*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Chương 67: Mặc Ảnh Linh Ngọc


"Trước tiên, ngươi nói mục đích ngươi đến đây đi a!"


Nữ tử hắc bào hung hăng trợn mắt nhìn Ngôn Âm một hồi, cuối cùng phải mở ra ánh mắt khác, mặc dù nàng không phục Ngôn Âm, nhưng hiện tại nàng đã đáp ứng Ngôn Âm giao dịch, không thể thay đổi được.


" Thiên Thanh Linh Mãng, ta phụng mệnh đến tìm Thiên Thanh Linh Mãng."


Thiên Thanh Linh Mãng?



Ed: ed tìm hoài mà ko thấy có cái hình nào đẹp, nên lấy tạm cái này vì nó na ná nửa rắn nửa rồng như miêu tả về nguyên hình của Tử Linh á, nhìn cũng thanh thuần đáng yêu nữa hí hí ~


Ngôn Âm nhớ rõ Thiên Thanh Linh Mãng là một loại linh thú, từ nhỏ đã có linh tính, linh trí, từ khi ra đời đã có thể tu luyện là con cưng của trời.



Ed: Sau một hồi tìm ko ra hình Thiên Thanh Linh Mãng mà chỉ toàn mấy hình lạ, nên ed nghĩ lấy tấm này cho mọi người xem dễ hiểu khi mà Tử Linh biến hình thành người từ Thiên Thanh Linh Mãng a ~ hi hi


Nghe thấy bốn chữ Thiên Thanh Linh Mãng này, sắc mặt Phong Khê liền thay đổi, Tử Linh một bên nắm tay Phong Khê, nhìn về phía Phong Khê lắc đầu, ý bảo nàng yên tâm.



Ed: vì nhìn tấm này ed lại nghĩ đến Tử Linh và Phong Khê đứng chung với nhau he he, Phong Khê thích mặc màu đỏ chắc mấy thím biết rồi ha ~ hí hí ~


"Thiên Ma giáo tìm Thiên Thanh Linh Mãng làm gì?" toàn lực chú ý của Ngôn Âm đều dồn về phía nữ tử hắc bào, nên không chú ý đến Phong Khê và Tử Linh bên này có động tĩnh.


"Ngươi cũng biết Thiên Thanh Linh Mãng là linh thú hiếm, chúng ta tìm nó dĩ nhiên là việc dùng đến, lấy da nó làm linh giáp thượng đẳng, lấy xương nó đóng thành cực phẩm linh kiếm, dùng máu nó luyện thành linh dược chữa thương... nên biết là toàn thân Thiên Thanh Linh Mãng đều là bảo." nụ cười nữ tử hắc bào đầy sự tàn nhẫn.


Ngôn Âm nghe xong lời nữ tử hắc bào nói, có chút khó chịu nhíu mày, nàng vẫn không thể tiếp nhận sự thật tàn nhẫn như vậy, mặc nàng biết Thiên Thanh Linh Mãng là linh thú hiếm hoi rất dẽ bị những người không có ý tốt theo dõi, mà nàng cũng không đồng tình với việc vì lợi ích bản thân mà giết một người vô tội, Thiên Thanh Linh Mãng có tội gì chứ? nó bất quá chỉ là tử nhỏ sinh ra nhiều hơn những yêu thú khác vài thứ thôi, có cần phải sát hại tàn nhẫn như vậy không? vậy bản thân nó là linh thú chỉ sợ đó cũng là sự bất hạnh.


Chát!


Đang lúc Ngôn Âm suy tư, Phong Khê chợt đi lên tát nữ tử hắc bào một cái.


"Hỗn đản! dựa vào cái gì ma tu các ngươi nói giết liền giết! Thiên Thanh Linh Mãng trêu chọc đám người các ngươi sao?!" Phong Khê vô cùng tức giận trừng mắt nhìn nữ tử hắc bào mắng.


Ngôn Âm cũng bị Phong Khê nổi giận làm cho hết hồn, nàng không hiểu vì sao Phong Khê lại đột nhiên tức giận như vậy.


"Khê Nhi, đừng quậy, mau lui xuống." Tử Linh tiến lên kéo Phong Khê về cạnh mình, vỗ lưng Phong Khê, an ủi Phong Khê lúc này vô cùng nóng nảy.


Nữ tử hắc bào bị Phong Khê tát một cái không giận mà cười, nụ cười quỷ dị nhìn Tử Linh và Phong Khê.


"Ngươi đã phụng mệnh đi tìm Thiên Thanh Linh Mãng, hẳn ngươi cũng biết Thiên Thanh Linh Mãng ở đâu? vì sao lại hại hạ nhân vương phủ?" Ngôn Âm nhìn Phong Khê bị Tử Linh kéo xuống liền hỏi, nàng cần biết chỗ Thiên Thanh Linh Mãng ở thì mới có thể đề phòng rắc rối được, Thiên Thanh Linh Mãng tuyệt đối không thể để Thiên Ma giáo bắt được.


"Ah, Thiên Thanh Linh Mãng không phải đang đứng ở đây sao." nữ tử hắc bào cười lạnh một tiếng, ánh mắt nhìn thẳng Tử Linh, "ta giết người vương phủ chỉ muốn ép nàng đi ra mà thôi."


Nghe vậy, Ngôn Âm nhìn về phía Tử Linh, tuy trong lòng sớm có dự cảm, nhưng khi biết Tử Linh là Thiên Thanh Linh Mãng nàng cũng có chút kinh ngạc.


Bị nữ tử hắc bào vạch trần thân phận của mình, Tử Linh cũng không có phản ứng nhiều, nàng chỉ lạnh nhạt nhìn thoáng qua nữ tử hắc bào rồi nhìn về phía Ngôn Âm, không lạnh không nóng gật đầu với Ngôn Âm thừa nhận thân phận của mình.


Nhìn thấy Tử Linh gật đầu, tâm tình Ngôn Âm liền phức tạp, nàng không biết nên nói gì, Tử Linh nếu là Thiên Thanh Linh Mãng, vậy hẳn là đã bị Thiên Ma giáo truy sát, nói vậy thời gian qua cũng đã chịu nhiều cực khổ.


"Ta đích thực là Thiên Thanh Linh Mãng, hai năm qua Thiên Ma giáo vẫn truy sát ta, các tỷ muội của ta hai năm trước đều bị ma tu Thiên Ma giáo giết sạch, chỉ còn ta trốn thoát." Tử Linh chậm rãi mở miệng nói, "Ta và Khê Nhi biết nhau một năm trước, chuột tinh là người quen của Khê Nhi, trước đó vài ngày chúng ta đến kinh thành thì đi đường thấy Ngạn vương gia bị nạn, vì vậy ta liền xuất thủ cứu Ngạn vương gia."


"Tử Linh được đưa về Ngạn vương phủ, ta lại không thể đến, cho nên lén vào Ngạn vương phủ, ngày hôm qua ta nhận được tin con chuột ngu ngốc kia bị bắt, vì vậy chạy đến cứu, ai ngờ lại phát sinh nhiều chuyện như vậy." Phong Khê tiếp lời Tử Linh nói.


Ngôn Âm nghe xong, tất cả nghi hoặc trong lòng đều được hóa giải, đối với Tử Linh lại có thêm đồng tình.


"Này! tu tiên, ngươi muốn hỏi cũng hỏi xong rồi a, nhanh thả ta ra đi!" lúc này, nữ tử hắc bào liền lên tiếng.


Ngôn Âm nhíu mày một cái, đột nhiên nàng lại không muốn thả nữ tử hắc bào này, nữ tử hắc bào này độc ác như vậy, đối đãi với Tử Linh tàn nhẫn như vậy, cứ như vậy thả nàng thì quá tiện nghi cho nàng rồi, nhưng đã đáp ứng rồi thì không thể đổi ý được.


