Chiến Sơn Hà vừa hết câu, đại điện lập tức lặng ngắt như tờ.

Mọi người đều hướng mắt về gã.

Khiếp sợ, không dám tin được.

Đây có lẽ là phản ứng đầu tiên của mọi người.

Bởi vì không ai ngờ Chiến Sơn Hà sẽ ở giữa địa điện trực tiếp cự tuyệt hoàng đế.

Đây rõ ràng là một chuyện tốt.

Mẫu thân của công chúa Triệu Ngọc Nhung tuy xuất thân hèn mọn, hơn nữa đã qua đời, nhưng con nối dõi dưới gối đương kim Thánh Thượng không nhiều lắm. Triệu Ngọc Nhung thông minh, biết tiến biết lùi, rất được hoàng đế yêu thích. Cho dù khởi điểm không có tình cảm với Triệu Ngọc Nhung, nhưng cưới một công chúa như vậy về nhà cũng không phải chuyện xấu.

Hơn nữa với tình cảnh hiện tại của Chiến Sơn Hà...

Gã có còn nhớ mình đang là người mang tội không?

Đối với việc Thất Bắc Hầu thất trách, làm mất binh phù, thiếu chút gây ra đại họa, hoàng đế vẫn chưa có kết quả xử lý cuối cùng. Trấn Bắc Hầu lại đột nhiên qua đời, Liễu gia và Trấn Bắc quân đang rơi vào tình thế nguy hiểm.

Trong tình huống như vậy, lấy công chúa hoàng tộc Triệu thị là lựa chọn không thể tốt hơn. Lần này có lẽ cũng vì giảm bớt căng thẳng giữa triều đình và Trấn Bắc quân, hoàng đế mới làm vậy.

Rõ ràng cơ hội tốt như vậy ở ngay trước mắt, Chiến Sơn Hà thế mà cự tuyệt?

Cự tuyệt?

Gã thật sự cự tuyệt?

Gã rốt cuộc có nghĩ tới hậu quả cự tuyệt Triệu Ngọc Nhung không?

Giờ phút này, rất nhiều người đều không hiểu dụng ý của Chiến Sơn Hà.

Gã chỉ không kiêu ngạo không siểm nịnh quỳ gối trước mặt hoàng đế, cho dù gã quỳ một gối, nhưng không ai cảm thấy gã trông thật hèn mọn.

Tử Thị ngồi ở một góc nhìn Chiến Sơn Hà, há miệng.

Rất nhanh, nàng cắn răng, nỗ lực khống chế cảm xúc sắp dâng trào.

Hoàng đế nổi giận.

Hoàng đế đương nhiên sẽ nổi giận!

Ông ta không hiểu tại sao mình đã cho Chiến Sơn Hà bậc thang, Chiến Sơn Hà còn cự tuyệt.

Chẳng lẽ vì cảm thấy nữ nhi của ông ta không xứng với gã sao?

Hay là Trấn Bắc Hầu ghi hận trong lòng, muốn mưu phản?

Trong thời gian ngắn ngủi, trong đầu hoàng đế hiện lên rất nhiều khả năng.

"Chiến tướng quân." Ngay lúc này, một nhân sự khác đứng dậy. Triệu Ngọc Nhung nhìn Chiến Sơn Hà quỳ gối dưới đất, hỏi, "Xin hỏi Chiến tướng quân, ngài cảm thấy Ngọc Nhung không xứng với ngài sao?"

"Tội thần không có ý này." Chiến Sơn Hà trả lời.

"Nếu không phải, vậy tại sao ngài lại ở trước mặt mọi người cự tuyệt phụ hoàng tứ hôn? Chẳng lẽ Chiến tướng quân không biết ngài làm như vậy sẽ đẩy ta vào chỗ chật vật thế nào ư?"

"Tội thần cũng không có ý này. Nghĩa phụ mất, tội thần cần giữ đạo hiếu năm năm, không muốn trì hoãn công chúa."

Triệu Ngọc Nhung lảo đảo mấy cái, lộ vẻ thương tâm.

"Chiến Sơn Hà!" Lúc này, hoàng đế tức giận, giận đến mức ném chén rượu trong tay về phía Chiến Sơn Hà.

Chiến Sơn Hà không tránh né, chén rượu trực tiếp nện vào trán gã, máu chảy ra.

Trái tim Tử Thị thắt chặt.

"Chiến Sơn Hà! Ngươi rốt cuộc có ý gì hả?" Hoàng đế nổi trận lôi đình, "Nếu muốn dùng cái cớ giữ đạo hiếu qua loa có lệ với trẫm, ngươi không sợ trẫm trị ngươi tội khi quân à?"

"Bệ hạ bớt giận!"

"Phụ hoàng bớt giận!"

Người bên dưới vội quỳ xuống.

Bầu không khí trong đại điện lập tức trở nên ngưng trọng.

Vân Trân nắm tay A Linh quỳ gối bên cạnh Triệu Húc.

Nếu hoàng đế nổi giận, chỉ sợ chuyện tứ hôn không dễ giải quyết.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play