"Thần thiếp không biết trong cung có thói quen này, nên không chuẩn bị lễ vật năm mới cho bệ hạ trước. Mà thần thiếp cũng biết việc may vá của thần thiếp kém hơn chư vị muội muội, cho dù có chuẩn bị cũng không thể lấy ra. May mà mấy năm trước, thần thiếp may mắn có được Cửu Chuyển Linh Lung Đan, thần thiếp nghĩ, trong thiên hạ này có lẽ không có ai có tư cách có được nó hơn bệ hạ, vì thế nguyện dâng lên cho bệ hạ." Vân Trân quỳ gối bên dưới, cúi đầu nói.

Lúc này, những kẻ lén cười nhạo nàng đều thay đổi sắc mặt.

Cửu Chuyển Linh Lung Đan và túi tiền phi tần hậu cung tự tay thuê, rốt cuộc là thứ nào có giá trị hơn?

Đây căn bản không phải vấn đề cần tự hỏi.

Túi tiền kia khi nào làm, ai làm cũng được. Thậm chí chỉ cần Triệu Húc muốn, bất cứ lúc nào cũng có. Nhưng kỳ dược như Cửu Chuyển Linh Lung Đan, thần dược trong truyền thuyết ngay cả người chỉ còn lại một hơi tàn cũng có thể cứu được...

Chỉ có thể gặp, không thể cầu!

Cho dù tốn mười vạn hoàng kim cũng không có cách nào mua được.

Dù sao trước khi Vân Trân dâng Cửu Chuyển Linh Lung Đan lên, trong số bọn họ chỉ có vài người từng đọc trong sách hay nghe trưởng bối trong nhà nhắc tới sự thần kỳ của loại thuốc này. Trong số bọn họ, chưa từng có ai thật sự nhìn thấy.

Đây là thuốc bảo vệ tính mạng.

Tại thời khắc mấu chốt, có thể giữ cho ngươi một mạng.

Cho dù đến cuối cùng không bệnh không tai, người thường sau khi uống cũng có thể nâng cao sức khỏe.

Hiện tại, Vân Trân lại đưa kỳ dược như vậy cho Triệu Húc.

Tâm ý này dù bây giờ mới có, nó cũng vượt qua tất cả thêu phẩm của các phi tử dâng tặng, càng có ý nghĩa hơn lễ vật của Thích Hoán Vân.

Lễ vật của Thích Hoán Vân đứng trước mặt Cửu Chuyển Linh Lung Đan, một góc cũng không bằng.

Dù sao lễ vật của nàng ta chỉ là tâm ý, mà cầu phúc chẳng qua cũng huyền diệu khó giải thích. Mà tấm lòng của Vân Trân, bên trong thành ý còn có tác dụng thật, Cửu Chuyển Linh Lung Đan kia có thể "phù hộ" Triệu Húc bình an.

"Vân phi có lòng." Triệu Húc nhàn nhạt bỏ bình sứ vào túi tiền, sau đó giao túi tiền cho Nguyên Bảo, bảo hắn cất lại.

Triệu Húc không tỏ thái độ gì, hại mọi người không thể nhìn ra bệ hạ rốt cuộc thích hay không thích lễ vật của Vân phi.

Nếu nói không thích, nhưng đó là Cửu Chuyển Linh Lung Đan, có bao nhiêu người có thể chống cự Cửu Chuyển Linh Lung Đan chứ? Thứ đó lợi hại hơn thêu phẩm phi tần hậu cung tự tay thêu rất nhiều.

Nếu nói thích, Hoán Phi dâng túi cầu phúc được bệ hạ ban thưởng. Nhưng Vân phi đã dâng Cửu Chuyển Linh Lung Đan lên lại chỉ nhận được lời khen "có lòng", không thấy ban thưởng gì khác.

Hoàng đế rốt cuộc có ý gì?

Phản ứng của Triệu Húc khiến mọi người không thể nhìn thấu.

Có điều việc này với Vân Trân mà nói chẳng ảnh hưởng gì.

Sau khi hành lễ với Triệu Húc và Tô Thái Hậu bên trên, nàng trở về chỗ ngồi.

Triệu Húc đã từng thấy Cửu Chuyển Linh Lung Đan.

Vân Trân biết.

Thời điểm Tử Thị qua đời, là Triệu Húc thay nàng mang Cửu Chuyển Linh Lung Đan tới.

Nhưng dù Triệu Húc đã mang Cửu Chuyển Linh Lung Đan tới, cuối cùng vẫn không có cách nào cứu được Tử Thị. Tử Thị, nàng ấy vẫn qua đời.

Cho nên cái gọi là thần dược, đa số thời điểm đều dựa vào vận may.

Nếu gặp phải loại độc không giải được, con người thật sự tới số, đừng nói là Cửu Chuyển Linh Lung Đan, cho dù Đại La Kim Tiên tới ban tiên dược cũng không có tác dụng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play