Quay đầu nhìn về phía Tử Linh trong mắt Ngôn Âm tràn đầy áy náy, nàng cảm thấy vẫn nên giết nữ tử hắc bào mới đúng, nhưng vì tùy hứng chốc lát nàng lại tha cho nữ tử hắc bào, cái này phải xin lỗi Tử Linh rồi.


Tử Linh nhìn khuôn mặt Ngôn Âm áy náy, nàng mỉm cười, nhìn Ngôn Âm khẽ lắc đầu một cái, ý bảo Ngôn Âm nàng không để ý.


Ngôn Âm dĩ nhiên hiểu ý của Tử Linh, nhưng trong lòng nàng vẫn có chút băn khoăn, cuối cùng bất đắc dĩ thở dài một cái, liền phất tay giải trừ băng long, thả nữ tử hắc bào ra.


Vừa được tự do, nữ tử hắc bào liền xoay người bỏ chạy, nàng không muốn ở nơi không may này thêm chút nào nữa.


Nhưng đúng lúc này lại đột nhiên xảy ra dị biến, nữ tử hắc bào vốn định nhảy ra ngoài bỏ chạy lại bị một đạo bạch quang bắn trúng, rớt xuống đất.


Thấy vậy ba người Ngôn Âm giật mình, liền quay đầu nhìn về phía phát ra đạo bạch quang.


Chỉ thấy một nam nhân mặc áo choàng xanh đen đứng đó, tướng mạo nam nhân cũng trung bình, cũng không quá xuất chúng.



Ed: xí xí như vậy chắc được rồi nhỉ kkkk ~


Ngôn Âm nhướng mày, nam nhân này đúng lúc xuất hiện ở đây, nàng dĩ nhiên không nhận ra được nửa phần.


Nữ tử hắc bào miệng phun máu, từ dưới đất bò dậy, đạo bạch quang vừa rồi hiển nhiên khiến nàng bị thương không nhẹ, nàng hung tợn nhìn về phía nam nhân: "Huyễn Dịch, ngươi thực sự không tha cho ta!"


"Là ngươi phản bội Các chủ trước, ta ở đây chỉ là giải quyết công việc thôi, nghiêm phạt kẻ phản bội." nam nhân gọi là Huyễn Dịch không mặn không lạt nói.


" Linh Ngọc Các có gì tốt, chỉ có Thiên Ma giáo chúng ta là nhất." nữ tử hắc bào điên cuồng nói.


" Ảnh Ngọc, ngươi đã hoàn toàn nhập ma đạo rồi." Huyễn Dịch nhíu mày, sắc mặt phức tạp nhìn nữ tử hắc bào, ''theo ta quay về thỉnh tội với Các chủ, may ra Các chủ có thể tha cho ngươi một mạng."


"Muốn ta quay về, đừng có mơ." lúc này Ảnh Ngọc hoàn toàn điên cuồng, "ngươi có bản lĩnh thì giết ta đi!"


"Ngươi biết rõ ta không thể giết ngươi, vì cái gì ngươi phải ép ta." Huyễn Dịch khẽ thở dài, hắn thực sự không muốn động thủ với Ảnh Ngọc.


"Huyễn Dịch! hôm nay không phải ngươi chết thì chính là ta chết!" Ảnh Ngọc khuôn mặt dữ tợn, nàng nổi điên tấn công Huyễn Dịch.


Huyễn Dịch đối mặt với công kích của Ảnh Ngọc chỉ tránh né, không hề phản kích.


Một kích khi nãy hắn đã khiến Ảnh Ngọc bị thương, trong lòng vẫn còn băn khoăn, hiện tại cũng không thể công kích Ảnh Ngọc.


Ba người Ngôn Âm nhìn biến hóa đột ngột, trong đầu cũng mạc danh kỳ diệu. (không hiểu gì cả.)


