Rất nhanh, Vân Trân lại nhìn thấy một người quen thuộc đứng sau Triệu Ngọc Nhung, đó là tỷ tỷ của thân phận này hiện giờ - Thịnh Lang Hoàn.

Hiện tại, Thịnh Lang Hoàn đang đi cùng Triệu Ngọc Nhung.

Thời điểm Vân Trân phát hiện nàng ấy, nàng ấy cũng nhìn thấy Vân Trân. Trong ánh mắt nàng ấy lóe lên một tia kinh ngạc, ngay sau đó thở phào nhẹ nhõm.

"Đây nào phải Ngọc Nhung tới sớm? Rõ ràng là Ngọc Dao tỷ tỷ đến muộn." Triệu Ngọc Nhung cười nói.

"Ngươi!" Triệu Ngọc Dao nổi giận, chỉ vào Triệu Ngọc Nhung, "Ngươi thật to gan!"

Ngày thường, Triệu Ngọc Dao và Triệu Ngọc Nhung đã không ưa nhau, nhưng đa phần sẽ không giống như hôm nay, vừa gặp liền đối chọi gay gắt. Huống chi, hôm nay còn là thọ thần của hoàng tổ mẫu các nàng.

Hôm nay sở dĩ như vậy hoàn toàn là vì màu sắc y phục hai người mặc trùng nhau.

Cả hai đều mặc màu hồng phấn, tuy rằng một người là phấn diễm lệ, một người là đào phấn, nhưng nếu chỉ nhìn lướt qua vẫn rất tương tự. Một giây trước Triệu Ngọc Dao còn trào phúng Vân Trân, nói xiêm y nàng mặc giống với Liễu Trản Anh, giây tiếp theo liền gặp Triệu Ngọc Nhung mặc y phục giống mình.

Điều này khiến Triệu Ngọc Dao cảm thấy mình bị vả mặt.

Khi nói chuyện, khó tránh sẽ lớn tiếng một chút.

"Hừ, ngươi chờ đó!" 

Nói xong, Triệu Ngọc Dao đẩy bả vai Triệu Ngọc Nhung, nổi giận đùng đùng mà vào An Bình Cung.

"Ngọc Nhung công chúa, người không sao chứ?" Thịnh Lang Hoàn duỗi tay đỡ Triệu Ngọc Nhung.

"Ta không sao, đa tạ Lang Hoàn."

Triệu Ngọc Dao đi rồi, Triệu Ngọc Nhung lại trở về dáng vẻ dịu dàng nhu hòa ngày thường.

Thịnh Lang Hoàn nghe vậy, thở phào.

Thời điểm được cung nữ dẫn tới An Bình Cung, nàng gặp Triệu Ngọc Nhung. Lúc ấy, Triệu Ngọc Nhung cũng đang chờ Thái Hậu triệu kiến. Thịnh Lang Hoàn bái kiến, hai người hàn huyên vài câu, liền có cô cô hầu hạ Thái Hậu đi ra, nói Thái Hậu đã tỉnh, gọi các nàng vào.

Khi ở trước mặt Hoàng Thái Hậu, Triệu Ngọc Nhung đương nhiên duy trì bộ dáng ngoan ngoãn hiểu chuyện, nhờ vậy, nàng ta luôn được sủng ái hơn Triệu Ngọc Dao. Mà Thịnh Lang Hoàn cũng tri thư đạt lễ, dịu dàng hào phóng, so với "nữ nhi hoàng thất thay đổi giữa chừng" Triệu Ngọc Dao này càng có vài phần giáo dưỡng.

Dù là tặng lễ vật dâng cho Thái Hậu hay trả lời câu hỏi của bà ấy, nàng đều không cao ngạo không nóng nảy, nhanh chóng chiếm được ấn tượng tốt của Thái Hậu.

Triệu Ngọc Nhung thấy Thái Hậu thích Thịnh Lang Hoàn, nên chủ động kéo gần quan hệ với nàng.

Do vậy, Thịnh Lang Hoàn rời đi, Triệu Ngọc Nhung cũng ra ngoài.

Chỉ là không ngờ, bọn họ lại gặp Triệu Ngọc Dao ngang ngược vô lý kia. Nghĩ đến đây, ánh mắt Triệu Ngọc Nhung trầm xuống.

"Muội muội, muội không sao chứ?" Lúc này, Thịnh Lang Hoàn tới trước mặt Vân Trân, kéo nàng đứng dậy, quan tâm hỏi.

Triệu Ngọc Nhung nghe thấy, từ tự hỏi hoàn hồn lại, nhìn Vân Trân.

Chỉ thấy thiếu nữ áo đỏ trước mặt cúi đầu đứng trước mặt họ, trên người thế mà toát ra cảm giác quen thuộc. Ban đầu, nàng tưởng vì y phục nàng mặc rất giống kiểu dáng ngày thường của Liễu Trản Anh, nhưng về sau, lại phát hiện không đơn giản như vậy.

"Lang Hoàn, vị này là..." Triệu Ngọc Nhung hỏi Thịnh Lang Hoàn.

Thịnh Lang Hoàn kéo tay Vân Trân: "Hồi Ngọc Nhung công chúa, đây là xá muội Vân Trân. Vân Trân, mau hành lễ với Ngọc Nhung công chúa."

Vân Trân căng thẳng hành lễ với người trước mặt: "Thần nữ Thịnh Vân Trân gặp qua Ngọc Nhung công chúa."

"Thịnh Vân Trân?" Triệu Ngọc Nhung nhíu mày, "Ngươi, ngẩng đầu lên."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play