Trân Tu Lâu, Tô Nam bao ba căn phòng nhỏ gần cửa lầu hai, tiên sinh của thư viện ở một gian phòng, những người giúp đỡ đến từ trong thành chiếm hai căn phòng nhỏ, đương nhiên cũng không phải là có nhiều người giúp đến thế, mà là mỗi nhà đều dẫn theo hậu bối, Tô Thanh Vân bèn ở chung một phòng với những người đó, cũng may trong này phần lớn người đều quen biết, chỉ có vài ba người không quen.
"Thanh Vân, dạo này các ngươi đang bận rộn việc gì vậy, từ khi đi thành Cô Tô về thì chưa từng gặp các ngươi thế?" Lưu Tư Kiệt ngồi xuống rồi nhìn Tô Thanh Vân và mấy người trước kia học chung, hỏi.
Nếu nói Tô Thanh Vân không thấy đâu thì còn có thể thông cảm được, dù sao mới về không bao lâu thì tình hình dịch bệnh đã truyền ra, làm ầm ĩ mấy tháng, nhưng còn mấy người Dương Văn Binh và Hạ Chi Chương thì sao? Bọn họ vẫn luôn ở trong thành, mấy ngày nay cũng biến đi đâu mất.
"Ai, đừng nói nữa, cũng chẳng biết phụ thân ta nghĩ gì kỳ lạ, cứ bắt ta học thứ vụ(việc vặt)." Dương Văn Binh nói đến việc này, mặc dù trên mặt vẫn cười nhưng đáy mắt lại khó nén vẻ đau xót, thật sự hắn cũng không hiểu ý định của phụ thân hắn, chẳng lẽ hắn không sinh ra làm đích tôn thì ngay cả cơ hội ra mặt cũng không có ư?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT