Hồn Thuật
Tác Giả: VôSongLinh nguồn
Chương 343: Đoàn Tụ(2)
“Hống…”
Một tiếng quát trầm vọng vang lên, mọi người chỉ thấy một thành viên trong đội Tật Phong Lang bỗng nhiên thống khổ, cả người co giật, hai tay cào cấu xé toang quần áo trên người. Tiếp đó dưới sự ngạc nhiên sợ hãi của các thành viên trong mười đội săn phần thưởng tới đầu tiên, trên người thành viên của đội Tật Phong Lang đã mọc ra vô số lông mao màu đen, vóc người cũng trở nên to lớn lạ thường.
Chỉ trong chốc lát một sinh vật đầu sói thân người cao tới hơn hai mét xuất hiện. Kẻ này cơ bắp cuồn cuộn, trên các đầu ngón tay thô to đều chĩa ra những móng vuốt sắc nhọn, chỉ khẽ quệt qua, những pháp khí vương vãi trên mặt đất của các thành viên săn phần thưởng trước đều giống như đậu hũ, không có chút lực cản.
Đang trong lúc mọi người còn trong trạng thái ngạc nhiên, tên quái vật đầu sói hình người đã bắn vút tới phía Kiệt Hào và Vân Trọng. Trên đường đi, mọi vật cản đều bị trẻ ra làm hai, ngay cả các thành viên còn sống của mười tổ đội săn phần thưởng không kịp tránh đi cũng bị cắt làm hai khúc, máu tươi cuồng phún.
Phía sau, hơn ba mươi thành viên của đội Tật Phong Lang cũng gào thét biến thân, lần lượt tham gia chiến đấu. Nhìn hoàn cảnh trước mắt, xem ra Nhất Lang quyết tâm đánh nhanh rút gọn, tiêu diệt toàn bộ cả tổ đội số mười hai lẫn các thành viên săn phần thưởng khác.
Bất quá đám người Vân Trọng cũng không phải quả hồng mềm để cho đối phương bóp nắn, chỉ thấy kim thân khổng lồ của Kiệt Hào khẽ chuyển, chân phải to lớn như cây cổ thụ bốn năm người ôm sút ra, một lang nhân bị kim lực lượng trầm trọng nện cho tối tăm mặt mũi, bật ra ngoài thống khổ lăn lộn.
Vân Trọng còn bạo lực hơn, hắn buông luôn cả ngôi nhà của gia đình Văn Lục, dùng hai tay túm lấy hai tên lang nhân đập chan chát vào nhau khiến cả hai kêu cha khóc mẹ. Kiệt Hào vừa phải đối phó lang nhân vừa phải ôm ngôi nhà, Vân Trọng lại buông ra khiến hắn chới với, xém chút bị một lang nhân nhảy lên trên người. Cũng may mắn nền móng ngôi nhà được làm khá tốt, nếu không bị hai tên khổng lồ văn vê nãy giờ chắc cũng bị sụp đổ.
Dẫu vậy, Kiệt Hào và Vân Trọng cũng không hung hăng được bao lâu. Tật Phong Lang có tới hơn ba mươi thành viên, tu vi tương đương với hai người, lại thêm biến thân thành lang nhân chẳng khác nào cốt sắt da đồng, dù bị hai người đánh tối tăm mặt mũi thì cũng chỉ nằm trên mặt đất một đoạn thời gian lại hồi phục như cũ. Nhất là kẻ nào trong túi trữ vật cũng đầy ắp đan dược chữa thương, dù Vân Trọng và Kiệt Hào có khỏe tới mấy cũng bị vần vò tới chết.
Qua một hồi, trên kim thân và thổ thân khổng lồ của Vân Trọng và Kiệt Hào đều chi chít các vết cào sâu hoắm, tin tưởng, chẳng cần bao lâu, đám nhân lang hung hăng kia sẽ chẳng khác nào đám đồ tể dóc toàn bộ kim, thổ lực lượng ra khỏi thân thể khổng lồ.
Kim thân của Kiệt Hào cứng rắn hơn nhiều so với thổ thân của Vân Trọng. Chẳng qua nếu bị lang nhân đánh bị thương, sức hồi phục của hắn kém hơn nhiều so với thổ thân của Vân Trọng. Bởi vậy lúc này Kiệt Hào đang rối rít ôm ngôi nhà lùi về phía sau, trong khi đó Vân Trọng vừa di chuyển vừa chắn phía trước, chân tay đều vận dụng liên tiếp đập bay lang nhân ra ngoài. Trên người thổ thân khổng lồ liên tiếp hiện ra các vết thương, bất quá hai chân chạm đất, thổ lực lượng không ngừng cuồn cuộn đổ vào khiến tốc độ hồi phục của hắn cũng tăng lên nhanh chóng, chiến đấu cực kỳ hung hãn.
Đứng ở ngoài xa, Lang Nhất đang hưng phấn xoa xoa nắn nắn trên người ả ma môn đột nhiên hừ lạnh một tiếng, tay phải chưởng ra, miệng quát lớn:
- Muốn chết!
Chỉ thấy một đám khói đen thình lình liện lên, vô thanh vô tức biến mất. Chẳng qua lơ lửng trên không trung còn đang rớt xuống một đám máu, xem chừng người bị trúng Lang Nhất một chưởng bị thương không nhẹ.
Nhìn đám khói đen viễn độn ra xa, Lang Nhất thổi thổi bàn tay, khinh thường nói:
- Không biết sống chết. Lại dám đánh lén bổn tọa?
Ả ma môn cũng uốn ẹo thân hình, miệng cười khanh khách nói:
- Tên kia cũng thật ngu ngốc nha. Không biết lang nhân có cái mũi cực kỳ lợi hại sao?
- A! Dám tiết lộ bí mật của vi phu, nàng muốn ăn đòn ư?
Khúc khích:
- A! Thiếp biết sai rồi. Chàng phạt thiếp đi, chàng phạt thiếp…
- Hừ! Đợi đấy…
Lang Nhất đảo mắt nhìn ra ngoài lập tức động nộ:
- Đám ăn hại! Nuôi các ngươi thật phí linh thạch của bổn tọa. Ừm! Con bé kia cũng không tệ lát nữa bắt nàng về làm động phòng thứ ba mươi bảy… hắc hắc…
Phía ngoài lúc này Na Na cũng đã tham gia chiến đấu. Từng loại dây leo khổng lồ vươn ra khỏi mặt đất, trên các cành thô to, những phiến lá như được lên bệ phóng xoay tròn với tốc độ lớn bay vút ra. Ngàn vạn lá hình răng cưa xoay tít như những bánh răng lướt theo những đường cong không tuần tự cắt ngang xẻ dọc để lại trên mình đám lang nhân chi chít các vết cứa. Những cành cây thô to cũng không nhàn rỗi, đều mạnh mẽ vươn tới quấn lấy từng lang nhân mà ném ra xa khiến thỉnh thoảng lại có tiếng hét thảm bay vút qua đầu Lang Nhất khiến mặt tên này càng lúc càng đen lại.
Hàm Tiếu tiểu muội được Na Na chữa thương cũng đã tham gia chiến đấu. Làm cả đám lang nhân lẫn nhóm người Kiệt Hào lạnh sống lưng là lúc trước nàng bỗng nhiên òa lên khóc… khóc đến thôn thiên địa ám, trong lúc mọi người còn tưởng nàng giở tính con nít thì nàng đột ngột vùng dậy, nhắm mắt nhắm mũi vác quan tài hung hăng đập. Mỗi lần chiếc quan tài đập tới liền khiến lang nhân sợ hãi mất mật chạy trốn. Tên nào chậm chạp một chút bị quan tài giáng lên người không những toàn thân xương cốt nhũn như ra như sợi bún mà lông mao rậm rạp trên người bị bén ngọn lửa màu tím, dù dập thế nào cũng không tắt khiến cả đám như trông thấy thần chết đòi mạng, nhao nhao trốn tránh.
- Đáng chết!
Lang Nhất những tưởng cuộc chiến sẽ nhanh kết thúc. Không nghĩ tới các thành viên của mười tổ đội săn phần thưởng thì bị diệt sạch sẽ, trong khi đó các thành viên của tổ đội quái vật số mười hai càng đánh lại càng hung hăng, ngay cả đội ngũ Tật Phong Lang cũng dần dần xuất hiện thương vong khiến hắn không còn tâm tình nào mà xoa nắn ả ma môn. Chân hỏa động nộ, Lang Nhất dùng hai tay xé toang quần áo phủ bên ngoài lộ ra những cơ bắp cuồn cuộn khiến ả ma môn nhìn như say như mê. Gầm lên một tiếng lớn, từ một người ét chín, tất cả các sớ thịt của Lang Nhất như tăng trưởng thoáng chốc… một quái vật khổng lồ cao tới ba mươi mét xuất hiện. Kim thân cùng thổ thân đứng hiện tại so ra còn thấp hơn nhiều quái vật này.
