Edit & Beta: Tiểu Vu

Cố Vũ cầm quần áo vào phòng cho khách thay, vừa ra khỏi cửa đã cảm nhận được tầm mắt của Sino, cậu ngẩng đầu nhìn qua.

Sino nghiêng người chống tay dựa vào sô pha, tầm mắt vẫn dừng trên người Cố Vũ không di chuyển, hắn nhướng mày huýt sáo một cái: "Rất hợp với cậu."

Thiếu niên tóc đen da trắng trên người mặc tây trang nhạt màu không giống khi mặc tây trang màu đen thanh lãnh mà rất ôn hòa thập phần giống khí chất của cậu.

Thoạt nhìn tựa như cục bột trắng, mềm như bông, khiến người khác muốn đến gần cắn một ngụm trên mặt cậu.

Sắc mặt Cố Vũ ửng đỏ, khẩn trương kéo kéo vạt áo, cậu hơi nghiêng đầu né tránh tầm mắt của Sino.

Sino nhìn chằm chằm cậu vài giây, đè xuống xúc động muốn đến gần, trước khi xác định được thân phận của cậu hắn phải khắc chế.

Cằm hắn hướng về phía cửa một chút: "Đi thôi."

Lần này Sino chọn một chiếc xe màu đen, không gọi tài xế mà tự mình lái.

Cố Vũ ngồi ở ghế phụ lái nhìn ra ngoài cửa sổ, kiến trúc cao lớn, đường phố người đến người đi, tiếng còi xe hơi thở sinh hoạt nhộn nhịp làm cậu cảm giác rất chân thật.

Tốc độ xe rất nhanh, người và cảnh ngoài xe đều nhanh chóng lui về phía sau, không thấy rõ cảnh vật lắm nhưng cậu có thể phát hiện người trên đường đều rất cao lớn.

Sino ngừng xe ở một câu lạc bộ xa hoa, người hầu cung kính dẫn hắn tới phòng vip ở lầu hai.

Cửa phòng mở ra, một đạo thanh âm dễ nghe từ bên trong phòng truyền đến, đồng thời hai đạo tầm mắt rơi xuống cửa.

Cố Vũ đứng ở bên cạnh Sino đưa mắt nhìn vào bên trong, bên trong có bốn nam nhân, hai người thân hình cao lớn, bên cạnh một người có một thiếu niên khoảng 1m75.

Cậu nhận ra Guy, Guy đang ôm một thiếu niên tóc đen. Thiếu niên đang nói chuyện, thanh âm dễ nghe đang phát ra từ cậu ta.

Hai đạo tầm mắt là đến từ Guy và một nam nhân cao lớn khác.

"Sino," Guy vẫy vẫy tay, vỗ bả vai thiếu niên trong lòng ngực hắn, "Hi, chào Sino đi."

Thiếu niên lúc này mới nhìn về phía cửa, khóe môi treo lên nụ cười ôn nhu phi thường tiêu chuẩn, nói với Sino: "Chào ngài."

Giọng cậu ta rất ôn nhu, vừa nghe đã thấy rất êm tai.

Cố Vũ kinh ngạc nhìn thiếu niên nọ, thính giác của cậu rất tốt chỉ trong nháy mắt cậu có thể chắc chắn đây là một loại âm thanh được hợp thành chứ không phải tự nhiên.

Lúc này cậu mới ý thức được, thiếu niên này rất có thể là giống cái nhân tạo.

Trái tim cậu thình thịch thình thịch đập mạnh vì kích động, cuối cùng cậu cũng có cơ hội quan sát giống cái nhân tạo chân chính là như thế nào!

Đồng thời cậu lại nhịn không được khẩn trương, cậu và giống cái nhân tạo ở cạnh nhau cũng có nghĩa cậu rất có thể sẽ bị lộ.

Không đúng!

Cậu trợn tròn đôi mắt nhìn về phía Sino, nặng nề mím môi.

Sino cố ý dẫn cậu tới đây là bởi vì bạn tốt đều mang theo giống cái nhân tạo làm bạn hay anh ta là đang thử cậu?

