Mà lúc này, trong viện của Tô lão gia tử.

Tô lão gia tử đọc thư của Tô trắc phi xong, cả căn phòng liền rơi vào yên lặng.

Tô Thanh Loan lo lắng bất an đứng một chỗ.

"Cha, trong thư muội muội rốt cuộc viết gì?" Tô Chiếu thấy bầu không khí không đúng, vội hỏi.

Tô lão gia tử trừng mắt liếc nhìn Tô Thanh Loan, sau đó đưa thư cho Tô Chiếu.

Tô Chiếu vội đọc thư, trên mặt lộ vẻ khiếp sợ.

"Sao... Sao có thể như vậy? Thanh Loan, không phải con nói biểu ca con có ấn tượng rất tốt với con sao? Vì sao nó lại muốn cô mẫu con đưa con về Giang Nam? Con rốt cuộc đã làm gì?" Tô Chiếu giận quát.

"Cha, gia gia, việc này không thể trách Thanh Loan." Tô Thanh Loan nhíu mày, trong mắt hiện lên một tia oán giận, "Việc này muốn trách thì phải trách nha hoàn bên cạnh biểu ca! Là nha hoàn kia mê hoặc biểu ca, biểu ca mới hiểu lầm Thanh Loan..."

Kế tiếp, Tô Thanh Loan kể chuyện xảy ra ở kinh thành, còn thêm mắm thêm muốn với Tô lão gia tử và Tô Chiếu một lần. Có điều trong đó, nàng ta không hề nhắc tới chuyện mình hại Vân Trân thê nào, chỉ nói Vân Trân tâm thuật bất chính, tìm mọi cách câu dẫn Triệu Húc.

"Buồn cười!" Tô Chiếu nghe xong, trên gương mặt hiền lành chứa đầy phẫn nộ, "Húc Nhi sao có thể hồ đồ như vậy? Nó thế mà vì một nha hoàn mà thần hồn điên đảo, đúng là, đúng là..."

"Được rồi, bớt tranh cãi đi." Lúc này, Tô lão gia tử lên tiếng, cắt ngang Tô Chiếu, "Nam nhân mà, có mấy ai không phong lưu, huống chi với xuất thân của Húc Nhi! Sủng hạnh mấy nha hoàn nô tỳ cũng là chuyện bình thường. Chỉ là trong thư muội muội con nói chuyện..."

"Xin gia gia làm chủ cho Thanh Loan!" Tô Thanh Loan vội quỳ xuống.

"Cha." Tô Chiếu cũng nhìn Tô lão gia tử.

Đừng nhìn Tô lão gia tử tuổi đã lớn, nhưng chuyện lớn chuyện nhỏ trong Tô gia đều phải qua tay ông ta.

Chỉ cần một ngày còn Tô lão gia tử, Tô gia sẽ không suy sụp.

"Chuyện này quan hệ trọng đại, cần mưu tính kỹ càng." Tô lão gia tử vuốt râu, "Bằng không, trở thành cái gai trong lòng Húc Nhi, mất nhiều hơn được."

...

Cứ như vậy, đoàn người Triệu Húc ở lại Tô phủ.

Cách thọ thần của Tô lão gia tử còn mười ngày.

Nhưng người từ ngũ hồ tứ hải tới chúc thọ đã chen đầy Giang Nam thành.

Mấy hôm nay, Tô Chiếu bảo Tô Thanh Loan cùng mấy tử đệ Tô gia dẫn Triệu Húc đi ngắm cảnh Giang Nam. Du ngoạn trở về, Tô Chiếu lại tự mình dẫn hắn đi giới thiệu với các đại thương hộ lão bản.

Triệu Húc nhờ thế, thu hoạch không hề ít.

Đối với cữu cữu Tô Chiếu này, cũng trở nên thân thiết.

Trong thời gian đó, Tô Thanh Loan còn dẫn hắn tới nơi ở của Tô trắc phi trước khi xuất giá.

Triệu Húc không muốn phiền đến Tô Thanh Loan, nhưng bất lực trước sự nhiệt tình của cữu cữu mình. Hơn nữa gần đây, Tô Thanh Loan đều tuân thủ lễ nghi nghiêm ngặt, không làm bất kỳ chuyện gì xấu, ngay cả khi đối mặt với Vân Trân cũng lộ vẻ áy náy.

Dưới đủ loại nguyên nhân, cuối cùng vẫn là Tô Thanh Loan dẫn hắn tới nơi này.

"Biểu ca, đây là khuê lâu cô mẫu ở Tô gia trước khi xuất gia. Mỗi vật trang trí ở đây đều do cô mẫu tự mình lựa chọn. Nhiều năm trôi qua như vậy, gia gia và cha cũng không cho ai động vào, vẫn giữ nguyên trạng như lúc cô mẫu chưa xuất giá..."

Tô Thanh Loan dẫn bọn họ lên gác mái, vừa đi vừa giới thiệu.

Vân Trân theo sau bọn họ, cũng cẩn thận đánh giá nơi này.

Thì ra, đây là nơi Tô trắc phi trưởng thành.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play