Chỉ thấy cái đầu sói ngửa cổ lên trời hú dài, dù là ở ngoài cả trăm km cũng nghe rõ mồn một. Từ miệng sói khổng lồ, một hình cầu năng lượng tỏa ra ánh sáng như ánh trăng thình lình xuất hiện. Viên cầu năng lượng dần dần lớn lên, đường kính đạt tới hơn năm mét, tới mười mét rồi mười lăm mét…
Cánh tay lang nhân khổng lồ như đoàn tàu vung lên đập bay viên năng lượng hình cầu về phía đám người Kiệt Hào khiến Vân Trọng đang đứng chắn ở phía đầu vội vã kêu lên:
- Mau tránh ra!
Kiệt Hào nghe vậy cũng không buồn quay đầu nhìn lại, kim thân khổng lồ nhảy phắt sang bên cạnh lăn một vòng. Xảo diệu là hai tay hắn vẫn giữ được ngôi nhà nhỏ của gia đình Văn Lục một cách cân bằng.
Bất quá chắn ở phía trước hắn, Vân Trọng lại không may mắn như vậy. Hắn đang muốn tránh né viên năng lượng hình cầu thì nhìn thấy Hàm Tiếu tiểu muội vẫn còn đang vừa khóc vừa vung quan tài đập đông đập tây hoàn toàn không có nghe thấy tiếng nhắc nhở.
Vân Trọng kinh hãi vội vang lao tới đẩy văng cô bé sang bên cạnh, đồng thời bắn mình sang phía đối diện.
Nhưng là mọi việc đều không phải lúc nào cũng theo ý muốn. Mọi người bị viên năng lượng hình cầu to lớn lao tới đang nhao nhao né tránh lại không tránh được Lang Nhất biến thân cũng vun vút theo sát viên năng lượng khổng lồ.
Chiêu này của hắn cũng giống Hàm Tiếu tiểu muội lúc trước lợi dụng nắp quan tài để che mắt. Thân thể lang nhân to lớn bất quá độ linh hoạt lại khiến người khác muốn hộc máu. Chỉ thấy cánh tay đầy lông mao màu đen của Lang Nhất trong đà chạy đập bay cả Hàm Tiếu tiểu muội lẫn Vân Trọng ra xa, cày lên mặt đất hai cái rãnh dài đối diện trên mặt đất.
Hàm Tiếu tiểu muội dùng quan tài chắn phía trước cũng bị chưởng lực đập cho cả người lẫn quan bay xa, miệng cuồng phún máu. Mà Vân Trọng ẩn nấp trong thổ thân cũng bị trấn động đến lục phủ ngũ tạng, đầu óc ong ong một trận.. nằm im không thấy nhúc nhích.
Đà chạy của Lang Nhất còn chưa hết, thân hình lang nhân khổng lồ lượn theo một đường cong tuyệt hảo tới vị trí Kiệt Hào lăn lộn. Cái chân khổng lồ vung lên sút bay Kiệt Hào khiến hắn bắn vút ra đập lên một quả núi.. kim thân tan rã.
Ngôi nhà nhỏ của gia đình Văn Lục được Kiệt Hào bê theo quán tính vẫn còn lơ lửng trên không lập tức bị một trảo của Lang Nhất chia làm hai. Na Na và người nhà của Văn Lục may mắn co lại một bên tránh thoát một trảo nhưng là vẫn lả tả rớt từ hơn mười lăm mét xuống mặt đất.
Hai tay liên tục kết những đồ án huyền ảo, dưới chân Na Na đột ngột mọc lên một loạt lục thảo với những chiếc lá xanh biếc bản rộng đón đỡ người nhà Văn Lục khỏi bị rớt xuống đất. Đồng thời một loạt dây leo quấn lên mấy người rồi cuồn cuộn đưa ra ngoài, tránh bị Nhất Lang ngộ thương.
Lang Nhất cuồng tiếu:
- Nhóc con! Chống cự vô ích… Mau mau buông tay chịu trói đi!
Nói đoạn cánh tay khổng lồ đầy lông lá của Lang Nhất vươn ra chụp lấy Na Na còn đang lơ lửng trên không.
PS: Độc giả đọc xong nhớ "Thanks" ủng hộ tác giả nhé! Mọi ý kiến đóng góp xin vào đây!!: tangthuvien /forum/showthread.php?t=53996