Cứu không được vẫn là cứu không được.

Còn về Triệu Húc...

Từ lúc gặp hắn, Vân Trân đã không đoán ra tâm tư hắn nghĩ gì.

...

Tiệc tối thoạt nhìn hòa thuận vui vẻ.

Nhưng sự hòa thuận vui vẻ này rốt cuộc là hòa thuận vui vẻ thật sự hay mọi người đang diễn thì không biết được.

Sở dĩ hôm nay Vân Trân trang điểm như thế, làm như thế, chẳng qua là vì nói những người này, nàng đã trở về.

Nếu không có đường lui, vậy chỉ có thể căng da đầu đi về phía trước.

Huống chi sau lưng nàng còn có A Linh.

Có vài thứ không phải nàng không muốn tranh là có thể tránh được. Cho dù không suy nghĩ cho chính mình, dù bản thân nàng không muốn, nàng cũng nên suy nghĩ cho A Linh.

Dù sao trong hậu cung này, cho dù ngươi không tranh, đến chỗ người khác cũng biến thành tranh.

Giống như đêm nay...

Nàng rõ ràng không làm gì cả, chỉ trở về, nhưng việc nàng trở về lại là sự uy hiếp, sự khiêu khích với một vài người. Cho nên mới có cảnh tượng vừa rồi.

Xem ra, tranh đoạn trong hậu cung của Triệu Húc còn tàn nhẫn và ác liệt hơn nàng tưởng tượng.

Một khi đã vậy, nàng cũng nên mưu tính cho bản thân mình.

Ít nhất là những cung nữ hầu hạ bên cạnh cũng nên rửa sạch trước, sau đó chọn mấy người tin được.

...

Sau tiệc tối là màn bắn pháo hoa.

Biểu diễn bắn pháo hoa năm nay náo nhiệt hơn năm trước.

Vân Trân theo mọi người lên lầu hai, đứng ở lan can nhìn ngắm pháo hoa.

Tô Thái Hậu tuổi có tuổi, không so bằng ngày xưa. Trước khi pháo hoa bắt đầu, bà ta đã bãi giá hồi cung. Hiện tại là Triệu Húc dẫn họ ở trên lầu ngắm pháo hoa.

Bên tay trái Vân Trân là A Linh, Tiểu Từ, bên tay phải là Triệu Húc.

Mà phía bên kia của Triệu Húc là Hoán Phi Thích Hoán Vân.

Thời điểm pháo hoa nở rộ, Thích Hoán Vân tươi cười chúc Triệu Húc năm mới vui vẻ.

Gương mặt kia được pháo hoa làm nổi bật càng có vẻ kiều tiếu động lòng người.

Vân Trân nhìn cảnh này, đến khi Triệu Húc quay đầu, nàng đã khom người giúp A Linh chỉnh lại áo choàng.

"Mẫu phi, năm mới vui vẻ." A Linh ngẩng đầu, cười nói.

Vân Trân gật đầu.

"Mẫu phi, năm mới vui vẻ." Tiểu Từ cũng chúc nàng.

"Các con cũng vậy." Vân Trân nhìn chúng, cười cười.

Khi cười, nàng có cảm giác bên cạnh có người đang nhìn mình. Nàng biết đó là ai, chẳng qua nàng không quay đầu lại.

Năm năm này đã khiến con người và rất nhiều chuyện thay đổi.

Ví dụ như nàng.

Ví dụ như Triệu Húc.

Ví dụ như quan hệ của họ.

Ví dụ như những phi tử hậu cung của Triệu Húc.

Có một số việc, Vân Trân muốn lảng tránh cũng không tránh được.

Ví dụ như trong năm năm nàng bỏ đi, hậu cung của Triệu Húc bổ sung nữ nhân mới. Ví dụ như hiện tại Hoán Phi đứng bên kia Triệu Húc, người mà nghe nói mấy năm nay rất được Triệu Húc sủng ái.

Trước đây nàng cảm thấy Triệu Húc nạp phi là chuyện hết sức bình thường.

Đừng nói nàng năm đó không màng Triệu Húc giữ lại, quyết rời khỏi thành, đừng nói nàng mấy năm nay bặt vô âm tín... Cho dù năm năm đó nàng ở hoàng cung, cho dù nàng luôn ở đây, khi Triệu Húc đã trở thành đế vương, làm hoàng đế không thể chỉ có một nữ nhân là nàng!

Hoàng gia rất chú ý khai chi tán diệp.

Huống chi hiện giờ, dưới gối Triệu Húc chỉ có một vị hoàng tử là A Linh.

Cho dù Triệu Húc không đồng ý, Tô Thái Hậu, còn cả đại thần tiền triều cũng sẽ nhắc mãi bên tai hắn.

Triệu Húc nạp phi, không gì đáng trách, thậm chí càng hợp tình hợp lý!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play