“Lão ca, đến, hai huynh đệ chúng ta đã nhiều năm chưa được uống rượu vui vẻ như vậy rồi, hôm nay phải uống cho thật đã.” Uông lão gia vốn muốn hỏi ông ấy có phải có tâm sự hay không, nhưng nhìn thấy Giang lão gia cứ uống rượu mãi, ngược lại không dám hỏi.

“Đúng vậy, bây giờ nghĩ lại, thật sự đã nhiều năm rồi.” Từ sau khi ông ấy thú tức phụ thì rất ít khi uống rượu như vậy rồi, lúc đó cho rằng bản thân cả đời đều độc thân, sống tự do tự tại, sau này thú tức phụ, hơn nữa còn là tức phụ hiếm có, mỗi ngày bảo vệ nàng còn không kịp, lấy đâu ra thời gian cùng mấy nam nhân thô lỗ này uống rượu chứ. Lại nói sau khi ông ấy đã thành thân nhiều năm còn chưa có hài tử, để tránh những lời đàm tiếu, ông ấy trở về thôn, càng không có thời gian và cơ hội cùng những lão huynh đệ uống rượu rồi.

Có điều nói đến lão huynh đệ, đến nay vẫn còn giữ liên lạc, ngoại trừ Chính Lương thì còn có lão Đinh thôi, những người còn lại đều dần dần xa lánh.

“Uông lão đệ, năm đó chúng ta nhiều huynh đệ như vậy, hôm nay cũng chỉ còn lại đệ và lão Đinh qua lại, không biết gần đây lão Đinh thế nào rồi?” Trước đây Giang lão gia cho rằng là bởi vì mọi người ít liên lạc, cho đến hôm nay nghe thấy lời nha đầu nói, thì mới biết, không hoàn toàn bởi vì nguyên nhân này, mà nhiều hơn chắc là bởi vì lợi ích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play