“Chúng ta huề.” Khóe miệng Đường Đường tươi cười quỷ dị không ngừng lan ra, thiết trảo buộc bên hông bị nàng nắm trong tay, hướng ốc lương [xà nhà gian phòng] ném, vững vàng ôm lấy thanh ngang nóc nhà, sau đó nương theo lực đạo này,
nàng nhảy dựng lên, trong chớp mắt liền bay lên nóc nhà.
Hồng y nam tử thấy Đường Đường chuẩn bị đào tẩu, thật cũng không có hứng thú tiếp tục truy đuổi, hắn chỉ đứng tại chỗ, lẳng lặng nhìn thân thể linh
hoạt kia lặng lẽ biến mất trong bầu trời đêm.
Câu
huề nhau nàng vừa mới nói kia, hẳn là nói hắn ám toán nàng một tiễn,
tiếp đó nàng cũng tập kích hắn. Cho nên, bọn họ trong lúc đó, huề nhau.
Sau khi Đường Đường biến mất, những thị vệ kia cũng bắt đầu xuất hiện, thị vệ trưởng nhìn hồng y thiếu niên nói: “Huyền Băng công tử, người để nàng chạy như thế, chúng ta phải báo cáo làm sao a?”
“Để cho chạy? Các ngươi có ai có thể bắt được nàng sao?” Cười lạnh một tiếng, Huyền Băng cũng không thèm nhìn người trước mặt,
xoay người rời đi, tay bị thương bởi vì thần kinh kích động trở nên đau
đớn vô cùng, có chút không kiềm chế run lên.
Đã
bao nhiêu lâu hắn chưa đụng độ qua đối thủ đáng sợ như thế này? Hơn nữa, còn là một nữ tử. Nếu không phải tối nay mình ở trong cung bảo vệ nghĩa phụ Hứa Như Phong, sợ là cũng không có cơ hộ cùng nàng giao đấu.
Không sai, người này không phải ai khác, chính là một nghĩa tử khác của đương triều Tể tướng Hứa Như Phong, cùng với nghĩa tử trước cùng Hứa Hi Thụy
thông dâm bất đồng, nói Huyền Băng là nghĩa tử, chi bằng nói hắn là một
sát thủ kiêm hộ vệ được dày công bồi dưỡng ra.
Năm
đó Hứa Như Phong từ trong đám dân tị nạn nhặt năm mươi hài tử, muốn đem
bọn họ bồi dưỡng thành người mình yêu cầu. sau cùng, chỉ còn lại có ba.
Một người theo kinh thương, một người theo chính trị, còn lại một người
là Huyền Băng, sở trường thay hắn giết người, cùng bảo hộ an toàn của
hắn.
Tên
nam nhân cùng Hứa Hi Thụy thông dâm kia, chính là nghĩa tử Hứa Xương
Phong cùng Hứa Như Phong lăn lộn trong chốn quan trường, mà bào thai
trong bụng Hứa Hi Thụy, chính là của người này. Kế hoạch của Hứa Như
Phong chính là, chờ sau khi giúp đỡ Duyệt vương đoạt được vương vị sẽ
hãm hại hắn, tiếp theo, để cho hài tử Hứa Hi Thụy sinh ra lên ngôi, vậy
thiên hạ Đại Vũ này chính là của Hứa gia bọn họ.
Nhưng mà, có ai lường trước trước được, thời gian chỉ có nửa canh giờ, toàn
bộ kế hoạch của hắn bị xáo trộn, không chỉ có nữ nhi cùng nghĩa tử đã
chết, hơn nữa chính là với cái loại tư thế lúc chết khiến cho người ta
cứng lưỡi. Lúc đó hắn đang ở cùng Duyệt vương Vũ Văn Vô Tự bàn bạc làm
thế nào diệt trừ quân Thái tử, nghe được tin tức Hứa Hi Thụy đã chết,
lập tức cùng Vũ Văn Vô Tự chạy quay, khi bọn bọn hắn đến nơi, hiện tại
chỉ có một đám thi thể, Vũ Văn Vô Tự nhìn thấy tử trạng của Hứa Hi Thụy, sắc mặt nhất thời trở nên tái nhợt, hắn nhìn về phía khuôn mặt Hứa Như
Phong cũng trở nên khủng bố dị thường.
“Như như hôm nay Tể tướng không cho bổn vương một cái công đạo, sợ là không thể ra khỏi hoàng cung này.” Thanh âm Vũ Văn Vô Tự giống như đến từ địa ngục lạnh lẽo.
Hắn
vì nữ nhân này không tiếc làm hại cả phụ hoàng của mình, thế nhưng kết
quả, nàng lại sau lưng hắn sớm đã cùng kẻ khác thông dâm, tình cãnh
khuất nhục cộng với không cam lòng khiến hắn trở nên cáu tiết dị thường.
“Vương gia không cần tức giận, cựu thần tự sẽ cho Vương gia một đáp án vừa ý.” Sắc mặt Hứa Như Phong lúc này cũng là một mảnh âm trầm, hắn bày mưu
tính kế nửa đời, mắt thấy sắp thành công, thế nhưng lại nảy sinh một bất trắc lớn như vậy, khiến cho toàn bộ kế hoạch của hắn đều đổ vỡ, hôm nay đừng nói là nhúng chàm giang sơn xã tắc, sợ là ngay cả mạng già này
cũng khó giữ.
