Edit: An Ju

“Tại sao lại không có tác dụng chứ???” Một con chim công sặc sỡ bước móng chim đi qua đi lại.

“Tại sao lại không có tác dụng chứ???” Một con mèo vằn bước móng mèo theo bước chân con chim công.

Phương pháp kích thích trước đó đã áp dụng được một tuần, đối tượng bị kích thích là Cố Hạo ngoại trừ lúc mở cửa có hơi căng thẳng với cảnh xuân ra thì các thời điểm khác đều biểu hiện ra ngoài rất bình thường. Ví dụ như lúc ăn cơm trước mặt là sơn hào hải vị cứ đút qua đút lại, bên hắn thì cơm đĩa, mỳ gánh (mỳ Dan Dan Tứ Xuyên) ăn ngon lành; bên kia dứt khoát vén áo quang minh chính đại ăn đậu hũ, hắn đầu này bỏ chén đũa xuống thoải mái nhìn chằm chằm.

“Tiểu Hạo bị chúng ta làm cho càng ngày càng cởi mở, nhưng vẫn chẳng có dấu hiệu ghen nào cả… Thế này nên làm gì bây giờ?! Ngày hôm qua ngực của Tiểu Bạch bị tôi sờ đến sưng cả lên nhưng Tiểu Hạo vẫn chẳng có phản ứng gì, haizzz…” Meo Meo ủ rũ, nói thật, từ trước hắn là dạng háo sắc nhưng lại không có gan, gặp được người đẹp cùng lắm nhào tới sờ sờ mó mó vài ba cái, nhưng từ sau khi hiểu ra tình cảm của mình đối với Cố Hạo là tình cảm đích thực, ngay cả một tẹo háo sắc đó cũng vỡ thành mảnh vụn. Để kích thích Cố Hạo, nó còn cố ý tìm một người đẹp tới, tuy rằng sờ đủ nhưng ăn không ngon, nhạt nhẽo như đậu hũ không nước ngâm vậy.

“A! Ta hiểu rồi!” Con chim công đi phía trước bỗng nhiên dừng lại, làm cho Meo Meo theo quán tính đụng phải mấy cái lông đuôi nhô ra ở mông gần nó nhất.

Trải qua quãng thời gian này được Meo Meo kề sát điều dưỡng, hiện tại Vũ Mặc đang dần khôi phục linh lực rồi, chỉ là lúc biến trở về nguyên hình vẫn còn vài khiếm khuyết, ví dụ như lúc này…Trong phòng khách có một con chim trên đầu cắm ba cọng lông ngớ ngẩn, nửa thân trước sắc màu đa dạng, thanh tú phi phàm, nhưng trên cái mông phía sau chỉ có lẻ tẻ vài cọng lông chim không khác gì mấy cái cờ màu cắm lên, về cơ bản có thể nói thì vẫn là một con chim công ngốc nghếch…

“Mi lại hiểu ra cái gì rồi?” Sự thờ ơ của Cố Hạo đã tuyên cáo chiến lược đầu tiên thất bại, điều này đánh tan hơn phân nửa nhuệ khí của Meo Meo rồi, con chim công thối kia còn dám tự xưng “đệ nhất tình trường”, gì mà thân kinh bách chiến, luôn đưa ra những sáng kiến có tính xây dựng, tính áp dụng cáo, vậy mà chiêu đầu tiên đã đánh hụt rồi…

Vũ Mặc quay đầu lại, dùng cái đầu đẹp hơn cái mông ngốc rất nhiều chỉa Meo Meo nói: “Theo như lời mi nói, trước đây lúc mi ưỡn ẹo với đồng nghiệp của Chuột nhỏ và chủ tiệm thú cưng, hắn đều sẽ biểu hiện rất không thoải mái, rất ghen?”

“Đúng!” Mỗi lần nhớ tới lúc mình nhào vào trong lòng đám người Trương Phi làm nũng, nhìn gương mặt rầu rĩ của Cố Hạo nó đều rất buồn cười.

“Tôi hiểu ra rồi.” Vũ Mặc rung rung cánh, lông chim sặc sỡ rơi đầy đất, con chim hư này còn rụng lông…

“Nếu hiểu chuyện này như thế này, lúc đầu Chuột nhỏ mất hứng khi nhìn thấy mi thân thiết với người khác là xuất phát từ ham muốn chiếm hữu bảo bối nhà mình, không muốn ‘con trai’ mình chăm sóc đủ đầy bị người khác lừa đi mất…

“Đúng vậy thật…” Meo Meo gật đầu, Cố Hạo trước đây đúng là vẫn nuôi mình như ‘con trai’, làm ba một con mèo, thấy ‘con trai’ mình ngay trước mặt mình lại thân thiết với những người khác không hề có ‘công nuôi dưỡng’ gì như thế quả thật sẽ cảm thấy ghen.

“Vậy vì sao, Chuột nhỏ bây giờ lại chẳng sinh ra một phản ứng bài xích nào khí thấy mi và Tiểu Bạch ‘chim chuột’ trong nhà bởi vì mi đã tỏ tình với Chuột nhỏ, thân phận của mi đối Chuột nhỏ đã từ ‘con trai’ biến thành ‘người theo đuổi’m ởi vậy ‘tình cha con’ đối với mi đã có chuyển biến, cảm giác bảo bọc con cũng chẳng còn nhiều. Nhưng đối với một con mèo sùng bái mình mà nói, hắn đúng là không thể sản sinh ra tâm lý ghen gì được…”

Meo Meo nghe phân tích sau hậu trường đầy sâu sắc của Vũ Mặc, hiện tại nếu đã bước một bước đầu tiên, muốn quay lại quá khứ diễn đáng yêu, bán manh để kiếm sự đồng tình đã là chuyện không thể, hiện nay quan trọng nhất là làm thế nào để đi được bước tiếp theo cho tốt, khiến Tiểu Hạo mau chóng theo mình!

“Mi phải sửa đổi hình tượng.” Vũ Mặc chải chuốt vài cọng lông chim, “Mi phải dùng dáng vẻ cuối cùng của mình để xuất hiện trước mặt hắn.”

“Mi nói là nguyên hình hổ của ta…?”

“Ai da, ngu!” Chim công như chịu không nổi nữa gõ mạnh lên đầu Meo Meo, cũng may Meo Meo tránh nhanh, chỉ bị sượt qua tai.

“Là hình tượng ‘công’ nhân loại cơ mà, từ tình báo mà A Kiệt tìm đến, Chuột nhỏ nhà mi tuyêt đối không có sở thích nhân thú… Càng không nói đến loại mãnh thú như mi, đừng nói là đè hắn, mi chỉ cần hiện nguyên hình trước mắt hắn là hắn cũng đã ngất đi rồi…”

“Hình tượng ‘công’ nhân loại… Như Kỷ Á Kiệt nhà mi sao?”

“Đúng… Cũng không đúng, mi không được biến giống như Kỷ Á Kiệt đâu.” Đùa sao, nếu như xuất hiện hai Kỷ Á Kiệt thì phiền phức to đó.

Hết chương 28.1

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play