Ở bên trong một chỗ rừng sâu núi thẳm, một đoàn người toàn thân dính đầy bùn đất đang vô lực nằm trên mặt đất, đám cỏ dại trên mặt đất khiến cho bọn họ vô cùng hoài niệm, thậm chí còn cảm thấy thoải mái hơn so với cái giường ở trong biệt viện kia.
Bộ dạng của Tiểu Hỉ mặc dù không chật vật giống như bọn họ, nhưng cũng không xê xích gì nhiều, đôi chân giống như không phải là của mình nữa, thật không biết tiểu tiểu thư làm thế nào lại có nhiều biện pháp tra tấn người như vậy.
Vân Nhị cũng thở hổn hển dựa vào cây đại thụ ở một bên, chỉ có điều ánh mắt vẫn không hề rời khỏi cái bóng dáng đang nhàn nhã đứng cách đó không xa, lúc trước hắn ta có nghe đám người Lạc Phong nói chuyện, còn tưởng rằng tiểu tiểu thư chẳng qua là bởi vì băng rừng vượt núi nhiều năm để kiếm chút kinh doanh mà thôi, không ngờ lại như vậy. Những thủ đoạn này không phải thủ đoạn tự bảo vệ mình thông thường, mà là chiến trận đánh nhau nhanh nhẹn linh hoạt.
Chính mình mặc dù không có dùng nội lực, nhưng làm sao cũng không nghĩ tới, bản thân mình sẽ mệt đến mức toàn thân ướt đẫm mồ hôi, mà tiểu tiểu thư vẫn thành thạo như trước, hơi thở cũng không có thay đổi một chút nào, có lẽ cái này là cái mà cô gọi là công lao của rừng nhiệt đới phụ trọng việt dã chăng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT