Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Cô... Cô ấy vừa nghe thấy thứ gì???
Bạn trai!!
Cô gái kia trợn mắt há hốc mồm đứng tại chỗ, y như bị sét đánh vậy.
Qua khoảng hơn mười giây cô ấy mới hiểu được ý của đối phương.
Vị soái ca cực phẩm này lại thích đàn ông!
Trái tim thiếu nữ của cô ấy trong nháy mắt chịu hơn mười nghìn điểm tổn thương.
Nhận ra mình đã phản ứng thất thố, cô gái kia vội xin lỗi: "Xin lỗi tiên sinh, tôi thất lễ rồi."
"Không sao." Diệp Oản Oản không để tâm cười nhẹ một tiếng.
Nụ cười kia đúng thật là khuynh quốc khuynh thành, nội tâm của cô gái kia vừa rộn ràng lại vừa vụn vỡ.
Tại sao những người đẹp trai đều có bạn trai hết nhỉ?
Sau khi rời khỏi tiệm hoa, Diệp Oản Oản gọi cho Hứa Dịch.
"Quản gia Hứa, A Cửu đang ở Cẩm Viên hay công ty vậy?"
"Công ty, đang họp."
"Tối nay anh ấy có bận gì không?"
"Theo lịch trình của Cửu gia thì tối nay trống lịch."
"Bây giờ tôi muốn qua đó tìm anh ấy, không biết có tiện hay không?" Diệp Oản Oản hỏi.
"Diệp tiểu thư, ngài chờ một chút, tôi đi xin phép Cửu gia." Hứa Dịch không khỏi ngoài ý muốn.
Dù sao đây cũng là lần đầu tiên Diệp Oản Oản chủ động tìm Cửu gia.
Bởi vì cô ấy cực kì bài xích việc người khác biết mối quan hệ của hai người, cho nên chưa bao giờ xuất hiện công khai cùng Cửu gia cả.
Rất nhanh, Hứa Dịch đã trở về: "Diệp tiểu thư, ngài có thể đến đây, trực tiếp báo tên của ngài cho lễ tân là được rồi."
"Được, cảm ơn."
Tập đoàn Tư thị.
"Xin chào, xin hỏi ngài có hẹn trước không?"
Người tới công ty phần lớn là thương nhân, đột nhiên xuất hiện một tiểu soái ca tươi non mơn mởn như vậy, trong tay còn có một bó hoa hồng bắt mắt, đôi mắt của nữ tiếp tân không khỏi sáng lên.
"Tôi họ Diệp, tìm Tư tổng, đã hẹn trước với trợ lí Hứa rồi." Diệp Oản Oản ôn hòa đáp lại.
"Hóa ra ngài là Diệp tiên sinh." Nữ tiếp tân đã được Hứa Dịch dặn dò kĩ, vì vậy vội vàng đứng dậy nghênh đón. Chẳng qua trong lòng cô ấy hơi hoài nghi, không phải người trợ lí Hứa nói là một vị tiểu thư hay sao?
Chắc là nói nhầm rồi.
Nhìn bộ dạng của đối phương không giống như đàm phán lắm, ngược lại rất giống với một thanh niên tới công ty đón bạn gái tan làm hơn.
Nếu cô ấy có thể được một người đẹp trai như vậy ôm hoa hồng tới đón...
Lúc này, cửa thang máy được mở ra.
Nữ tiếp tân thu lại ánh mắt của mình, mỉm cười chuyên nghiệp: "Diệp tiên sinh, hiện tại Tư tổng đang họp, mời ngài đến phòng tiếp khách chờ một lát."
Diệp Oản Oản gật đầu: "Được."
Nữ tiếp tân bước ra muốn dẫn đối phương đến phòng tiếp khách.
Kết quả hai người vừa đi được mấy bước đã thấy một đám người đang từ phòng họp ở đối diện đi ra.
Người dẫn đầu chính là Tư Dạ Hàn, theo sau là một nhóm cổ đông, ai nấy đều nghiêm túc cất bước.
Tư Dạ Hàn đang nghiêng người sang bên cạnh nghe Hứa Dịch báo cáo gì đó, lại phát hiện thuộc hạ của mình đột nhiên không nói nữa.
Chân mày của Tư Dạ Hàn hơi chau lại, anh nhìn Hứa Dịch, sau đó lại nhìn theo hướng Hứa Dịch đang đờ đẫn.
Chỉ thấy trước mặt mình lúc này có hai người, nữ tiếp tân của công ty và một người nam trẻ tuổi đang ôm một bó hoa hồng rất lớn.
Thấy được người kia, con ngươi của Tư Dạ Hàn hơi co rút.
Boss nhà mình đột nhiên dừng lại, các cổ đông theo sau cũng theo đó mà đứng lại luôn, đồng thời họ cũng phát hiện một màn kia.
Bọn họ thấy một thanh niên trẻ tuổi mặc một chiếc sơ mi trắng, trong tay thanh niên kia ôm một bó hoa hồng lớn đang trầm ổn tiến về phía họ.
Thanh niên kia dừng lại trước mặt của Tư Dạ Hàn, bờ môi còn mềm mại hơn hoa hồng trong tay của anh hơi giương lên, vài sợi tóc rối xẹt qua mí mắt tạo nên điểm chú ý, kết hợp với nụ cười câu dẫn người khác và giọng nói réo rắt như nước chảy xuôi càng khiến thanh niên trở nên mê người hơn.
Thanh niên khẽ cười: "Tư tổng, tôi có vinh dự mời ngài đi ăn tối không?"