“Vậy rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?” Khí thế mạnh mẽ trong thanh âm hắn tràn đầy, quay lại thị vệ trưởng trước mặt lớn tiếng hỏi.
“Bẩm Tể tướng đại nhân, ty chức lúc đó đang tuần tra gác đêm, đột nhiên nghe được Phượng Tê cung bên này truyền đến vài tiếng nổ, chờ khi ty chức
chạy tới, toàn bộ cung nhân đều đã sợ choáng voáng, vừa xông vào tẩm
phòng nhìn thấy, chính là tình cảnh này.” Thanh âm thị vệ trưởng
có chút run run, loại bê bối này bị bọn họ trông thấy, sợ là hôm nay mọi người trong này khó tránh khỏi cái chết.
“Nói như thế, cũng chính là khi các ngươi đuổi tới, nhìn thấy Duyệt vương
phi cùng Hứa đại nhân đã chết? Về phần bọn họ chết như thế nào, các
ngươi cũng không có tận mắt nhìn thấy phải không?” Hứa Như Phong nghe vậy, ánh mắt bén nhọn nhìn về phía thị vệ trưởng, như là cảnh cáo hắn không được nói lung tung.
“Bẩm Tể tướng đại nhân, đúng vậy.” Thị vệ trưởng nhìn thấy ánh mắt Hứa Như Phong có chút rụt rè, hắn thấp giọng đáp.
Hứa
Như Phong được thị vệ trưởng trả lời khẳng định, hắn lập tức lộ ra vẽ
mặt sáng tỏ. Chòm râu hơi bạc màu run lên phấn chấn, hắn quay sang phía
Vũ Văn Vô Tự nói: “Vương gia, theo lão thần thấy, việc này vô cùng kì quái, Hi Thụy cùng nghĩa tử cựu thần Xương
Phong từ nhỏ là huynh muội thân tình, làm sao có tình cảm nam nữ, càng
không thể làm ra việc tằng tịu nghịch thiên ** này a.”
“Thế nhưng, tình huống trước mắt này nên giải thích thế nào?” Vũ Văn Vô Tự dường như cũng hiểu được trong lời Hứa Như Phong nói có
chút đạo lý như vậy, sắc mặt hắn thoáng dịu một chút, tiếp tục hỏi.
“Cựu thần cho rằng, nhất định là thích khách kia đã an bài hết thảy, mục
đích chính là khiến cho Vương gia và cựu thần bất hòa. Vương gia nghĩ
xem, mọi thứ không phải quá trùng hợp sao? Vừa vặn là hôm nay cựu thần
cùng Vương gia ngài đàm phán kế hoạch lớn, vừa vặn Xương Phong tìm đến
Hi Thụy, vừa vặn tư thế bọn chúng chết trên giường như vậy, hết thảy mọi thứ này, nếu không có người tỉ mỉ sắp xếp, cũng không tránh khỏi quá
trùng hợp đi?” Hứa Như Phong trợn tròn mắt nói dối chưa bao giờ
bị lộ, hắn thật sự có khả năng đem người chết nói thành người sống,
nhưng mà, hết lần này tới lần khác Vũ Văn Vô Tự vẫn tin như sấm.
Suy
luận của hắn thoạt nhìn như hợp lý kỳ thực có trăm ngàn chỗ hở, cho dù
theo đúng như lời hắn nói là có người tận lực sắp đặt hãm hại, như vậy,
muốn tiến vào một cái hoàng cung rộng lớn canh phòng nghiêm ngặt như
vậy, còn muốn tiến vào Phượng Tê cung, không thể không kinh động bất cứ
kẻ nào a.
Nếu
nói, Hứa Xương Phong là chết trước khi tới Phượng Tê cung, như vậy, đã
trễ thế này, hắn lại tới hậu cung làm cái gì? Chẳng lẽ thật sự một cái
tình cảm huynh muội đơn giản có thể giải thích được?
Nhất là giải thích tư thế bất thường của bọn chúng khi chết, tin rằng bất
luẫn sát thủ giỏi giang thế nào, mưu mô bao nhiêu, cũng không thể có
biện pháp khiến một thi thể hợp thể với một thi thể.
Hết thảy mọi thứ này, đủ để chứng minh những lời Hứa Như Phong vừa nói đều là nói dối.
Thế
nhưng, Vũ Văn Vô Tự hiện tại đã không còn lựa chọn nào khác, trừ bỏ tin
tưởng Hứa Như Phong, hắn còn có thể thế nào? Hắn bây giờ đã vì ngôi vị
Hoàng đế cùng người trong thiên hạ bất hòa, hôm nay có thể giúp đỡ hắn
chỉ có Hứa Như Phong, hắn đã không còn đường lui nữa rồi.
Đồng dạng, Hứa Như Phong cũng không còn đường lui. Hiện tại, kế hoạch của
hắn đã thất bại, sau khi giúp Vũ Văn Vô Tự đoạt được ngôi vị hắn còn có
thể sống lâu hơn vài năm, một khi Vũ Văn Vô Tự thua, đầu hắn tức khắc
rơi xuống đất. Càng nghĩ, hắn cũng không có biện pháp tốt hơn, bây giờ
cũng chỉ có thể thay kẻ khác làm giá y.
Ngàn tính vạn tính cũng không tính toán được sẽ có ngày phát sinh bất trắc,
có lẽ, đây là lão thiên gia trêu đùa hắn, trước cho hắn mộng Hoàng đế vĩ đại, sau lại vô tình cướp đi, khiến hắn không đường tiến thoái.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT