Edit: Bạch Linh
Hàng xóm: "Ha, đại minh tinh dâm ô con gái ông ta ý hả? Thật là vừa ăn cướp vừa la làng mà! Còn chưa biết ai là người cả ngày làm mấy chuyện khốn nạn đó đâu..."
Cao Phi: "Hả? Ý của anh là sao?"
Hàng xóm: "Haiz, mấy anh là người thành phố nên chắc chưa thấy cảnh như thế bao giờ nhỉ? Ông ta mới chính là kẻ chơi con gái mình đấy!"
Cao Phi: "Ông ta? Sao anh lại nói như vậy? Đó chính là con gái thân sinh của ông ta, sao có thể làm ra loại chuyện như vậy? Xin hỏi anh có chứng cứ không?"
Hàng xóm: "Chứng cứ? Tôi ở sát vách nhà ông ta, sao tôi có thể không biết nhà ông ta xảy ra chuyện gì? Mỗi buổi tối trong phòng đều có loại tiếng động kia, chậc chậc chậc... Hơn nữa không chỉ một mình tôi nghe được, nếu như anh không tin, vậy có thể đi hỏi thử mấy người nữa!"
Cao Phi: "Vậy chẳng lẽ mẹ cô bé mặc kệ sao?"
Hàng xóm: "Vợ ông ta có ca trực đêm, buổi tối chỉ có hai cha con ở nhà. Nhưng mà cho dù ở nhà, tôi đoán bà ta cũng sẽ mặc kệ! Vợ chồng họ đều là kẻ lòng dạ hiểm độc!"
Cuộc phỏng vấn dài mười mấy phút cuối cùng đã kết thúc, phía sau còn có vài phần cuộc phỏng vấn hàng xóm xung quanh, không ít người đều nói buổi tối thường xuyên nghe thấy tiếng khóc lóc của bé gái và tiếng mắng chửi ô uế của Triệu Đại Dũng.
Đoạn phỏng vấn này lộ ra đủ thứ nội dung, quả thực nhìn thấy mà rợn người!
Tất cả mọi người đều không ngờ người cha luôn vào vệ con gái, không sợ cường quyền trong mắt mọi người lại là kẻ hạ lưu dơ bẩn có sở thích luyến đồng, còn điên rồ tới mức xuống tay với cả con gái thân sinh của mình.
"Triệu Đại Dũng! Giờ ông còn muốn nói gì không?" Cao Phi lạnh giọng chất vấn.
Triệu Đại Dũng nghe hàng xóm chỉ ra và xác nhận, đối mặt với sự chất vấn của Cao Phi, còn có ánh mắt khác thường của truyền thông bốn phía, tức giận đến mức muốn nổi điên: "Cái chứng cứ chó má gì đó! Cái thứ đó cũng được coi là chứng cứ à? Thằng chó Triệu Cường Bân bình thường đã có xích mích với tôi rồi, thằng nhãi kia cố ý vu oan giá họa cho tôi!"
"Triệu tiên sinh, không có lửa thì làm sao có khói! Huống hồ, người tố cáo ông không chỉ có một!"
"Đó... Đó là bởi vì con gái tôi làm sai, tôi đang dạy dỗ nó! Thương cho roi cho vọt, con cái không nghe lời thì cha mẹ đánh mắng cũng là chuyện thường tình!"
"Ồ, thế nên phương thức giáo dục của anh chính là dùng cách xử phạt về thể xác và xâm phạm cơ thể sao?" Cao Phi từng bước ép sát.
Triệu Đại Dũng tức giận tới mức mặt đỏ cạch lên, giống như dã thú hét lớn: "Mẹ nó! Tao đã nói là tao không có! Ông đây không có sở thích luyến đồng, càng không có xâm phạm con gái của mình!"
Ánh mắt của Cao Phi càng lạnh hơn, lời nói càng thêm kịch liệt: "Ha ha, nhân chứng vật chứng đều ở đây, đến bây giờ ông vẫn còn giảo biện, thậm chí không có tí hối hận nào, quả thực là kẻ táng tận lương tâm! Cái gì mà sờ ở phía dưới, bị bắt dùng miệng, thật ra tất cả là những chuyện mà ông làm với con gái mình đúng không?!"
"Mẹ kiếp cái thằng phóng viên rác rưởi nhà mày! Nói đủ chưa đấy!" Triệu Đại Dũng không thể nhịn được nữa, xoay người đá cái ghế đi, nhào tới chỗ Cao Phi đấm vào mặt anh ta một cái.
"A!" Cao Phi ăn trọn một cú đấm, nửa bên mặt theo đó sưng vù lên.
Thấy Triệu Đại Dũng tiếp tục đánh người, những phóng viên khác và vài bảo an nhanh chóng vọt vào, kéo Triệu Đại Dũng đang kích động ra.
Cao Phi lau vết máu ở khoé miệng, vô cùng đau đớn nói tiếp: "Bây giờ mọi người tin chưa? Người này không chỉ có tâm lý biến thái, nhất định còn có khuynh hướng bạo lực, có thể tưởng tượng con gái của ông ta phải trải qua những chuyện kinh khủng gì!"
Nghe được lời này, sắc mặt của Triệu Đại Dũng lại càng thêm dữ tợn, ông ta gào rống, điên cuồng gào về phía Cao Phi: "Ông đây muốn giết mày! Giết mày! Mày cứ chờ đi cho ông đây! Mày chờ đi!"