Ngày 27 tháng Chạp, Tạ Tráng cùng Hà Phú kéo mấy xe lớn thổ sản vùng núi trở về, Tô Thiến Ly nhìn mấy xe lớn này, thật lâu không nói nên lời.

“Phú cữu cữu, sao lại nhiều như vậy?” Nhà bọn họ một ngày ba bữa, ăn một năm cũng không hết.

"Thì nhiều một chút, thật ra nha đầu nhà mấy người đó thật sự rất khổ. Một cái thôn như vậy cũng không thể mua của nhà này mà không mua nhà kia. Con không biết đây mới chỉ là của ba thôn thôi đấy, mà trong thôn bọn họ sở dĩ có nhiều thổ sản vùng núi như vậy, là bởi vì khi không có lương thực thì sẽ ăn mấy thứ này." Hà Phú lần này ra ngoài thu được một thứ cảm xúc rất sâu sắc. Cuộc sống của những người dân trên núi quá khổ, so với cuộc sống mấy năm trước của bọn họ còn khổ hơn, trong nhà không có lương thực dư, hơn nữa ở trên núi khó được ra ngoài một chuyến, còn không biết ngô là cái gì.

Nhưng những người đó khổ, cô cũng không muốn nhiều như vậy, chẳng lẽ vì để bọn họ không ăn những thứ này, cho nên cô phải ăn cơm với những thứ này, Tô Thiến Ly thật khóc không ra nước mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play