Sino gật đầu với Hi đi vào phòng, đi được hai bước lại cảm nhận được Cố Vũ không động, hắn quay đầu lại vừa lúc đối mặt với tầm mắt khẩn trương hoảng loạn của Cố Vũ.

Tóc thiếu niên rất đen khiến làn da cậu hiện ra càng trắng, cậu lại mặc một bộ quần áo nhạt màu nên càng thêm mong manh yếu đuối xứng với biểu tình lúc này của cậu rất chọc người thương.

Sino nhịn không được đau lòng, thả nhẹ giọng: "Đuổi kịp."

Guy ngồi ở chính giữa, nam nhân cao lớn phía bên phải hắn có một đầu tóc ngắn màu xám nhạt, đôi mắt màu nâu nhạt đánh giá Cố Vũ lại quay đầu nhìn Hi.

"Cậu xác định bọn họ cùng loại?" Hắn hỏi.

"Đương nhiên," Guy mê muội nhìn Hi, "Tôi hỏi Kevin kích cỡ mới mua."

Hai chân nam nhân bắt chéo ngồi dựa vào sô pha, tầm mắt rơi xuống trên người Cố Vũ.

Hắn luôn cảm thấy, biểu cảm của bạn lữ Sino quá chân thật, cái loại biểu tình nai con hoảng loạn này hắn nhìn đều cảm thấy thương tiếc.

Diện tích phòng không phải rất lớn, ở giữa bày sô pha hình nửa vòng tròn, phía sau sô pha là bình phong bằng gỗ được điêu khắc tinh mỹ.

Sino ngồi vào sô pha bên trái, Cố Vũ ngồi xuống bên cạnh hắn, tay đặt ở đầu gối, hơi hơi rũ mắt không dám nhìn loạn cũng không dám lộn xộn.

Tầm mắt nam nhân tóc xám nhạt rơi xuống trên người Cố Vũ: "Chào cậu, tôi là bằng hữu của Sino, tên I, tên cậu là gì?"

Cố Vũ kinh ngạc ngẩng đầu, thấy nam nhân nhìn cậu theo bản năng lễ phép cười cười, lại nhìn về phía Sino.

Cậu không nói được, chào hỏi trừ bỏ cười cũng không làm được cái gì khác. Cậu biết ngôn ngữ của người khiếm thính nhưng người khác chưa chắc đã hiểu cũng chưa chắc nguyện ý nhìn.

Đôi mắt Sino híp lại, liếc mắt với I: "Cậu ấy không nói được, ta còn chưa lấy tên cho cậu ấy."

"Không nói được?" Lực chú ý của Guy từ trên người Hi dời đi, kinh ngạc nhìn Sino, "Lúc trước gặp mặt cậu ấy cũng không nói được, đã qua mấy ngày rồi mà cậu còn chưa dẫn cậu ấy đi sửa?"

Cố Vũ theo bản năng nắm bàn tay, tâm đột nhiên nhắc lên, chắc Sino sẽ không lại muốn mang cậu đi sửa nữa chứ!

Sino nhìn mắt Cố Vũ, chú ý động tác nhỏ của cậu không để lại dấu vết mà dời đi tầm mắt: "Không cần, ta thích an tĩnh."

"Không, cậu chỉ chưa kiến thức được mị lực của ngôn ngữ!" Guy kéo Hi hướng bên người ôm xuống, "Hi, làm nũng với anh."

Hi nghe vậy, vươn đôi tay, ôm lấy cổ Guy, miệng hơi hơi dẩu, giọng rất nhẹ: "Guy, hôn em một chút được không, muốn anh hôn hôn."

"Được được được," Guy vội đồng ý không ngừng hôn xuống môi Hi, hắn ôm lấy Hi thần sắc nhộn nhạo, nói với Sino, "Thấy chưa!"

Biểu tình Sino không đổi, giọng xác thật rất mềm nhưng giả và thật vẫn có khác biệt, lực chú ý của hắn tất cả đều đặt trên biểu tình của Hi.

Sau khi đánh giá xong, hắn nhìn về phía Cố Vũ, Cố Vũ cúi đầu, sườn mặt ửng đỏ, tay phải nhéo đầu ngón tay trái tựa hồ có chút khẩn trương.

