Ý định không về nhà luôn hiện hữu trong Amaya, về biết làm bộ mặt nào gặp anh nữa, biết thế lúc trước mình thể hiện sự tươm tất quá làm chi, để giờ cái hình ảnh quần bông áo ba lỗ ấn tượng luôn trong đầu người ta luôn rồi 

Mẹ nuôi không hề buông tha cho cô, khi thấy công việc của chồng mình đã ổn định trở lại sau gần 1 tuần nghỉ phép, bà đã phủ phàng ném cô ra khỏi nhà trong sự ngỡ ngàng trong ngơ ngác của cô, dù cô có viện lí do là mẹ đang mang bầu cần người làm bạn chăm sóc mẹ cha không có nhà thì bà cũng cho cô ánh mắt khinh bỉ vì biết tỏng suy nghĩ trong đầu cô

Cô còn chưa lấy chồng mà đã hắt hủi như vầy rồi hả trời

Cơn gió mùa thu năm nay Amaya chưa bao giờ cảm thấy lạnh như năm nay

"Về rồi sao ?" Akai nghe tiếng mở cửa cổng liền đứng sau cửa chờ cô vào nhà, nhìn người mà hơn cả tuần chưa gặp, Amaya quên những bức ảnh bêu xấu cô trên mạng, cũng quên mất lời nhắn rằng anh đã in một tấm hình A4 của cô treo trong thư phòng, khi cô về liền có thể ngắm nhìn mình

"Nhớ anh quá" Amaya nhào đến ôm lấy anh, cô bám anh cứ như bạch tuộc bám người, Akai đã quen với cách thân mật của cô nên bình thản ôm lấy cô và xách túi đồ của cô mang vào phòng

Chưa kịp thể hiện sự nhớ nhung của mình, cái bức ảnh ám ảnh ấy lai xuất hiện ngay chính căn phòng của mình, còn được in HD sắc nét

Amaya không thể tin được Akai già đầu rồi mà còn chọc quê cô bằng cách này

Tức quá Amaya hạ miệng cắn người nào đó bày trò cho đỡ ức,  mỗi ngày Akai mặc áo cao cổ, cô điều không ngại để lại dấu đâu

Nói yêu mình, nói thương mình mà chọc quê cô vậy đấy... tối nay ngủ riêng !!!

Mà dù không muốn thì tối cũng phải ngủ riêng, mẹ cô tuần này về Nhật, vì nghe con lớp con gái đang tập diễn một vỡ kịch có độ khó cao, bà đích thân trở về nước hướng dẫn các tuyến nhân vật chính, dù hơi bất công với các lớp khác nhưng ai bảo lớp cô có hai trùm cuối làm chi, một là mẹ cô hai là gia đình Sonoko, giải đợt này không thắng cả lớp  trồng chuối đi quanh trường cho xem


--- Có thời gian sẽ viết ngoại truyện lễ hội trường cho mấy nàng xem nha----


Dạo này cơ thể Amaya cứ uể oải sao vậy nhỉ, cứ không có sức lực sao ấy 

Bình thường cô xách một bình nước lọc vẫn dễ như trở bàn tay, vậy giờ lại chật vật một lúc lâu

Nhìn lại thời gian, xem ra sắp đến thời gian đó rồi

"Amaya sao thế ?" Sera ãy giờ cứ thấy Amaya thở dài, cơ thể cậu ấy hình như không thoải mái cho lắm

"Không có gì ... chắc chuyển mùa nên không khỏe một chút"  Nói xong Amaya khẽ rùng mình, xem ra mình lại sắp có kỳ nghỉ dài hạn rồi đấy "Cậu nên tranh thủ có gì nói với tớ luôn một thể đi, sắp tới coi chừng chúng ta tạm thời không gặp nhau được đâu"

Sera nghe vậy, đánh vào lưng cô mạnh muốn văng lá phổi ra ngoài, giả vờ giận dữ bảo "Đừng nói gỡ vậy, xui lắm đó bạn"

Ha ha... Amaya trong lòng cười thầm, bà đây bị vầy bao nhiêu năm, dĩ nhiên ra sẽ không nói bậy bạ

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play