Lúc Sở Khuynh Ca xuống xe, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng, ánh mắt có mấy phần mê ly.

Bộ dạng này, khiến người ta nhìn đến mặt đỏ tới mang tới, liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy, vừa rồi ở trong xe, rốt cuộc hai người đã làm gì.

Sở Vi Vân nhìn thấy bộ dạng nàng như vậy, oán hận thiếu chút nữa không nhịn được mà bổ nhào qua đó.

Không phải Yến Lưu Nguyệt kéo nàng ta lại thì nàng ta thực sự muốn xông qua đó rồi!

“Dì Nguyệt, dì nhìn, dì nhìn nàng ta đi!”

Nhìn lướt qua bọn họ, hai người đi đằng trước, Sở Vi Vân tức đến đáy mắt dâng lên một tầng hơi nước, là bị chọc tức đến chảy nước mắt!

“Vừa rồi bọn họ ở trong xe, bọn họ… Con khốn kia sao có thể câu dẫn Dạ ca ca được chứ! Sao nàng ta có thể?”

Quả thực là không biết xấu hổ, không có chút lễ nghi nào cả! Chẳng biết xấu hổ gì cả!

“Dì Nguyệt, nàng ta quả thực chính là loại người như vậy, tất cả mọi người trong hoàng thành này đều biết điều đó, nhưng bây giờ Dạ ca ca cũng bị nàng ta dạy hư! Dì Nguyệt, phải làm sao bây giờ?”

“Con không muốn Dạ ca ca biến thành người như vậy, con không muốn!”

“Vân Nhi, sắp phải bái kiến hoàng thượng và thái hậu rồi, con… con đừng khóc.”

Bản thân Yến Lưu Nguyệt cũng vô cùng phiền lòng, nằm mơ cũng không ngờ tới, nhi tử lạnh như băng của mình vậy mà cũng có một ngày mất khống chế như vậy.

Hắn vậy mà ở trên xe ngựa thân thiết với nữ nhân kia như vậy.

Bà ta là người từng trải, sao có thể không biết khuôn mặt đỏ bừng của Sở Khuynh Ca đại biểu cho điều gì?

Nhi tử của bà ta không nên phóng túng như vậy! Từ nhỏ bà ta đã giáo dục bọn họ, nhất định phải lãnh tâm lãnh tình, ẩn nhẫn khắc chế!

Không ngờ yêu nữ này chỉ mới giả vào nhà họ hơn một tháng đã có thể hủy hoại hơn hai mươi năm giáo dục nghiêm khắc của bà ta!

Nếu ở đây không phải là hoàng cung, bà ta chắc chắn phải đích thân giết chết con tiện nhân kia!

“Vân Nhi, đi vào thôi, Hoàng thượng và Thái hậu đang chờ đấy!”

Lúc Sở Khuynh Ca tiến vào điện, hô hấp cũng đã hòa hoãn, người cũng bình tĩnh lại.

Chỉ là hai bên má vẫn còn ửng đỏ.

Dáng dấp mỹ nữ ửng đỏ như vậy lại xinh đẹp không nói nên lời.

Ngay cả Hoàng thượng và Thái hậu hơn một tháng không gặp nàng, lần đầu tiên nhìn thấy nàng cũng có chút kinh diễm.

Không ngờ cửu công chúa vốn giản dị lại có thể xinh đẹp như vậy!

“Tham kiến phụ hoàng, tham kiến hoàng tổ mẫu.” Sở Khuynh Ca và Phong Ly Dạ cùng nhau hành lễ.

Thái hậu và Hoàng thượng ngồi trên cao nhịn không được mà nhìn nhau.

Ly thế tử cũng không giống trước kia!

Còn nhớ ngày thứ hai bọn họ thành hôn, Ly thế tử phụng mệnh đến Mạc Thành, trước khi rời thành, hắn và cửu công chúa cùng nhau vào cung.

Lúc đó, vẫn xưng hô với bọn họ là Hoàng thượng và Thái hậu nương nương!

Bây giờ lại biến thành Phụ hoàng và Hoàng tổ mẫu!

Cuối cùng hắn cũng hoàn toàn tiếp nhận cuộc hôn nhân này rồi, tiếp nhận thân phận phò mã gia của mình rồi!

Hai người tâm tình phức tạp nhưng chung quy lại vẫn rất vui vẻ.

Sở Vi Vân và Yến Lưu Nguyệt cũng tiến vào điện.

Sau khi hàn huyên được một lúc, đại công công nhìn khuôn mặt của Sở Vi Vân, ánh mắt nhất thời sáng lên.

“Hoàng thượng, Thái hậu nương nương, quận chúa thực sự khỏe lại rồi! Cửu công chúa bàn tay thần diệu, thực sự là thần kỳ.”

“Vân Nhi thực sự được Khuynh Nhi chữa khỏi sao?”

Đáy mắt Thái hậu lóe lên tia kích động, vội vàng nói: “Vân Nhi, ngươi qua đây, để ai gia xem xem nào.”

Trước đó Sở Vi Vân còn ốm yếu mà bây giờ lại có thể tùy ý đi lại, sắc mặt trông cũng khá tốt.

Bất kể là ai chữa khỏi cho nàng ta, y thuật này cũng không thể tưởng tượng nổi rồi.

“Khuynh Ca biết y thuật sao?” Hoàng thượng có chút không dám tin.

Cửu công chúa vẫn luôn ở trong thâm cung, chưa bao giờ nghe nói học y thuật từ sư phụ nào cả.

Đại công công tận mắt nhìn thấy Cửu công chúa trị bệnh cho quận chúa, hắn ta vội vàng nói: “Hôm qua nô tài quả thực nhìn thấy…”

Lời nói còn chưa dứt, lại nghe thấy Sở Vi Vân kinh ngạc kêu lên, cả người mềm nhũn ngã nhào trên mặt đất.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play