“Công tử gia, công tử gia, đây là đồ mới rồi có người đóng vào cửa lớn của lão nô, người nhìn xem thử đi.” Sáng sớm Tề Thâm vừa ra ngoài, liền bị dọa cho cả người đầy mồ hôi bởi cái phi đao không biết bắn từ đâu ra. Sau đó nhìn thấy chữ viết ở bên trên liền bất chấp mấy thứ khác, chạy liên tục không ngừng nghỉ đến Trân Tu Lâu, sốt ruột đến nổi gọi ra cái xưng hô mà bao năm nay không còn gọi nữa.

Từ khi xảy ra chuyện, Tề Phong vẫn luôn không được nghỉ ngơi. Sau khi trở về xử lý hai mẫu tử kia mới hơi hơi thở phào nhẹ nhõm được một lúc. Sự việc đến tiếp sau này mặc dù sẽ có hơi phiền toái nhưng chỉ cần bên phía Tô Nam không có động thái gì thì hắn ta liền không cần phải quá lo lắng. Nhưng mà nghe được âm thanh kinh hồn bạt vía kia của Tề Thâm, hắn ta lại giật bắn cả người.

Bốn chữ to “Tề Phong thân khải”, còn có phong thư lộ ra vết dao kia, chân mày của Tề Phong không thể không nhăn lại một chút. Chỉ là đến lúc hắn ta mở ra phong thư kia, lúc nhìn thấy mấy chữ mở đầu thì hòn đá lớn trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống đất.

“Người đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play