Tô Thanh Vân lòng đầy bất đắc dĩ nhìn tổ phụ ở trước mắt như lang thôn hổ yết, khóe miệng hơi hơi co giật, hắn thật sự rất khó có thể tượng tượng được, phụ thân của hắn là một người thanh phong lãng nguyệt như thế kia, sao lại có một người phụ thân phong lưu như thế này cơ chứ. Chỉ vì một ả ca cơ, ở nơi này bị người khác lừa dối, sau khi được cứu ra ngoài, ngoại trừ hùng hùng hổ hổ chửi vài câu, cũng không có phản ứng gì khác nữa.
“Đại tôn tử, con đói rồi, sao lại không ăn, nhìn ta ăn cũng không làm cho con no được đâu.” Sau khi Tô lão hầu gia lấp đầy bụng, cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, nhìn tôn tử vẫn luôn nhìn chằm chằm ông ta ăn mà nói một câu.
“Tổ phụ cứ tùy ý, tôn nhi không đói.” Nói theo cách rất không có hiếu, Tô Thanh Vân nhìn hình tượng hỏng bét của tổ phụ mình ngay lúc này, còn có cách ăn kia, hắn thật lòng không ăn nổi, sợ rằng hắn cũng không có cách nào ăn được.
“Vậy thì con cứ nhìn đi, có điều tôn nhi à, trên người con có đem theo bạc hay không, số bạc trên người tổ phụ đều bị đám người kia cướp đi rồi, bạc để về nhà cũng không có nữa.” Tô lão hầu gia cũng không cưỡng ép, có điều ông ta cũng không quên điểm quan trọng nhất, trên người ông ta không có một văn tiền nào cả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT