Thời gian như thoi đưa.

Chớp mắt, trừ tịch đã ở ngay phía trước.

Vân Trân nghe Quả Nhi nói, trừ tịch năm nay, Ninh Vương muốn dẫn Triệu Húc cùng Tô trắc phi tiến cung, nghe bảo, Thái Hậu nương nương còn tự mình hạ chỉ.

Khi tin tức truyền đến Thính Tuyết Hiên, mọi người đều vui mừng.

Điều này có ý nghĩa gì?

Có nghĩa là, Tứ thiếu gia Triệu Húc rất có khả năng sẽ trở thành thế tử của Ninh Vương phủ. Một khi Tứ thiếu gia trở thành thế tử, như vậy hạ nhân như bọn họ cũng có thể thơm lây.

"A, ngươi không biết thôi, gần đây mấy nha hoàn Đông Dương và Đông Thiền rất tích cực, mỗi ngày đều tìm cách xuất hiện trước mặt thiếu gia và nương nương. Không chỉ bọn họ, còn có Phán Nhi, Trúc Nhi... Có mấy lần ta nghe bọn họ bí mật mưu đồ, muốn hối lộ Bích Diên tỷ tỷ, xin Bích Diên tỷ tỷ ở trước mặt nương nương nói chuyện giúp họ, yến tiệc trừ tịch dẫn họ tiến cung..."

Sau giờ Ngọ, Quả Nhi ngồi trong phòng Vân Trân, vừa ăn điểm tâm vừa kể chuyện.

Đông Dương và Đông Thiền nàng ấy kể chính là nha hoàn nhị đẳng mới tới, vốn tên Xuân Dương và Xuân Thiền, có điều Xuân Miêu và Quả Nhi sau khi thăng cấp cũng không sửa tên ban đầu, vì vậy tất cả nha hoàn nhị đẳng ở Thính Tuyết Hiên đều sửa chữ mở đầu "Xuân" thành "Đông".

Còn về Phán Nhi, Trúc Nhi, còn lại đều là nha hoàn hạ đẳng mới tới, cũng là hai kẻ ngày thường gây phiền phức cho Vân Trân.

"A, bọn họ cũng không tự nhìn thân phận của mình đi!" Quả Nhi cắn điểm tâm, nói, "Chuyện tiến cung quan trọng như vậy, cho dù nương nương muốn dẫn theo nha hoàn, cũng chỉ có Bích Diên tỷ tỷ và Xuân Miêu tỷ tỷ, nào đến phiên họ? Huống hồ, còn có Trân Nhi ngươi!"

"A, ngươi nói ít lại vài câu đi! Ngươi không biết hiện tại ta có thân phận gì sao?"

"Nha hoàn quét rác thì sao chứ? Ta tin, đây chỉ là tạm thời, rất nhanh nương nương sẽ đề bạt ngươi."

"Được rồi, đừng nói chuyện này nữa, lo ăn đi. Nếu ngươi còn như vậy, sau này ta không làm cho ngươi nữa."

"A, đừng mà, Quả Nhi, ta sai rồi." Quả Nhi vội xin tha, sau đó lại nói, "Thật ra, không theo vào cung cũng tốt. Nghe nói ở đó rất nhiều quy củ, nói sai một câu, đi nhầm một bước cũng có thể rơi đầu. Đêm trừ tịch đó, hạ nhân trong phủ sẽ được nghỉ, chi bằng chúng ta ra ngoài chơi đi, nghe nói ở phố Chu Tước có thể nhìn thấy pháo hoa trong hoàng cung, đến lúc ấy gọi cả Ngụy thiếu hiệp..."

Quả Nhi dường như đã đắm chìm trong đêm giao thừa náo nhiệt, ríu rít không ngừng.

Vân Trân ngồi đối diện nghe, tâm tình cũng tốt lên.

Gần đây, công việc bên Hồi Xuân Đường đã đâu ra đấy.

Sau khi nàng chữa cho vài người mắc bệnh nan y, "Vân đại phu" ở Hồi Xuân Đường đã có chút danh tiếng trong kinh thành. Mà đi Hồi Xuân Đường nhiều, Vân Trân đã thăm dò được mục đích Tô trắc phi muốn nàng đi xem bệnh.

Hồi Xuân Đường nằm ngay mảnh đất phồn hoa trong kinh gần, gần đó không ít quan to hiểu quý.

Con người mà, ai có thể bảo đảm cả đời này mình không bệnh?

Mà sinh bệnh, thì phải tìm đại phu.

Thường xuyên qua lại như thế, chắc chắn kết giao không ít người, nói không chừng đến một ngày nào đó sẽ gặp được người có thể trợ giúp Tô trắc phi.

...

Chuyện bên ngoài thuận lợi, chuyện ở Thính Tuyết Hiên, từ lần trước Triệu Húc nói để Nguyên Bảo đi xử lý, những kẻ trước kia thích bắt nạt nàng, gần đây đã biết điều hơn nhiều, mọi việc cũng coi như thuận lợi.

Quả Nhi nói đúng, đêm trừ tịch ra ngoài thư giãn là ý kiến không tồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play