Ngôn Âm vô lực nâng trán, sao lại như vậy a, mới giải quyết xong một núi vấn đề, bây giờ lại xuất hiện thêm một đống nữa...


Nhưng nàng cũng không định nhúng tay vào chuyện này, nàng chỉ tính toán đứng xem cuộc vui thôi, dù sao nàng cũng không hiểu chuyện này, hơn nữa nhìn qua thì đây là chuyện riêng của Ảnh Ngọc và Huyễn Dịch, không nên xen vào việc của người khác là tốt rồi.


" Linh Ngọc Các... không ngờ đến, nàng lại là người của Linh Ngọc Các." Tử Linh nhìn Ảnh Ngọc đánh nhau với Huyễn Dịch suy nghĩ một hồi thì nói.


"Tử Linh cô nương, Linh Ngọc Các là gì vậy?" Ngôn Âm liền hỏi.


"Ngươi không biết Linh Ngọc Các sao? uổng công ngươi là tu tiên." Phong Khê có chút kinh ngạc nhìn về phía Ngôn Âm.


Nghe vậy, Ngôn Âm chỉ ngại ngùng cười, gãi đầu nói: "Ta vừa tu tiên chưa được một năm... mọi chuyện vẫn chưa biết nhiều..."


"Ngươi tu tiên chưa tới một năm?!" Phong Khê trừng mắt, không dám tin nhìn Ngôn Âm, nàng tưởng là Ngôn Âm tu tiên... ít nhất... cũng chừng mười năm rồi, kết quả đến cả một năm cũng chưa đến, hơn nữa thực sự so với mình tu luyện gần 200 năm còn mạnh hơn, thiên phú cũng quá tốt rồi a, chính mình lại chỉ có thể tiếp xúc với một tiểu nha đầu tu tiên, thực sự là mất thể diện mà.


Tử Linh nghe xong cũng không nhịn được nhìn thêm Ngôn Âm một cái.


Ngôn Âm gật đầu, nàng cảm thấy ánh mắt Phong Khê và Tử Linh nhìn mình có chút quái lạ, giống như đang nhìn ''quái vật'' vậy a.


Cuối cùng vẫn là Tử Linh thu hồi ánh mắt trước, nàng nhìn thoáng qua hai người đấu nhau cách đó không xa, sau đó mở miệng nói: "Linh Ngọc Các là một tổ chức thần bí được một người tu tiên tạo thành, không thuộc về bất cứ môn phái tu tiên nào, bọn họ độc lập, có người nói thành viên bên trong trải dài khắp thiên hạ, thu thập mọi thông tin tình báo sau đó bán lại cho môn phái tu tiên đó là công việc chủ yếu, thế lực rất lớn, Các chủ Linh Ngọc Các là một người thần bí, đến nay cũng chưa ai biết được khuôn mặt thật của Các chủ, còn những chuyện khác thì không rõ, đây chỉ là một vài tin tức về Linh Ngọc Các thôi."


"Còn có tổ chức lợi hại như vậy sao..." Ngôn Âm nghe xong ánh mắt suy tư, nghe đối thoại của hai người, đột nhiên xuất hiện một nam nhân là người Linh Ngọc Các, mà nữ tử hắc bào tên Ảnh Ngọc cũng là người của Linh Ngọc Các, chỉ vì phản bội Linh Ngọc Các, cho nên nam nhân phải đến bắt nữ tử hắc bào về.


"Nhìn qua nam nhân tên Huyễn Dịch kia dường như cũng không muốn giết nàng, nếu không sao đến giờ vẫn chưa xuất thủ." Phong Khê nhíu mày nói.


"Có lẽ còn tình xưa nghĩa cũ nên không nỡ xuống tay a, mặc dù Ảnh Ngọc đã phản bội nhưng trước đó cũng đã là người của Linh Ngọc Các." Ngôn Âm nói.


