*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


"Anh đang thất vọng lắm sao ? Akai" Amaya đột nhiên lên tiếng khiến anh hoảng hốt, cô đã tỉnh từ bao giờ, tại sao anh lại không biết. 


"Em tỉnh từ khi nào thế" Anh vẫn cố giữ bình tĩnh, tiếp tục nói chuyện với cô "Em nhầm anh với ai khác phải không?"


Amaya nhảy xuống, vì còn men say trong người, vừa đáp xuống đất cô không đứng vững mà ngã trên cát, Anh muốn đỡ cô dậy  nhưng Amaya đã gạt tay anh ra


"Đừng đụng vào tôi"  Amaya hét lớn nhưng rồi cô kìm được nước mắt mà khóc to lên, tay đánh loạn xạ về phía người đối diện mình "Anh là tên khốn, tại sao lại cứ thích giấu giếm tôi đến vậy, chơi đùa với tình cảm của tôi vui lắm sao"


"Amaya... em bình tĩnh lại nào"  Subaru đứng yên, để cô cứ đánh mình vừa nhỏ giọng trấn an tinh thần cô, anh cứ tưởng cô đã tỉnh không ngờ còn say đến vậy,


"Tôi chỉ muốn sống cuộc sống bình thường thôi mà" 


Amaya tự nhủ trong thân tâm cảm thấy thật trớ trêu, kiếp trước cô sống cuộc sống bình thường như bao cô gái khác, vậy mà kiếp này mà chỉ mong ước mình có một cuộc sống bình thường thôi khó đến thế sao


Đi học thì bị bạn bè xa lánh, bắt nạt,  cô phải chịu chúng gần nửa năm trời, vì muốn mình mạnh mẽ cô đã đề nghị cha cho đi học võ, ban đầu cha có vẻ không đồng ý lắm vì ông cho rằng, con gái mà học võ làm cái gì, mạnh mẽ quá đàn ông chạy đi hết, nhưng nhờ mẹ nuôi, xen vào và cả ông vô tình chứng kiến cô bị bắt nạt, cô thấy được ông đã thức cả một đêm để cân nhắc lời đề nghị của cô


Kết cục ông đồng ý cho cô đi học võ phòng vệ, đợi cô quen với cường độ luyện tập, nhờ vào quen hệ ông đã đưa cô vào trại quân đôi tập huấn, cứ mỗi cuối tuần sẽ đưa cô đến đó và suốt những tháng nghỉ hè, nghỉ lễ cô điều ở đó 


Nhờ vậy mà bọn khi xưa bắt nạt cô dần trở nên sợ hãi cô, các tin đồn vô căn cứ tiếp tục bủa vây cô


Nhưng cô đã đứng vững, cô chứng mình được những lời ác ý đó không làm gục ngã cô được


Những cơn đau nhức cứ mỗi đông đến một mình cô chịu đựng, hay những tâm sự muốn kể lại chẳng thể có ai, cô chỉ có thể giải tỏa bằng cách khác, đó là bia rượu


Amaya không hề có bất kỳ chướng ngại tâm gì về việc chưa đủ tuổi uống rượu, bởi vì tuổi thật của cô đã qua lâu lắm rồi, mẹ nuôi cất rất nhiều bia, có điều bà không nhớ về số lượng bà uống được, có những hôm cô quá áp lực mà  lén bà uống một lon


Cô không phải kẻ nghiện bia rượu, nhưng cô cần say để có thể thoát khỏi sự bức bối trong lòng


Cô muốn đi bác sĩ chữa trị tâm lí nhưng những bệnh lí đó, lại cần người nhà theo


Việc mình muốn giấu thì làm sao có thể dẫn người nhà theo chứ 


Khi mọi người xung quanh bảo hẹn hò cũng thú vị lắm, Sonoko quen được một người rất tốt, nhờ có người đó mà mấy mối tình lông bông của cô nàng cũng chấm dứt, Ran thì có vẻ khá hạnh phúc với chuyện thanh mai trúc mã của mình mặc dù cả hai điều chưa bày tỏ


Ban đầu là do cô có hứng thú với anh thôi, nhưng cuối cùng lại dễ dàng phải lòng anh, dần dà cũng đặt tình cảm thật sự của mình lên đó


Cô có thể kiên nhẫn chờ đợi anh, đáng tiếc cô lại không kiên nhẫn với người lại lừa gạt mình, khi đó cô vừa giận, là vừa mừng, tức giận vì sao anh lại lấy cô làm là chắn cho anh tiện đi điều tra và mừng vì anh không có tình cảm với mình, khi ấy tình trạng của cô quá lưng chừng, không biết tương lai về đâu


Amaya  cũng từng nghĩ anh có tình cảm với mình, những lời thắm thiết trong bệnh viện khi đó làm cô tiếp tục cân nhắc, rồi vụ tai nạn của anh diễn ra, cô đã khóc rất nhiều có phải ông trời lại trêu đùa cô phải không  nên mới khiến anh đi như vậy


Nhưng không... là chính Akai mới là người thích chơi trò sắm vai, đùa giỡn với cô


Việc nhận ra Subaru là Akai dựa vào 3 yếu tố, cảm giác của cô khi đối với anh, anh luôn mặc đồ kính cổ, và cuối cùng cô đã từng thấy mẹ cô lén lút  đến gặp anh, cô sẽ không suy đoán bậy bạ mẹ sẽ ngoại tình với Subaru vì cô hiểu tình cảm của bà và cha 