Cố Vũ khẽ cắn môi, tuy rằng biết Hi là giống cái nhân tạo nhưng nhìn từ ngoại hình, Hi chính là thiếu niên.

Nhìn cảnh Guy và Hi thân mật, cậu rất ngượng ngùng ngược lại tưởng tượng lại khẩn trương lên.

Nếu Sino ra mệnh lệnh giống Guy, cậu nên làm gì bây giờ cậu phải học Hi à?

I hỏi và Guy nói cậu nghe hiểu, ở trong mắt người còn lại, 'cậu' và Hi là cùng loại giống cái nhân tạo, đối mặt với mệnh lệnh làm ra phản ứng hẳn là cũng giống nhau.

Chỉ cần nghĩ phải làm ra hành động giống Hi, tim cậu liền đập mất tiết tấu, cậu rất muốn rời đi nơi này.

Chú ý tới ánh mắt của Sino, cậu càng khẩn trương hơn, đầu ngón tay bị cậu nhéo đến hơi hơi trắng bệch.

Sino thấy thế, đem ý nghĩ thử ra lệnh đè xuống, nói với Guy: "Lại thử một lần."

Guy hắc hắc cười, bộ dạng rất đắc ý: "Có phải rất hâm mộ hay không?" Hắn ôm Hi, "Hi, làm nũng với anh."

Hi dựa theo mệnh lệnh của hắn lại lần nữa làm nũng đòi hôn.

Sino xem toàn bộ hành trình thật cẩn thận, thập phần chắc chắn hai lần làm nũng động tác của Hi cơ hồ giống nhau như đúc ngay cả độ dẩu và độ cong khóe miệng đều giống nhau.

Guy thích thú, sau khi hôn Hi cằm đặt trên vai cậu ta: "Tôi đã đọc thuyết minh rồi, phương thức làm nũng có rất nhiều loại, căn cứ tư thế khác nhau phản ứng đáp lại cũng khác nhau chờ tôi trở về lại thử từng cái một."

Sino không có hứng thú, sau khi xem qua phản ứng của Hi, hắn cũng không chuẩn bị lại nghiên cứu nữa, vậy là đủ rồi.

Chờ hắn trở về thử một lần sẽ biết kết quả thôi.

"Sino, bạn lữ của cậu và Hi là cùng loại, cậu khiến cậu ấy làm nũng đòi hôn nhìn thử coi có giống nhau hay không?" I đề nghị.

Guy hưng phấn phụ họa: "Đúng vậy, Sino, cậu mau thử xem."

Cố Vũ mím chặt môi, theo bản năng ngừng thở.

Sino hừ nhẹ: "Ta vốn không có hứng thú với giống cái nhân tạo bây giờ lại kêu cậu ấy làm nũng với ta, ta là người tự tìm khó chịu?"

Cố Vũ thở phào nhẹ nhõm, ngược lại cắn môi, Sino không thích giống cái nhân tạo vậy những lần cố ý thân cận đó quả nhiên là đang thử cậu!

I cười rộ lên: "Nếu không có hứng thú để tôi làm thử xem? Tôi nhưng thật ra rất thích cậu ấy, thoạt nhìn mềm như bông, bộ dáng rất ngon miệng."

Thân thể Cố Vũ nháy mắt căng chặt lên.

Sắc mặt Sino hơi trầm xuống: "Không được."

I vuốt cằm đánh giá thần sắc của Sino, Sino cảnh cáo nhìn hắn: "Cậu ấy là bạn lữ của ta, cậu muốn chiếm tiện nghi bạn lữ ta?"

Guy chỉ vào I: "Vợ bằng hữu không thể lừa gạt!"

I xua tay cười rộ lên: "Tôi chỉ đùa một chút."

Sino biết I không phải đang nói giỡn, I khẳng định cảm thấy được giống cái nhân tạo nhà hắn đặc biệt.

I đã mua ít nhất ba giống cái nhân tạo còn tham dự các loại tụ hội thượng lưu của con cháu thế gia nên tiếp xúc với rất nhiều giống cái nhân tạo.

Không giống hắn, I đối với giống cái nhân tạo rõ như lòng bàn tay.

Hắn nhìn thời gian, đã hơn 11 giờ rưỡi: "Khi nào Kevin tới?"

