“Phụ thân, muội muội đâu rồi, hình như cả ngày hôm nay con không thấy không thấy muội ấy đâu, muội ấy đi đâu rồi?” Lúc gần ăn cơm Tô Thanh Vân nhìn xung quanh mới phát hiện trong nhà thiếu mất một người.
“Muội muội con cùng với Đại cữu và Nhị cữu lên núi rồi, buổi trưa không về đâu”. Tô Nam nhấp một ngụm trà mới trả lời câu hỏi của nhi tử.
“Ồ.” Tô Thanh Vân rất muốn hỏi một câu. Muội muội hắn còn nhỏ như vậy sao phụ thân lại yên tâm để con bé ngày ngày chạy lên núi. Nhưng khi hắn ngẩng đầu nhìn thấy giàn nho, hoa cỏ được bố trí trong sân, hình như đều là muội muội hái từ trên núi về. Mà dược liệu ở nhà thuốc phía sau phần lớn và phụ thân và muội muội tìm về.
Cho nên lời đến bên khóe môi, hắn lại không nói gì. Trong cái nhà này dường như chỉ có hắn là chưa từng nỗ lực làm gì.
“Thanh Vân sao vậy, sao đột nhiên lại âu sầu thế. Đến đây, uống chén trà đi, trà này vậy mà là cực phẩm đó. Hiếm khi phụ thân con lấy nó ra uống đó. » Thôi Chi Hạo ở bên cạnh khó hiểu nhìn sau đó đẩy một ly trà đến trước mặt hắn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT