Tuy nhiên, Nhu Nhi chỉ là một nữa nhân, nam nữ thụ thụ bất thân, vì vậy không đến bước đường cùng, Phong Tảo cũng không muốn động tay với nữ nhân.
“Phong đại ca, huynh đã bị nàng ta lừa rồi! Huynh cứ nghĩ nàng ta tốt đẹp đến thế nào, nhưng thân thể của nàng ta cũng đã bị hủy hoại rồi đó huynh có biết không?” Nhu Nhi thực sự rất tức giận, chẳng lẽ nàng ta còn không bằng một ả tiện nhân đã bị hủy hoại thân thể hay sao?
“Phong đại ca, chắc hẳn là huynh chưa từng thấy lưng và... và nơi đó của nàng ta, nàng ta...”
“Ngươi đừng nói nữa!” Xảo Nhi ra sức hất tay nàng ta ra.
Không ngờ, sức mạnh của Nhu Nhi lớn đến mức nàng ấy không thể hất ra được!
Nhu Nhi nheo mắt lại, giễu cợt: “Tại sao lại không nói? Thân thể của ngươi hiện tại đã trở thành như thế nào trong lòng ngươi tự biết rõ! Thế mà người còn muốn giấu diếm Phong đại ca sao?”
“Ta…”
“Đủ rồi!” Phong Tảo quát lên.
Nhu Nhi lo lắng nói: “Phong đại ca, huynh thật sự đã bị nàng ta lừa rồi. Lưng và... và mông của nàng ta đều đã bị biến thành than rồi. Huynh mà nhìn vào sẽ cảm thấy rất ghê tởm. Vậy mà huynh vẫn còn muốn cùng nàng ta...”
“Buông ta ra!” Xảo Nhi gào lên, không biết sức lực từ đâu ra mà nàng ấy lại vung mạnh tay.
Sức lực lớn như thế nên ngay cả Nhu Nhi cũng không thể đứng vững được và bị nàng ấy hất văng xuống đất.
“Xảo Nhi...” Phong Tảo muốn tiến đến.
Xảo Nhi trừng mắt nhìn hắn ta chằm chặp: “Đừng tới đây!”
“Xảo Nhi...”
“Ngài không nghe thấy nàng ta nói sao? Thân thể của ta đã bị hủy hoàn toàn mất rồi, ngài còn muốn nói gì với ta nữa?”
Đôi mắt của Xảo Nhi đẫm nước mắt, giọng nói của nàng ấy khàn khàn: “Ngài nghe cho rõ đây! Thân thể của ta đã bị hủy hoại hoàn toàn rồi!”
Nàng ấy lau nước mắt, quay người chạy về phía trại doanh.
Phong Tảo muốn đuổi theo, nhưng Nhu Nhi vẫn đang ngồi trên mặt đất gấp rút nói: “Phong đại ca! Huynh không nghe thấy sao? Cơ thể của nàng ta đã bị hủy hoại rồi!”
“Đen thui một mảng như mực, trông khó coi muốn chết, ai nhìn thấy cũng sẽ phải nôn ra! Huynh còn muốn đuổi theo nàng ta để làm gì nữa chứ?”
Ban đầu Phong Tảo muốn đuổi theo Xảo Nhi, nhưng lời nói của Nhu Nhi khiến hắn ta dừng bước.
Hắn ta quay lại, nhìn Nhu Nhi đang ngồi trên mặt đất với vẻ mặt ấm ức, hắn ta siết chặt lòng bàn tay.
“Phong đại ca, huynh… sao huynh lại nhìn ta như thế?” Cái nhìn này khiến Nhu Nhi đột nhiên cảm thấy hơi hoảng sợ.
Phong Tảo tức giận nói: “Đừng tưởng rằng ta không biết chuyện nàng ấy bị thương là có liên quan gì đến ngươi! Ta không động đến ngươi, chẳng qua là vì không muốn gây phiền phức cho thái tử gia mà thôi! Nếu ngươi còn dám làm tổn thương nàng ấy nữa, ta nhất định sẽ giết ngươi!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT