Tiêu điều ở thôn Sa Hà làm cho Tô Thiến Ly nghĩ đến tình huống vừa đến Tô gia, thôn Hòe Thụ lúc đó mọi nhà không sót lại gì lương thực, sắc mặt vàng như nghệ, nhưng thôn Sa Hà này so với thôn Hòe Thụ càng thêm gian nan, không nói trong nhà, chính là địa lý còn kém đất cằn ngàn dặm.

Nghe thấy âm thanh hài tử các nhà bởi vì đói mà khóc oa oa lớn tiếng, trong lòng Tô Thiến Ly giống như bị một cục đá đè nặng, lên không được xuống không xong, Tiểu Sơn ở một bên nhìn sắc mặt cô thay đổi, khuôn mặt nhỏ cũng đổi tới đổi lui, thân nhỏ đều run lên muốn tiến lên nhưng lại sợ hãi.

“Tam đệ, đây là cái gì?” Đại ca của Tiểu Sơn đánh sài trở về, nhìn thấy trong viện đệ đệ cùng muội muội vây lại thành một đoàn, lại nhìn tiểu thiếu gia cách đó không xa liền đi tới hỏi.

“A, Đại ca, không có việc gì.” Tiểu Sơn nhìn khuôn mặt ngăm đen của Đại ca vội xua tay, Đại ca lớn hơn cậu ta năm tuổi nhưng nhìn lại giống như lớn hơn mười tuổi vậy, cậu ta không nhẫn tâm khiến Đại ca lo lắng nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play