Nghĩ kỹ lại bà là người giỏi hóa trang, đã nhiều lần giúp Conan hóa trang thành Haibara hoặc một người nào khác, ngay cả bà cũng vậy


Vì vậy cô đoán bà đến đến để giúp Akai, vậy có nghĩa Conan và tiến sĩ Agasa biết được thân phận của anh


Nhưng đó chỉ là suy đoán của cô... cho đến ngày hôm nay, việc ban ngày anh đeo khẩu trang, không xuống biển cho đến khi cô chạm được thứ gì cộm ở cổ anh dưới lớp áo cao cổ kia, cô khẳng định, Subaru chính là Akai


Vì biết rõ được sự thật, nên mới thất vọng như vậy


Một dấu hiệu báo mình bình an, anh không nói cho cô được sao, sao cứ thích chơi trò cải trang như vậy, cô còn cái gì để anh lợi dụng sao 


Akai biết mình không thể trốn được nữa, anh đứng yên để cô xả hết những bức bối trong lòng, anh biết mình đã khiến cô tổn thương rất nhiều, có lỗi khi không nói hết với cô, để cô một mình chịu đựng những khúc mắc trong lòng 


Cảm thấy được sức nặng trên cú đánh nhẹ dần, anh biết cô đã thấm mệt, ôm chầm lấy cô nhẹ nhàng vỗ lưng  vỗ về


"Ngày mai em tỉnh táo lại, anh sẽ kể hết với em, em cần hỏi gì... anh cũng sẽ giải đáp hết, không giấu em em chuyện gì nữa" 


Amaya nấc lên vài tiếng liền chợp mắt ngủ, ngắm cô gái nằm trong lồng ngực mình, anh chỉ có thể thở dài, đáng lẽ anh nên kể với cô sớm hơn, nếu không cô đã không tự chịu đựng  đến mức mà khóc nhiều đến vậy


"Amaya... xin lỗi em" Anh biết mình có lỗi với cô biết chừng nào, anh chỉ muốn bên cạnh bù đắp cho cô, chờ đợi thời cơ thích hợp sẽ kể cho cô tất cả sự việc, chỉ là cô biết quá sớm


Anh sợ, nếu mai mình không kể hết mọi chuyện với cô, thì sau khi chuyến du lịch này kết thúc, Amaya sẽ thực sự rời xa anh mãi mãi 


Ban đêm gió biển bắt đầu mạnh và lạnh hơn, anh bế cô trở về khách sạn


Người chờ ở ngoài không phải là hai người bạn của cô, mà là Conan, cậu đang đứng trước cửa như thể đang chờ hai người trở về



Hai người kia nghĩ vô số cảnh phấn hường giữa hai người, cảm giác kết quả của việc Amaya say rượu cũng không quá tệ, tuy có lo lắng một chút nhưng có Conan trấn an, liền thoải mái mà đánh một giấc dài chuyển bị sức để mai đi chơi tiếp 


Đúng như lời Conan kẻ với Ran và Sonoko, Amaya cứ ôm chặt lấy Akai không buông, anh chỉ có thể vừa ôm cô, vừa lấy anh ướt lau mặt cho cô kế đó là cởi giày, nhẹ nhàng đem cô lên giường ngủ, 


Thấy Amaya nắm chặt lấy áo mình, anh định cởi áo để thoát khỏi móng vuốt của cô nhưng ai dè, từ nắm áo cô chuyển sáng ôm chầm lấy eo anh


Vậy là bó tay rồi 


Anh nằm bên cạnh cô, chỉ cầu nguyện trong lòng mai làm ơn cô đừng hiểu lầm là anh lợi dụng thời cơ là đươc


Thực chất cả đêm anh không tài này ngủ được, thử tưởng tượng xem, một thằng đan ông nằm bên cảnh người con gái mình yêu, đã thế cô ấy tối ngủ không hề nằm yên, lâu lâu lại sờ mó lung tung, không thì dụi mặt vào lồng ngực anh rồi còn gác chân lên đùi anh nữa, thử hỏi xem có ngủ nổi không


Sáng dậy, Amaya có hơi đau đầu, có lẽ hôm qua uông quá chén, cô cảm giác được mình sờ được cái gì khá đàn hồi và săn chắc, còn... mát mát nữa


Trong cơn mớ ngủ, cô dựa vào cảm giác của mình, vì sờ rất thích nên rất thoải mái mà mò mẫm cho đến khi âm thanh khàn khàn vang lên trên đầu mình " Nếu em còn tiếp tục, anh sợ anh sẽ không kiềm chế được đâu đấy"


P/S: Để một nữa chính bị lệ thuộc vào bia rượu, mọi người có thất vọng không ?


Cô ấy chỉ buồn mới uống thôi nhé, còn nghiện thì không đến vì cô ấy là người biết  kiểm soát lượng cồn uống vào cơ thế mình


1 chương /tuần định kỳ vào thứ 7 mọi người nhé 


Này là trang page của Thỏ: https://www.facebook.com/TieuBachTho07


Vui vui mọi người vào like cho xôm tụ nha, Thỏ sẽ đăng các truyện của Thỏ dần dần, để đề phòng sau này wattpad có trục trặc còn có đường khác đăng truyện

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play