Edit: Bạch Linh
"Hiện giờ cả nhà Diệp Thiệu Đình đang làm công tại một công ty nhỏ, việc ăn no mặc ấm cũng là vấn đề lớn rồi. Đứa con gái kia của ông ta chính là một tiểu thái muội có tiếng (*), hơn nữa còn vô cùng xấu xí, chỉ dựa vào đấy mà còn đòi ở bên Cố Việt Trạch? Cố Việt Trạch cái gì cũng tốt, tập đoàn Cố thị cũng thế, trừ khi mắt bị mù, nếu không sao có thể coi trọng Diệp Oản Oản?"
(*) Tiểu thái muội: dùng để chỉ những cô gái nhảy trong quán bar, vũ nữ; ở đây ý nói Oản Oản là con gái nhưng không đứng đắn gì.
"Không chỉ như vậy! Tôi còn nghe nói năm đó là Diệp Thiệu Đình ép buộc Cố Việt Trạch và Cố thị thừa nhận mối hôn sự này. Trên thực tế, người năm đó Cố Việt Trạch thích là Diệp Y Y."
"Tuy rằng chỉ là tin đồn thôi, nhưng cảm giác không giống giả. Không chỉ nghe nói Diệp Oản Oản có tướng mạo xấu xí, hơn nữa cân nặng cũng thật khiến người ta kinh sợ, vô cùng béo, lấy bộ dạng xấu xí mập mạp đó của Diệp Oản Oản thì có ai nguyện ý lấy chứ? Nếu không phải lúc trước ỷ thế hiếp người, dùng mấy thủ đoạn hạ lưu thấp kém chia rẽ Cố Việt Trạch và Diệp Y Y, thì vị trí hôn thê của Cố Việt Trạch sao đến phiên cô ta chiếm lấy chứ?"
Những phóng viên ở đây đều đã nghe đồn qua vẻ xấu xí của Diệp Oản Oản, chỉ là vẫn chưa được nhìn thấy người thật.
Nhưng mọi người đều nhất trí cho rằng do Diệp Oản Oản quá mức xấu xí nên không dám lộ diện ra bên ngoài.
Đồn nhiều thì việc không phải cũng sẽ thành việc thật, người xưa cũng từng nói vậy.
Nhóm phóng viên đã chờ hơn mấy tiếng, số lượng nghệ sĩ đi tới cũng không còn nhộn nhịp như trước nữa nên có lẽ phần đón tiếp khách khứa của Diệp gia cũng sắp kết thúc rồi.
Mà phần lớn phóng viên vẫn chưa rời đi, ai cũng không có cách nào đảm bảo được rốt cuộc trong tiệc mừng thọ của Diệp lão có truyền ra tin tức gì đó hay không.
Có thể chụp được mấy bức ảnh nghệ sĩ nổi tiếng say rượu cũng không uổng công chờ đợi vất vả.
Lại qua ba mươi phút, người tới chúc mừng Diệp lão gần như đã đến gần hết rồi, cuối cùng cũng chẳng có ai nữa.
Cho tới tận lúc chạng vạng, một chiếc xe taxi chậm rãi đi tới nơi này, giữa một dàn siêu xe, chiếc xe taxi cũ nát kia đột nhiên nổi bật hơn hẳn.
"Đi nhầm à?"
Nhìn thấy taxi, những phóng viên kia lộ ra vẻ mặt nghi hoặc, tới tham gia tiệc mừng thọ của Diệp gia sao lại có người thuê xe giá rẻ như vậy?
Bảo vệ của Diệp gia còn đang phong tỏa ở ngoài, thấy một chiếc xe lạ đi tới liền ngăn lại, nói rằng đây là khu vực tư gia không thể tuỳ tiện đi vào.
Tài xế thấy xe mình bị chặn lại thì hơi không kiên nhẫn xoay người nhìn về ba người ngồi đằng sau.
Người đàn ông trung niên mái tóc đã lốm đốm bạc, trên mặt cũng nhiễm vẻ phong sương cười xin lỗi với tài xế, sau đó trả tiền rồi kéo vợ mình xuống xe.
Ở trên ghế lái phụ, một thanh niên trẻ tuổi tuấn lãng cũng đẩy cửa xe đi xuống.
"Nơi này là khu vực tư nhân, người không liên quan mong đi đường khác." Mấy bảo vệ lạnh mặt nhìn về phía ba người, không kiên nhẫn mở miệng.
Bị bảo vệ ngăn lại, trong ánh mắt thanh niên trẻ hiện lên vẻ tức giận: "Anh biết chúng tôi là ai không?!"
"Mộ Phàm, đừng làm như vậy!" Lương Uyển Quân nhìn thấy con trai mình hét lớn, vội nhẹ giọng nhắc nhở.
Diệp Mộ Phàm chau mày, cắn chặt răng, tuy rằng không quá tình nguyện nhưng vẫn ngậm miệng lại.
Diệp Thiệu Đình nhìn con trai một cái, trong lòng thở dài một tiếng, ngay sau đó tiến lên vài bước, thái độ vô cùng ôn hòa: "Làm phiền các anh thông báo cho người bên trong rằng Diệp Thiệu Đình đến mừng thọ cho cha mình."
"Diệp... Diệp Thiệu Đình?!"
Nghe thế, người đứng đầu nhóm bảo vệ sửng sốt.
Anh đã phụ trách việc làm bảo vệ ở Diệp gia mấy năm, lúc trước người đứng đầu tập đoàn Diệp thị đúng là Diệp Thiệu Đình.
Tuy rằng vẫn chưa gặp qua Diệp Thiệu Đình, nhưng cái tên này làm gì xa lạ.
"Ông... Ông là Diệp Thiệu Đình, Diệp đại thiếu gia?"
Vẻ mặt của bảo vệ có chút cổ quái, ánh mắt đảo từ hết qua ba người, ngoại trừ người thanh niên ăn mặc có vẻ hợp thời một chút, đôi vợ chồng này ăn mặc cực kỳ bình thường, ở trong tiệc mừng thọ hôm nay có đông đảo khách quý ghé thăm, có thể nói rằng ăn mặc như vậy là quá mức tầm thường.
Đây chính là người từng hô mưa gọi gió một phương - Diệp Thiệu Đình sao?
"Xin hỏi... Ngài có thiệp mời của Diệp gia không?" Bảo vệ chần chờ một lát rồi hỏi.
"Anh đang nói cái quái gì vậy!" Không đợi Diệp Thiệu Đình mở miệng, Diệp Mộ Phàm đã nhịn không được, "Chúng tôi tới mừng thọ ông nội mình còn cần thiệp mời gì chứ!"