Tử Linh không nói gì, chỉ im lặng nhìn Ảnh Ngọc điên cuồng công kích Huyễn Dịch, nếu hai người thực sự chỉ có tình bạn thông thường, thì Ảnh Ngọc sao vừa nhìn thấy Huyễn Dịch sao lại không thể khống chế được như vậy, Huyễn Dịch sao lại để cho Ảnh Ngọc làm loạn thành như vậy.


Vèo! phụp!


Đột nhiên, một tấm lưới lớn đánh úp về phía Ảnh Ngọc, vây lại Ảnh Ngọc bên trong, mà tấm lưới vừa tiếp xúc với Ảnh Ngọc nháy mắt liền co lại, vây chặt Ảnh Ngọc.


Huyễn Dịch cũng bị tình huống đột nhiên phát sinh làm cho hốt hoảng, sau khi bình tĩnh lại liền muốn động thủ cởi lưới ra cho Ảnh Ngọc, lại phát hiện hắn có làm gì cũng không mở được, gấp đến độ hắn đổ một đầu đầy mồ hôi.


"Đừng phí sức, cái lưới này làm từ thiên tàm ti, dùng cách bình thường sẽ không thể mở ra được." đang lúc Huyễn Dịch suốt ruột không làm gì được, còn ba người Ngôn Âm thì nghi ngờ, thì lại có một giọng nữ truyền đến.


Mọi đều nhìn về hướng âm thanh truyền đến, liền thấy một nữ tử phấn y đang đứng dựa vào gốc cây mọc trong vương phủ.



Ed: chắc nàng cũng thế này a ~


Ngôn Âm nhìn nữ tử phấn y có chút quen mặt, dường như đã gặp ở đâu, nhưng hiện tại nàng vẫn chưa nghĩ ra.


Huyễn Dịch dừng tay, nhìn chằm chằm nữ tử phấn y, phát hiện trên cổ tay phải của nữ tử này có hình vẽ hoa sen.


"Ngươi là người Mặc Ảnh Các?" ánh mắt hắn híp lại, nhìn nữ tử phấn y.


Nữ tử phấn y không che giấu, liền thoải mái thừa nhận thân phận của mình.


"Ngươi của Mặc Ảnh Các đến đây làm gì? vì sao lại vây khốn người của Linh Ngọc Các chúng ta?" sắc mặt Huyễn Dịch có chút khó coi, "không lẽ đến cả việc của Linh Ngọc Các các ngươi cũng muốn quản?"


Ngôn Âm nghe Huyễn Dịch cũng nữ tử phấn y nói chuyện, đầu óc liền mơ hồ, chuyện này chưa xong, liền có chuyện khác xen vào, vừa rồi là Linh Ngọc Các bây giờ lại là Mặc Ảnh Các, đúng là dài dòng quá.


"Tử Linh cô nương, Mặc Ảnh Các này là chuyện gì xảy ra a?" tuy trong lòng không ngừng phỉ nhổ, nhưng vẻ mặt Ngôn Âm vẫn bình thường.


"Nhắc đến Mặc Ảnh Các này có thể nói là thần kỳ."


"Nó như thế nào?"


" Mặc Ảnh Các mấy năm gần đây là một thế lực mới nổi, thành viên bên trong không chỉ có người tu tiên, còn có yêu, bọn họ thu thập buôn bán đủ loại tin tức, đồng thời còn tiếp nhận các nhiệm vụ ủy thác, chỉ cần cho bọn họ thù lao thích hợp, cho dù ám sát bọn họ cũng nhận, ban đầu ủy thác bọn họ chỉ là người thường, về sau thì đến cả môn phái tu tiên cũng đem vài chuyện riêng nhờ bọn họ làm dùm luôn." Tử Linh dừng một chút nói, sau đó lại nói tiếp, "Đó là tổ chức thần bí giữa người tu tiên và người thường, giống như Linh Ngọc Các cũng không biết Các chủ của bọn họ là ai, nhưng thế lực lại rất lớn, đến cả ngũ đại tu tiên môn phái cũng kiêng kỵ ba phần, có lời đồn

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play