"Sắp rồi, cậu ta nói 11 giờ rưỡi đến." Guy trả lời.

Lúc này cửa phòng bị người đẩy ra, thanh âm không nhanh không chậm từ cửa truyền đến: "Tôi giống như nghe thấy có người nhắc đến tôi."

"Úc, Kevin, bọn tôi đang chờ cậu đây. Cậu thoạt nhìn như vừa đi nghỉ phép về vậy, không giống mới gặp bão hạt nhân chút nào." Guy phun tào.

Kevin thân cao 1m98 tóc xoăn vàng nhạt mang theo phong độ trí thức, thoạt nhìn rất ôn hòa, hắn xử lý tóc không chút cẩu thả, mặc áo sơ mi và quần dài màu trắng, tư thái thanh thản sạch sẽ.

Xác thật không giống người vừa gặp nguy hiểm.

Kevin vươn ngón trỏ: "Thứ nhất, trước bão hạt nhân hai ngày, chúng tôi đã ở Sa Tuyền tu chỉnh một ngày rưỡi rồi mới trở về thành Diệu Huy."

Hắn lại duỗi tiếp ngón giữa: "Thứ hai, cho dù ở giữa bão hạt nhân tôi cũng sẽ có dáng vẻ này."

Hắn nói, tầm mắt rơi xuống trên người Cố Vũ, rồi sau đó cười nhìn Sino: "Thế nào, cậu cảm nhận được mị lực của giống cái nhân tạo? Lại mua thêm một cái?"

Sino mày nhăn lại.

Guy nhanh chóng phun tào: "Sino vừa rồi còn nói không có hứng thú với giống cái nhân tạo làm sao có thể tự mua giống cái nhân tạo? Đây là cậu đưa cho cậu ta mà, cậu không phải là chưa xem đã đưa cho Sino chứ?"

Kevin lắc đầu: "Không, mỗi một cái đều là tôi tự mình chọn," hắn dò hỏi Sino, "Cậu chỉnh dung cho cậu ấy?"

Thần sắc Sino khẽ biến, không trả lời, mà hỏi: "Cậu tặng mấy cái giống cái nhân tạo?"

"Bốn cái nha, màu tóc khác nhau, tính cách cũng đều khác nhau," trong mắt Kevin chợt lóe nghi hoặc, đánh giá Cố Vũ, "Đây là loại tóc đen?"

Cố Vũ đột nhiên nắm tay, cậu nhớ rất rõ ràng, lúc ấy vòng tròn lớn đưa đi vừa lúc là bốn giống cái nhân tạo .

Vậy cậu là chuyện gì? Tại sao cậu và những giống cái nhân tạo bị đưa cho Sino ở cùng nhau?

Sino cũng đang tự hỏi vấn đề này, lúc trả giống cái nhân tạo cho Kevin vừa lúc là bốn cái, nói cách khác, Kevin đưa cho hắn, hắn một cái cũng không giữ lại.

Hắn nhìn về phía Cố Vũ, vậy cậu ấy là ai?

Trong lòng hắn lại lần nữa trồi lên cái ý tưởng cậu ấy là giống cái tự nhiên không có khả năng là thật kia?

Tại sao lại ở phòng chứa đồ nhà hắn?

Hắn che giấu cảm xúc, cho dù chỉ có một tia khả năng, hắn cũng không thể khinh thường.

Hắn gật đầu với Kevin: "Ân, như vậy càng phù hợp với thẩm mỹ của ta."

Kevin hiểu rõ gật đầu, tóm lại là phải nhìn thường xuyên, thuận mắt luôn là càng thư thái chút.

Tùy ý nói chuyện phiếm vài câu, mấy người chuyển dời đến sau bình phong, cùng nhau ăn cơm trưa.

Tâm tình Cố Vũ không yên, âm thầm học động tác của Hi, nề nếp ăn mà không biết mùi vị gì.

Cậu biết rõ, cậu không có chỉnh dung, Sino cũng khẳng định biết vòng tròn lớn gửi đi bốn giống cái nhân tạo.

Tại sao Sino lại gạt Kevin?

Tác giả có lời muốn nói: Cảm ơn duy trì (づ ̄3 ̄)づ╭?~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play