một ai.
- Lão quỷ! Bây giờ đã đến lúc ngươi bỏ xác lại đây đi về âm phủ rồi, ta không cần biết lão có bao nhiêu đồng môn nữa, vì đến một tên ta diệt một tên. Ngươi phải cô đơn đi một mình thôi, tại ngươi không chịu khai ra….
Minh đánh khẽ một chỉ vào bả vai lão. Chỉ hoả bắt đầu thiêu đốt dần khiến lão hét lên những tiếng rùng rợn rồi nói:
- Để ta khai, chúng ta nơi này có hai người, sư huynh của ta hành đạo ở vùng Long Khánh…Mau giết chết ta đi xin đừng hành hạ ta nữa!
- Bây giờ biết sợ rồi à, nếu ngoan ngoãn thì đâu có phải chịu khổ. Vậy để ta đánh lão xuống đó cho nhanh.
Sau đó một chỉ xuyên tâm, lão già chết liền, quỷ hồn vừa xuất Minh đánh thêm một chỉ khiến một tiếng hét rùng rợn còn hơn trước lại vang lên.
Xác lão già đổ xuống bỗng một cuốn sách màu đen rơi ra. Minh đọc một lượt thì hiểu hết ngọn ngành. Trong sách ghi lại những chiến tích lão đã dành được, lão này tên Từ Ảnh tu đến nguyên thần xuất khiếu, thiếu chút nữa là hợp thể chẳng biết vì sao trong tông môn tranh chấp lão bị hại chết nên chạy kiếm người để đoạt xá, ai dè đoạt mấy lần không thành công trong khi khẩn cấp hạ phàm liền dễ dàng gặp một trung niên ghi số đề chuyên lừa bịp thiên hạ, cũng hại chết không biết bao nhiêu người, lão liền dễ dàng đoạt xá người này thành công rồi làm pháp sư, củng cố lực lượng của mình. Ba năm trước bỗng sư huynh của lão hạ phàm tìm lão trở về, lão không chịu hai sư huynh đệ đồng môn đánh một trận lão đánh không lại nhưng có cương thi giúp sức và bọn quỷ nô đánh lén, khiến sư huynh lão phải chạy trốn đến tận vùng Long Khánh.
Quỷ Tông môn này chuyên bắt linh hồn kẻ xấu về huấn luyện thành quỷ nô sau đó sai bọn chúng đi nhập vào người ta, ai càng sống bê tha, càng tội lỗi chúng nhập vào dễ dàng, còn ai tốt lành thì chúng dụ dỗ, đưa đẩy vào hoàn cảnh khó khăn gài bẫy cho phạm tội rồi tiến hành bước kế tiếp. Bọn quỷ tu biết rõ người phàm trần tốt lành có thiên thần bản mệnh hỗ trợ nhưng một khi cám dỗ mê hoặc được người nào thì thiên thần bản mệnh của người đó bị hất hủi buồn rầu mà rời khỏi. Khi lão Từ Ảnh hạ phàm thấy người ta làm đủ mọi chuyện xấu, phá thai, tham nhũng, lừa đảo, đĩ điếm trộm cắp, giết người, chụp mũ, cáo gian thì mừng như điên, lão tin chắc sau khi luyện xong Đại Quỷ trận tha hồ đi càn quét thì đừng nói miền nam Việt Nam, mà cả Đông nam á, Trung quốc đều lệ thuộc vào hắn. Ai dè mừng chưa thực hiện được bưóc đâu đã bị tên nhóc vô danh Thanh-Minh phá sạch.
Lão Từ Ảnh xem Hồng-Linh như là một con cá lớn sau khi dùng đủ thủ đoạn bắt không được định cho bọn thanh niên xấu xa đi bắt rồi hiếp dâm nàng, lúc đó lại đem lời ngon ngọt dụ dỗ thì nắm chắc phần thắng chẳng dè không thành công còn bị phản công mất mạng.