Diệp Mộc Châu bước vào lớp rồi tìm một nơi đặt cặp sách xuống.
Diệp Khánh Thy cười dịu dàng bước tới: "Chị à, hôm qua em không đến trường dự thi nên không biết chị với Linh Lan thi đấu với nhau...!Thắng hay thua thì kết quả cũng không quan trọng, không sao cả.
Cho dù có thua thì em vẫn luôn ủng hộ chị"
Người ngoài đều cảm thấy Diệp Khánh Thy rất lương thiện.
Diệp Mộc Châu cười nhạt: "Được rồi, cảm ơn em gái"
Vẻ mặt Diệp Khánh Thy đanh lại.
Cô ta biết rõ tính tình của Diệp Mộc Châu nên cố ý nói những lời này để chọc tức Diệp Mộc Châu.
Cô ta đều đã nghĩ xong Diệp Mộc Châu sẽ trả lời lại như thế nào rồi.
Kiểu người ngu ngốc như Diệp Mộc Châu chắc chắn sẽ nghiến răng nghiến lợi nói "Không cần cô ủng hộ."
Không ngờ loại người hèn hạ như Diệp Mộc Châu lại lời ngon ý ngọt như vậy sao?
"Nào nào nào, có điểm rồi!" Đại diện môn tiếng anh lớp 1 cầm một xấp bài thi đi tới lớp 9.
"Khoảng cách của lần kiểm tra này rất lớn.
Người giỏi càng giỏi nhưng người kém cũng rất kém, khoảng cách ở giữa dường như bị đứt đoạn.
Nào phát điểm đây"
Mọi người ngẫm nghĩ rồi cũng cảm thấy có lý, dù sao thì bài kiểm tra này cũng là từ bản dịch của tác giả nước ngoài.
Những người hiểu được bản dịch dĩ nhiên sẽ có được một thành
tích khá.
Những người không hiểu e là ngay cả một danh từ cũng không thể biết.
Cho nên bài kiểm tra 150 điểm lần này những học sinh giỏi đều đạt từ 90 điểm trở lên, những ai không giỏi thì cũng chỉ tầm mười mấy hai mươi điểm.
Tường Linh Lan vừa nhìn đã thấy điểm của mình, được 103 điểm.
Đại diện lớp tiếng anh ghen tị nói: "Đại thần lớp bên mới chỉ thi được hơn chín mươi điểm, Linh Lan lại được hơn một trăm điểm.
Tôi được biết trong toàn trường này những ai được hơn một trăm điểm chỉ có vài người mà thôi!"
Chỉ có hai người thi được hơn một trăm điểm trong toàn trường? Cô ta là một trong số đó sao?
Tường Linh Lan vui mừng khôn xiết chộp lấy tờ bài thi: "Vậy Diệp Mộc Châu thi được bao nhiêu? Hahaha cậu mà muốn đọ với tôi sao, đúng là không biết trời cao đất dày! Bây giờ đã sợ chưa? Tôi cao nhất toàn trường, cậu thì sao?"
"Có điều lần này cũng không cần căng thẳng.
Dù sao người thi được mười mấy hai mươi điểm nhiều như vậy, cậu thi được 0 điểm thì cũng xem như không mất mặt cho lắm!"
Đại diện lớp tiếng anh là bạn học cùng lớp với Tường Linh Lan nên đương nhiên sẽ mong Tường Linh Lan thắng.
Cậu ta nhanh chóng tìm bài thi của Diệp Mộc Châu, đến từ cuối thì cũng tìm thấy.
Đại diện lớp sững sờ khi thấy tờ bài thi có ba chữ số màu đỏ tươi,
trên trán toát mồ hôi lạnh, biểu cảm trên mặt trở nên cứng đờ!
Sao có thể? Diệp Mộc Châu không phải là đồ bỏ đi sao?
Làm sao có khả năng đạt được thành tích tốt đến vậy chứ...!Nhưng số điểm 150 đỏ chót trên đó không thể viết sai được.
Cho nên, Diệp Mộc Châu thật sự thi được điểm tuyệt đối?
Bình hoa lại thi được điểm tuyệt đối?
"Bao nhiêu? Diệp Mộc Châu thi được bao nhiêu!" Tường Linh Lan hỏi một cách mất kiên nhẫn.
Đại diện lớp hít vào một hơi, rón rén nhìn Tường Linh Lan rồi mới lắp bắp: "Bạn Diệp Mộc Châu thi được một, một...!" Một trăm năm mươi điểm.
Đáng tiếc vế sau chưa nói xong thì Tường Linh Lan đã kích động đến mức nhảy cẫng lên, cao giọng át hết lời đại diện: "Một điểm? Hahaha! Diệp Mộc Châu chỉ thi được một điểm! Cậu ra cổng trường quy cho tôi mau lên!"
Diệp Khánh Thy cũng thở phào nhẹ nhõm.
Sao khi nãy cô ta có thể nghĩ Diệp Mộc Châu thi được điểm cao cơ chứ...!
Cô ta làm sao không biết Diệp Mộc Châu vốn dĩ chỉ là bình hoa nên được một điểm cũng là điều dễ hiểu.
Diệp Khánh Thy khẽ thở dài yếu ớt: "Chị à, nếu như em biết chuyện chị cá cược với Linh Lan thì nhất định sẽ cản lại vì kiểu gì chị cũng thua...!Nhưng nếu như chị không hoàn thành được lời cam kết thì sẽ đánh mất lòng tin của mọi người..."
Diệp Mộc Châu cười nhẹ: "À ý của em gái cũng là muốn chị quỳ đúng không?".